Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1757 - Chương 1756. Đại Chiến

Chương 1756. Đại Chiến
Chương 1756. Đại Chiến

Người phụ nữ thấy thần quang bảy màu kia vọt thẳng tới nhưng không có chút ý định muốn né tránh, lấy tay làm đường dẫn, ngón trỏ cùng ngón giữa hóa thành kiếm thức, ngón tay chỉ vào không trung hướng về phía thần quang bảy màu kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Một kiếm khí vô hình bộc phát từ ngón tay, kiếm khí kia vô hình vô sắc, mắt thường không thể nhìn thấy, nhưng thế kiếm kia lại khiến cho người ta có thể cảm giác như có một thanh kiếm bén đâm ngược lên trời, nghênh hướng thần quang bảy màu như cầu vồng rực rỡ từ phía chân trời xuyên tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm khí va chạm thần quang bảy màu, cũng không phát ra tiếng vang gì, hai luồng sức mạnh kỳ lạ dây dưa với nhau, tựa như hai sợi dây quấn quít thành một sợi thừng. ͏ ͏ ͏ ͏

Người phụ nữ đứng dưới chân núi, Phượng hoàng bay lượn ở giữa núi, một người một chim giằng co như trò kéo co. ͏ ͏ ͏ ͏

Tình hình nhìn như cũng không quá căng thẳng, nhưng thật ra lại là trong tình thế nguy hiểm rút dây động rừng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai luồng sức mạnh dây dưa với nhau, chỉ cần sức mạnh của bất kỳ bên nào hơi yếu là ngay lập tức sẽ bị cả hai luồng sức mạnh cắn trả, cho nên bọn họ đều chỉ có thể không ngừng ép khô sức mạnh của bản thân đối kháng đến cùng với đối phương, không dám có một chút buông lỏng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phượng hoàng đã bị ta khống chế, ngươi đi lên chém chết nó đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc người phụ nữ đang đối kháng với Phượng hoàng, đột nhiên lạnh nhạt nói với Vương Minh Uyên ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương Minh Uyên khẽ cau mày, lúc này người phụ nữ kêu hắn ra tay, có thể nói là tâm cơ khó dò. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu cô không có sức chém giết Phượng hoàng, cần Vương Minh Uyên làm ra mấu chốt thắng thua, nếu như lúc này Vương Minh Uyên chĩa mũi giáo về phía cô, chính là thời cơ tốt nhất để chém chết cô. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nghĩ lại thì, đây cũng có thể là cô đang thử thách Vương Minh Uyên. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng ai có thể bảo đảm rằng cô không phải thật sự đã không còn sức lực nữa? Nếu Vương Minh Uyên thực sự mang dị tâm, e là phải bỏ lỡ một cơ hội tuyệt vời. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu là người khác thì nói không chừng còn sẽ có do dự, nhưng Vương Minh Uyên không do dự dù là trong nháy mắt, trực tiếp biến bàn tay thành đao, ngưng tụ ra một đao khí như băng lại như điện, vung tay chém về phía Phượng hoàng ở giữa không trung. ͏ ͏ ͏ ͏

Phượng hoàng bị người phụ nữ kềm chế khó có thể né tránh, bị đao khí chém vào trên cơ thể, giống như lưỡi dao sắc bén cắt thịt, trực tiếp cắt cơ thể của nó thành hai nửa. ͏ ͏ ͏ ͏

Thần quang bảy màu tán loạn, thân thể của Phượng hoàng cũng nổ văng tứ tán, nhưng một giây sau, ánh sáng bảy màu tán loạn này lần nữa tụ lại một chỗ, trong nháy mắt lần nữa hóa thành Phượng hoàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Phượng hoàng giang rộng hai cánh, lông chim bảy màu trên người cũng hoàn toàn toả ra thần quang, tựa như một vòng sáng mặt trời bảy màu, tia sáng chiếu rọi bốn phương tám hướng. ͏ ͏ ͏ ͏

Người Vương Minh Uyên như du hồn nhanh chóng lui về sau, nhưng tốc độ lại không nhanh bằng thần quang bảy màu, mắt thấy sắp bị thần quang bảy màu gây thương tích, hắn đành phải ngưng tụ sức mạnh băng điện, muốn đối kháng với thần quang bảy màu. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng ánh sáng băng điện vừa mới tiếp xúc với thần quang bảy màu đã lập tức bị thần quang bảy màu tan rã, dù chỉ trong chốc lát cũng khó ngăn cản. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương Minh Uyên đã cố gắng lui lại, nhưng cũng khó mà tránh được hào quang của thần quang bảy màu, áo giáp trên người trong nháy mắt cũng bị tan rã, dường như đó không phải là đồ bảo hộ cứng rắn mà là thứ được tạo ra từ tuyết trắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Làn da trắng như tuyết và bắp thịt dưới lớp áo giáp ngay khi tiếp xúc với thần quang bảy màu cùng lúc tan rã, trong chớp mắt đã có thể thấy được các khớp xương trắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Đang lúc thân thể của Vương Minh Uyên nháy mắt sắp bị thần quang bảy màu bao phủ hoàn toàn, dường như có sức mạnh vô hình tách biệt thân thể của hắn và thần quang bảy màu, tạo thành rào chắn rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trên người người phụ nữ phát ra kiếm khí vô tận, kiếm khí vô hình vô sắc dày đặc ngay cả kim nhọn cũng khó đâm vào, cứng rắn chặn lại thần quang bảy màu. ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ nhân thản nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thần quang âm dương bảy màu có thể phân giải vạn vật, nhưng kiếm khí hư vô này của ta lại không nằm trong số đó. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiên tôn quả nhiên phi thường. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương Minh Uyên cúi đầu nhìn lồng ngực của mình một chút, chỗ đó máu thịt đã tan rã, có thể thấy từng khúc xương ngực, thậm chí còn mơ hồ thấy được trái tim đang đập ở bên trong. ͏ ͏ ͏ ͏

- Yên tâm chữa khỏi vết thương của mình đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Người phụ nữ nói một câu rồi không để ý Vương Minh Uyên nữa, đôi mắt nhìn chằm chằm Phượng hoàng, kiếm ý trên người càng hư vô mờ ảo. ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 1756.
Bình Luận (0)
Comment