Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1756 - Chương 1755. Phượng Hoàng

Chương 1755. Phượng Hoàng
Chương 1755. Phượng Hoàng

Vương Minh Uyên đứng phía sau người phụ nữ, đúng mực nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiên tôn, tiên kiếm kia cắm ở trên đỉnh núi, nhưng trên núi này có Phượng hoàng cư ngụ, nếu leo lên gần đỉnh núi sẽ thu hút Phượng hoàng đến tấn công, tại hạ chỉ có thể đưa tiên tôn đến đây thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Người phụ nữ đưa mắt nhìn ngọn núi lúc lâu rồi mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đúng là không nói dối, kiếm tiên thật sự ở trên đỉnh núi, núi này cũng thực sự có Phượng hoàng bảo vệ. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương Minh Uyên nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao tại hạ dám lừa gạt tiên tôn chứ. ͏ ͏ ͏ ͏

Người phụ nữ thản nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng nếu bản tôn tự mình đến, ngươi chỉ cần đi theo ta lên núi là được, tuy Phượng hoàng là thần vật thời xa xưa, nhưng có bản tôn ở đây, nó cũng không thể tổn thương ngươi chút nào đâu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiên tôn, dựa theo giao hẹn, tại hạ chỉ phụ trách đưa người đi tìm kiếm tiên, hơn nữa với sức chiến đấu nhỏ yếu như của tại hạ, đi theo người chỉ thêm rắc rối thôi, cũng không giúp ích được gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Ý của Vương Minh Uyên là tất nhiên không muốn đi cùng người phụ nữ lên núi. ͏ ͏ ͏ ͏

Người phụ nữ vẫn bình tĩnh nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Người đời đều biết Phượng hoàng có ngũ sắc, mái là hoàng, trống là phượng, người phàm coi rồng là hình tượng của đế hoàng, mà Phượng hoàng là hình ảnh của đế hậu phi tần, nhưng họ không biết rằng lúc hỗn độn ban đầu, hai khí âm dương trong trời đất là rồng phượng. ͏ ͏ ͏ ͏

Người phụ nữ dừng một chút, rồi lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trời đất thuở ban đầu lúc con người chưa sinh ra, rồng phượng tung hoành giữa thiên địa, từng có một trận chiến lớn suýt nữa đánh nát thế giới, ngươi có biết bên nào thắng cuối cùng không? ͏ ͏ ͏ ͏

Vương Minh Uyên nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tại hạ chỉ từng nghe nói có Long Phụng đại kiếm, nhưng không biết bên nào thắng lợi sau cùng, nhưng nếu để tại hạ phỏng đoán, có lẽ phượng tộc là bên thắng lợi cuối cùng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phù Đồ bộ tộc bằng lòng trọng dụng ngươi như vậy, xem ra ngươi thật sự có điểm không tầm thường. ͏ ͏ ͏ ͏

Người phụ nữ nhìn Vương Minh Uyên, tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Rồng là âm, phượng là dương, trong Long Phượng đại kiếm đúng là phượng giành được thắng lợi, tuy chỉ là thắng thảm, bản thân cũng bị thương căn cơ, nhưng dù sao có được rồng âm, hợp âm dương thành một mới có thể xưng là Phượng hoàng. Người phàm coi rồng là hình tượng của đế vương, cho rằng là thân thể thuần dương, thật ra chỉ là thông tin sai lệch, những thứ ô uế như vậy sao có thể là thân thể thuần dương được chứ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế nhưng sau Long Phượng đại kiếp, Phượng hoàng bị tổn thương nặng sinh lực, đã sớm lánh đời không ra, người phàm về sau thấy Phượng hoàng cũng chỉ là chim bình thường được một chút chân huyết Phượng hoàng biến thành mà thôi, Phượng hoàng truyền thừa dòng máu thật sự là cơ thể có bảy màu, thần quang âm dương bảy màu có thể chiếu sáng mặt trời và mặt trăng, những thứ gọi là lửa Phượng hoàng tầm thường sao có thể so sánh được. ͏ ͏ ͏ ͏

Người phụ nữ thu lại ánh mắt nhìn đỉnh núi, nhìn về phía Vương Minh Uyên nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trong truyền thuyết của loài người các ngươi có nói đến Phượng hoàng sinh Kim Sí Đại Bàng và khổng tước, tuy truyền thuyết như vậy có rất nhiều chỗ sai lệch, nhưng có một điều chính xác là năng lực của Kim Sí Đại Bàng và khổng tước thật sự tới từ Phượng hoàng, chỉ là không thể hoàn toàn có được thần tủy của nó. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương Minh Uyên tiếp lời nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tại hạ cũng từng nghe nói tới, khổng tước có thần quang năm màu chắc hẳn là đến từ Phượng hoàng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không sai, nhưng thần quang năm màu đương nhiên kém hơn Phượng hoàng thần quang bảy màu. ͏ ͏ ͏ ͏

Người phụ nữ lạnh nhạt nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng Phượng hoàng hiện giờ dù sao cũng bị thương căn cơ, rất khó để khôi phục lại uy thế như ngày xưa, hơn nữa Phượng hoàng ở đây cũng không có khả năng là con ở hỗn độn ban đầu, chỉ là đời sau truyền thừa lại, không vào Tận Thế thì cũng chỉ là thứ tầm thường, ngươi cứ leo lên là được, có bản tôn ở đây thì nó không thể tổn thương ngươi được một ly. ͏ ͏ ͏ ͏

Người phụ nữ đã nói đến mức này, Vương Minh Uyên biết e là mình không đi thì không được, đành phải gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Toàn bộ đều nghe theo sai khiến của tiên tôn. ͏ ͏ ͏ ͏

Người phụ nữ không nói gì nữa, bước tới đỉnh núi kỳ dị kia, Vương Minh Uyên đi theo sau cô, đưa mắt nhìn ngọn núi, vẻ mặt không chút thay đổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng trong lòng Vương Minh Uyên lại âm thầm nghi hoặc "Ta đưa cô ấy vào từ cửa bắc, lượn một vòng xa như vậy mà sao Lưu Vân và Chu Văn vẫn chưa tới, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi?" ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy trong lòng Vương Minh Uyên có nghi hoặc, nhưng mặt vẫn không lộ vẻ khác thường gì, đi theo người phụ nữ bước lên ngọn núi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người vừa mới lên đỉnh núi, chợt nghe một tiếng phượng hót rung động tầng mây, một luồng ánh sáng bảy màu từ đỉnh núi phá mây chiếu xuống, giống như cầu vồng từ phía chân trời xuyên qua, bay về phía vị trí của hai người. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu Chu Văn ở đây tất nhiên sẽ không xa lạ với thần quang bảy màu, bên trong thần quang bảy màu chính là một con Phượng hoàng bảy màu, thần quang bảy màu ngoài người nó không khác biệt gì với ngọn lửa bảy màu mà Chu Văn đã nhìn thấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ là thần quang bảy màu của con Phượng hoàng bảy màu này càng tinh khiết hơn so với ngọn lửa bảy màu của con Phượng hoàng bảy màu trong vườn hoa, đã không nhìn ra hình dáng vốn có của ngọn lửa, chỉ có thể nhìn thấy màu sắc của ánh sáng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 1755.
Bình Luận (0)
Comment