Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 171 - Chương 170: Lão Long Động

Chương 170: Lão Long Động Chương 170: Lão Long Động

Mấy ngày nay, Vương Phi vẫn luôn nghiêm túc suy xét, phải làm thế nào để dạy dỗ Chu Văn, cuối cùng thu được một kết luận, Chu Văn không cần luyện tập, mà cầm một cây đèn, một cây đèn có thể giúp hắn nhìn được phương xa.

Vì thế, Vương Phi lập tức nghĩ tới một người, Vương Minh Uyên.

Vương Minh Uyên là giáo viên lâu năm của Tịch Dương học viện, hắn đã gần tới tuổi về hưu, hiện chỉ làm một số công tác nghiên cứu, không trực tiếp làm chủ nhiệm lớp nào.

Có điều bên cạnh hắn có mấy học viên, đều là nhân tài xuất sắc trong học viện, tuy rằng không nổi danh như Vi Qua, thế nhưng trong từng lĩnh vực chuyên nghiệp, bọn hắn cũng không kém hơn Vi Qua, thậm chí còn càng mạnh hơn.

Vương Minh Uyên là thúc thúc của Vương Phi, chính vì vậy Vương Phi rất hiểu Vương Minh Uyên, biết cấp bậc của Vương Minh Uyên tuy không cao, trong cấp Sử thi cũng chỉ có thể xếp hàng trung đẳng, nhưng những thứ mà hắn nghiên cứu, lại đủ xếp vào hàng đỉnh cấp của Liên bang.

Trong lĩnh riêng của hắn, lý luận cùng tri thức của Vương Minh Uyên đều có thể xếp đầu Liên bang.

Nếu Vương Phi mở miệng nhờ giúp đỡ, hẳn là Vương Minh Uyên sẽ cho Chu Văn một cơ hội, có điều Vương Phi lại sợ Chu Văn quá kiêu ngạo, không muốn theo Vương Minh Uyên học tập.

Lý luận cùng tri thức của Vương Minh Uyên đều rất lợi hại, nhưng năng lực cá nhân lại không tính là mạnh, chỉ luận thực lực, trong số giáo viên của Tịch Dương học viện, Vương Minh Uyên chỉ xếp vào trung hạ.

Mà thiên tài như Chu Văn, chỉ sợ sẽ không thích giáo viên như vậy. Đám thiên tài, đều thích người có thể dùng hành động thực tế thu phục.

Vương Phi cũng không nghĩ được cách nào tốt, chỉ có thể thử xem có thể thuyết phục Chu Văn hay không.

Chu Văn đang muốn tính xem nên tới nghe một vị giáo viên nào đó giảng, học tập chưởng pháp, lại đột nhiên nhận được tin Vương Phi gọi tới văn phòng.

- Chu Văn, ta muốn giới thiệu ngươi cho một vị giáo viên, để ngươi theo hắn học trước một tháng, ngươi thấy có được không?

Vương Phi nghĩ nên làm thế nào để thuyết phục Chu Văn, để Chu Văn theo Vương Minh Uyên học tập, dù sao theo Vương Minh Uyên, so với các giáo viên có thực lực cường đại khác, lại càng thêm có tiền đồ.

- Vị giáo viên kia biết chưởng pháp không?

Chu Văn hỏi.

- Đương nhiên.

Vương Phi gật gật đầu, không biết vì sao Chu Văn hỏi vấn đề này, thế nhưng đúng thực là Vương Minh Uyên có nghiên cứu chưởng pháp, tuy rằng không phải chủ đề chính mà nghiên cứu.

Mà dù là không nghiên cứu chưởng pháp, lại có vị cường giả cấp Sử thi nào, mà không từng luyện qua chưởng pháp?

- Như vậy được, ta đi.

Chu Văn gật đầu nói.

Chu Văn thoải mái đáp ứng như thế, ngược lại khiến Vương Phi có chút không thể tin nổi, cái tên mà cả ngày cắm đầu vào game, khiến nàng nghĩ vô số cách mà cũng không thể cứu vớt, lần này lại dễ dàng đáp ứng như thế, thực sự khiến nàng có cảm giác như đang nằm mơ.

- Chủ nhiệm, vị giáo viên kia tên là gì? Ta cần làm gì mới có thể tìm được hắn? Khi nào mới có thể bắt đầu học?

Chu Văn không muốn lãng phí thời gian, hắn phải nắm chắc thời gian muốn học tập tri thức liên quan tới chưởng pháp, lựa chọn một loại chưởng pháp thích hợp bản thân, sau đó kết hợp luyện tập với Hôi Tẫn chưởng.

- Vị giáo viên mà ta nói là Vương Minh Uyên, hiện tại hắn đã không còn chủ nhiệm lớp cụ thể, chỉ làm một số công tác nghiên cứu, ta đề cử ngươi tới làm trợ thủ cho hắn, đồng thời cũng theo hắn học tập, ngươi tới đây tìm hắn là được.

Vương Phi dùng điện thoại chuyển cho Chu Văn một tin tức, trên đó chính là địa chỉ phòng thí nghiệm của Vương Minh Uyên.

Vương Phi do dự lại nói thêm:

- Có cần ta đưa ngươi đi không?

- Cảm ơn chủ nhiệm, ta có thể tự đi được.

Chu Văn cảm ơn Vương Minh Uyên, sau đó liền đi theo địa chỉ.

Vốn hắn còn cho rằng, phòng thí nghiệm của Vương Minh Uyên hẳn ở trong tòa nhà nào đó của học viện, thế nhưng rất nhanh, hắn liền phát hiện phòng thí nghiệm của Vương Minh Uyên, lại ở trong một Dị Lĩnh vực.

- Lão Long động!

Chu Văn cũng không quá lạ với cái tên này, đây là một trong cách hang đá của Long Môn động, Vương Lộc đã từng qua đó, hơn nữa còn nói trong đó có tiếng long ngâm cùng bảo quang xuất hiện.

Long ngâm cùng bảo quang, Chu Văn hắn đều chưa thấy qua, thế nhưng trong hắn đã từng đi qua đó.

Nói là Lão Long động, nhưng trong đó chủ yếu vẫn là tượng phật, Chu Văn đã từng tới một lần, có thể nói là ngựa quen đường cũ, chỉ một lúc đã thấy một cái thạch động có cửa.

Chu Văn gõ cửa, người mở cửa là một nam sinh trẻ tuổi, một đầu tóc dài, thoạt nhìn rất thanh tú.

- Khương Nghiên?

Chu Văn hơi chút ngoài ý muốn, hắn biết người này, chính là Khương Nghiên của Hội Học viên từng tới Tử thành.

- Chu Văn đúng không, chuyện ngươi tới lão sư đã nói, có điều hiện lão sư đã đi khảo sát thực tế, tạm thời không thể gặp ngươi, có điều ngươi không cần lo lắng, lão sư đã để lại công tác cho ngươi.

Khương Nghiên dẫn Chu Văn tới phòng thí nghiệm.

Nói là phòng thì nghiệm, kỳ thực là một hang động có cửa mà thôi, bên trong có một ít máy móc dụng cụ, bên cạnh còn có một số đồ dùng sinh hoạt, thoạt nhìn đơn sơ tới mức khó mà tưởng tượng.

- Huệ Hải Phong…

Chu Văn nhìn thấy hai học viên khác trong phòng thí nghiệm, một trong đó chính là Huệ Hải Phong.

Huệ Hải Phong nhìn thấy Chu Văn, cười nói:

- Không nghĩ tới ngươi cũng tới chỗ Minh Uyên đạo sư để học, như vậy lại hay, chúng ta có thể xem như là sư huynh đệ chân chính.

- Kỳ thực, ta chỉ muốn tới học một chút tri thức về chưởng pháp thôi.

Chu Văn vuốt vuốt mũi.

- Không sai, Minh Uyên đạo sư thông tình đạt lý, ngươi muốn học gì cũng được, hắn sẽ không bắt ngươi học thứ mà ngươi không thích, cũng sẽ không buộc ngươi làm chuyện mà ngươi không muốn.

Huệ Hải Phong cười nói:

- Có điều trước đó, ngươi phải hoàn thành công việc của đạo sư, nhìn thấy đống đồ bên kia không, đó chính là công việc mà đạo sư để lại cho ngươi.

Chu Văn nhìn theo hướng Huệ Hải Phong chỉ, chỉ thấy ở một góc động, lại là một cái giếng sâu không thấy đáy.

Bên cạnh giếng sâu, là một cái xích sắt kéo dài, to chừng bắp tay, màu sắc ngăm đen, không biết dùng kim loại nào đúc thành.

- Công việc của ngươi là kéo cái xích kia lên, sau đó liền có thể nghỉ ngơi.

Huệ Hải Phong cười nói.

Tuy rằng hắn cười rất đẹp, thế nhưng nụ cười này của hắn, lại khiến Chu Văn cảm thấy không có ý tốt lắm.

Nhìn Khương Nghiên ở bên, Khương Nghiên không nói, chỉ đưa một tờ giấy cho Chu Văn, Chu Văn nhìn nội dung nói hắn hôm nay sẽ tới, còn có công việc mà hắn cần làm, lạc khoản trên đó quả là của Vương Minh Uyên.

- Nếu là công việc mà Vương Minh Uyên đạo sư để lại, vậy để ta làm đi.

Chu Văn đành đi tới trước giếng sâu, duỗi tay nắm lấy xích sắt.

Một trảo này, khiến Chu Văn lập tức rụt tay như bị điện giật, khiến Huệ Hải Phong cười ha ha.

-----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân

Bình Luận (0)
Comment