Chu Văn nhìn thoáng qua khe hở trên tảng đá lớn, nhìn qua khe nứt thấy hồ nước ở phía sau, dường như không có gì khác lạ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sửa sang ngay tại chỗ, nghỉ ngơi một đêm, mai lại tiếp tục thăm dò Dị thứ nguyên lĩnh vực. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Lộc mang mọi người đi tới trước tảng đá lớn, nhưng không lập tức tiến vào bên trong, cô nhìn mặt trời sắp xuống núi, dặn dò mọi người dựng lều, chuẩn bị tạm một chỗ cắm trại. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn đi lòng vòng ở gần đó, nhưng không tìm thấy đồ án tay nhỏ, chỉ có thể hậm hực trở lại chỗ cắm trại. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn tự mang lều trại, ở một mình, buổi tối lúc đang nghỉ ngơi lại thấy Vương Lộc kéo rèm lều chui vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao vậy, không ngủ được à? ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Lộc ngồi xuống, lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có chuyện muốn xin ngươi hỗ trợ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Là chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý do Chu Văn không đồng ý ngay không phải là vì hắn cần phải suy tính thiệt hơn, mà do hắn cảm thấy Vương Lộc tới tìm mình vào lúc này, e là việc nhờ hắn giúp đỡ không phải chuyện đùa, hắn phải cư xử một cách cẩn thận, không thể phụ phó thác của Vương Lộc. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Lộc từ trong ngực lấy ra một cái hộp đưa tới trước mặt Chu Văn: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi giữ dùm ta cái này, ngày mai, sau khi vào Dị thứ nguyên lĩnh vực, nếu như mọi thứ đều thuận lợi thì ngươi hãy đặt nó ở một nơi thích hợp. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng nói trong này là . . . ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn chưa nói xong thì đã bị Vương Lộc dùng ngón tay che miệng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi tự mình biết là được rồi, thứ này nhờ ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Lộc dứt lời liền đứng dậy ra khỏi lều, không ở lại lâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nhìn cái hộp trước mặt, không khỏi thầm nhíu mày. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu hắn đoán không sai, trong hộp chắc chắc là báu vật quan trọng do Vương Lộc chuẩn bị, rất có thể là Trứng Phối sủng cao cấp nào đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì Phối sủng khó có thể rời khỏi chủ nhân quá xa, cho nên không cách nào đặt ở bên trong Dị thứ nguyên lĩnh vực tiến hành sao chép, đây cũng là lý do vì sao Vương Hoài Đoan trước đó không có thí nghiệm, là vì trên người ông căn bản không có Trứng Phối sủng, không thể làm thử được. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này, Vương gia đến có chuẩn bị, chắc chắn đã chuẩn bị Trứng Phối sủng cực kỳ cao cấp hoặc là những báu vật khác, nhưng không biết vì sao Vương Lộc muốn đặt đồ vật bên trong hộp ở chỗ hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn không mở hộp ra xem bên trong là cái gì, trực tiếp cất hộp vào, tiếp tục đi quét phó bản game của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Một đêm bình yên, sáng sớm hôm sau, người Vương gia đã thu dọn đồ đạc, rầm rộ đông đúc đi xuyên qua tảng đá lớn, Chu Văn đi theo đoàn người, khoảnh khắc đi qua khe nứt, cảnh tượng trước mắt không khác nhiều với cảnh sắc vừa nhìn thấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Rõ ràng phía sau tảng đá lớn là cái hồ nước mặn kia, nhưng sau khi xuyên qua tảng đá lớn, trước mắt vẫn là hồ nước mặn đó, dường như không có gì thay đổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Có người nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta thật sự đã đi vào Dị thứ nguyên lĩnh vực rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Có rất nhiều người cũng muốn hỏi vấn đề này, ngay cả Chu Văn cũng hơi thắc mắc, sau khi xuyên qua khe hở của tảng đá thì hình như cũng không khác gì với cảnh tượng vừa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không giống, không hề giống. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Hoài Đoan vô cùng chắc chắn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như không xuyên qua khe hở của tảng đá lớn này, dù đi hướng nào thì cũng sẽ rời khỏi mảnh hồ nước mặn này, mà sau khi xuyên qua khe hở tảng đá, cho dù đi kiểu gì thì cuối cùng cũng sẽ trở lại bên hồ, giống như vẫn luôn đi lòng vòng quanh hồ nước mặn. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn quan sát bốn phía, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiện tại đã bắt đầu tuần hoàn chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hẳn là bắt đầu rồi, nhưng chờ sau khi chúng ta rời đi nơi này thì sẽ không cách nào nhìn thấy tảng đá lớn này nữa, nói cách khác, chúng ta không thể từ đây đi ra ngoài được nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Hoài Đoan suy nghĩ một chút, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc đó ta đi rất lâu, nhưng không có cách nào đi ra khỏi chỗ này, còn tưởng mình chết chắc rồi, người đã ở trong tình trạng kiệt sức, không còn tình táo nữa, bỗng nhiên trong hồ kia xuất hiện vòi rồng, ta bị cuốn vào, lúc tỉnh lại, bản thân đã nằm trên bờ biển tam giác quỷ, còn về làm cách nào đi ra thì ta không nhớ rõ lắm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tam thúc, người đi với chúng ta, Chí Viễn, ngươi mang theo một tiểu đội trông chừng trước tảng đá lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Lộc bình tĩnh chỉ huy, trông rất ra dáng của một gia chủ, có hơi khác so với Vương Lộc mà Chu Văn từng quen biết trước đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Trừ một tiểu đội năm người ở lại trước tảng đá lớn, người khác đều đi theo Vương Lộc, Chu Văn cũng nằm trong số đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này, người Vương gia không để lại vật gì, muốn thử một chút xem lúc trở lại lần nữa còn có thể thấy tiểu đội năm người kia hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn đi theo nhóm người bọn họ, hơn nữa triển khai Sư vực quét hình bốn phía, đặc biệt là trong hồ, nếu thật sự có cái gì quái dị, thì đây là nơi có khả năng xảy ra vấn đề nhất. ͏ ͏ ͏ ͏