Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1783 - Chương 1782. Bí Mật Động Trời

Chương 1782. Bí Mật Động Trời
Chương 1782. Bí Mật Động Trời

Bên trong Dị thứ nguyên lĩnh vực đó không có sinh vật dị thứ nguyên, nhưng dù hắn đi kiểu nào thì cuối cùng vẫn sẽ trở lại nơi ban đầu, điều này vẫn chưa thể coi là kỳ lạ, kỳ lạc chính là hắn đã để lại ký hiệu. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi nhận ra bản thân bị lạc đường, người Vương gia kia đã để lại một cái hộp quẹt ở một chỗ, sau đó tiếp tục đi, khi đi được một đoạn thời gian thì hắn lại thấy được cái hộp quẹt đó, kỳ dị hơn là, hắn phát hiện trên người mình lại có thêm một cái hộp quẹt. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn chỉ có một cái hộp quẹt, đã đặt dưới đất làm ký hiệu, không thể nào có cái thứ hai, nhưng khi hắn thấy cái hộp quẹt đó của mình, theo bản năng sờ túi áo, ở trong đó vẫn còn có một cái hộp quẹt, vừa lấy ra nhìn, thấy nó y hệt cái cái hộp quẹt nằm trên đất, lúc ấy hắn sợ vỡ mật. ͏ ͏ ͏ ͏

Người Vương gia đó quăng hai cái hộp quẹt xuống đất, sau khi đi thêm một vòng nữa, hắn lại có thêm một cái hộp quẹt. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc đã đi lanh quanh không biết bao nhiêu vòng, trước mặt hắn trải một đống hộp quẹt, tất cả hộp quẹt đều giống nhau như đúc, dù là loại cũ hay mới, hoặc là dấu vết nào khác thì cũng không khác gì nhau, ngay cả bản thân hắn đều không phân biệt được cái nào mới là hộp quẹt của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói như vậy thì, nơi đó e rằng đã không còn là sức mạnh không gian đơn thuần nữa, rất có thể liên quan đến sức mạnh thời không. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Văn suy nghĩ một chút, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sau đó hắn ra bằng cách nào? Làm sao đến được Bermuda? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không rõ lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương Lộc lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn cuối cùng không chống đỡ được nữa, ngất lịm đi, đợi đến lúc tỉnh lại thì đã nằm ở trên bờ cát bên bờ biển. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Văn suy tư nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện này thú vị thật. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương Lộc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhà của chúng ta có ý định muốn đi thăm dò Dị thứ nguyên lĩnh vực đó, nếu ngươi có hứng thú thì có thể đi cùng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi chứ, tính luôn phần ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Văn cảm thấy Dị thứ nguyên lĩnh vực này thật đúng là có hơi khác biệt, nói không chừng sẽ phù hợp với Ma Thần Kỷ, dù không đi vào cũng có thể đi tìm đồ án tay nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà dù không phù hợp với Ma Thần Kỷ, vì trợ giúp Vương Lộc, cũng nên đi tới đó một chuyến. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người trò chuyện trong chốc lát, sau khi ước định thời gian, Vương Lộc nói trong nhà đang chuẩn bị việc đi thăm dò Dị thứ nguyên lĩnh vực, nên cô không thể ở chỗ này lâu được, liền về Vương gia trước. ͏ ͏ ͏ ͏

- Huynh nói nè lão Chu, đệ bị ngốc hả? Khi còn bé có phải đầu từng bị lừa đá không? ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Văn nhíu mày hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ý huynh là sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Huyền thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đệ đúng là súc sinh, làm uổng tấm lòng thành của Vương Lộc người ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Văn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đệ thì sao chứ, Vương Lộc muốn đi thăm dò Dị thứ nguyên lĩnh vực, không phải đệ đã bằng lòng giúp cô ấy đi thăm dò rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Muốn đệ hỗ trợ? Mặt đệ lớn đến thế à? Vương Lộc người ta có may mắn như thế, cần đệ giúp một tay sao? Hơn nữa đệ có biết sự kiện mà Vương Lộc nói có ý nghĩa như thế nào không? Để lại một món đồ là có thể hoàn một vật, hơn nữa còn có thể lặp lại vô tận, nếu như thứ bị vứt không phải là cái hộp quẹt mà là Trứng Phối sủng cao cấp hay kỹ năng kết tinh gì đó, đệ biết điều này có ý nghĩa gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Huyền vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đệ chưa từng nghĩ tới điều này. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Văn thoáng chốc ngẩn ra, hắn lập tức hiểu được giá trị thật sự của Dị thứ nguyên lĩnh vực này. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù không phát hiện điều gì ở bên trong, nhưng lợi dụng hiện tượng kỳ lạ này là có thể sản sinh lợi ích không cách nào tưởng tượng được. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Huyền nhịn không được lại mắng tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Người ta nói hết bí mật động trời ở trước mặt đệ rồi, đệ lại tưởng bản thân đang giúp người ta, đệ nói xem mình có phải súc sinh không? ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Văn cân nhắc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói như vậy thì đệ thật sự đã thiếu Vương Lộc một nhân tình lớn, về sau phải trả mới được. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Huyền cảm giác không còn gì để nói, dường như đã lười nói nhiều với Chu Văn: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đệ muốn làm gì thì làm, tóm lại sau này nếu đệ có lỗi với Vương Lộc thì ta đây làm huynh đệ chắc chắn sẽ đứng về phía Vương Lộc. ͏ ͏ ͏ ͏

Dứt lời, Lý Huyền liền rời đi, hắn sợ chính mình còn nói chuyện với Chu Văn thì sẽ không nhịn được muốn đánh hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Qua mấy ngày liên tiếp, đều có dị tộc đi lên bảng hái quả lê vàng, tuy nhiên lại không có một cái tên loài người nào ở trên bảng, ngay cả những người phát ngôn loài người cũng không có một ai leo lên bảng xếp hạng khối Ma Phương, càng đừng nói tới hái quả lê vàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Thậm chí những người phát ngôn cường đại như Mặc Hách cũng không có đi khiêu chiến khối Ma Phương. ͏ ͏ ͏ ͏

Người bình thường chỉ hy vọng có loài người có thể leo lên bảng xếp hạng, nhưng không ai biết rằng người phát ngôn trên cơ bản đều nhận được cảnh báo từ dị tộc, dặn bọn họ không được khiêu chiến khối Ma Phương. ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 1782.
Bình Luận (0)
Comment