Tiểu Lý vẫn không nói lời nào, chỉ cười nhìn người kia, cười đến nỗi khiến người kia trong lòng không ngừng sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi những người khác nghe thấy thanh âm thì đều nhìn về phía bên này, nhưng hình ảnh tiếp theo mà họ nhìn thấy vô cùng quỷ dị và khủng bố. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ thấy tay của người giữ chặt Tiểu Lý thế mà lún vào trong cơ thể của Tiểu Lý, thân thể của hắn dường như không phải làm bằng thịt mà như một cái hố cát. ͏ ͏ ͏ ͏
- A! ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi thứ xảy ra quá nhanh, người kia chỉ kịp thét lên một tiếng, hơn phân nửa cơ thể thoáng chốc sáp nhập vào bên trong thân thể của Tiểu Lý. ͏ ͏ ͏ ͏
Có vài người Vương gia lao tới, muốn ngăn người kia tiếp tục lún vào, nhưng khi tay của bọn họ chạm vào thân thể của người kia thì như bị điện giựt, hai mắt trợn trắng, thân thể không ngừng run rẩy, sau đó họ cùng lún vào trong cơ thể của Tiểu Lý. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không ổn! ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Lộc giật mình, lập tức thả ra Phối sủng đi kéo mấy người đó lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Con Phối sủng kia giống như một con gấu, nó tóm được thân thể của hai người kia, muốn kéo bọn họ ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng một chút sức của nó không kéo được cả người ra ngoài, chỉ kéo được một nửa cơ thể, những bộ phận còn lại đều lún vào bên trong thân thể của Tiểu Lý. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn máu tươi rơi đầy đất và Tiểu Lý nở nụ cười kỳ dị, tất cả mọi người cảm giác da đầu tê dại, một luồng khí lạnh từ bàn chân lên thẳng tới trán. ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy Vương Lộc vẫn còn do dự, Chu Văn ở bên cạnh nói rằng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ chỉ còn cách là giết hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Lộc có thể trở thành gia chủ của Vương gia là bởi vì năng lực cực kỳ may mắn của cô, nhưng về tính cách thì cô vô cùng lương thiện, chán ghét giết chóc, trong thời buổi bây giờ thì người như cô không phải ứng cử viên lãnh đạo tốt nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
Người của Vương gia cũng biết tính cách của Vương Lộc quá dịu dàng, nhưng vì cần vận may của cô để mang lại may mắn cho gia tộc, cho nên chỉ có thể để cô trở thành gia chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Lộc cắn răng ra lệnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn đã không còn là Tiểu Lý nữa, giết hắn đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhóm trưởng bối Vương gia sớm đã muốn giết người, Vương Lộc vừa dứt lời liền có mấy người cùng nhau thả ra Phối sủng, vọt tới chỗ Tiểu Lý. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng khi mấy con Phối sủng nhào tới bên người Tiểu Lý, rốt cuộc vẫn xảy ra cảnh tượng kỳ dị đó, từng con Phối sủng bị lún vào bên trong thân thể Tiểu Lý như những người trước đó. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiêu rồi, khi nãy Phối sủng của gia chủ rõ ràng không hề bị gì . . . ͏ ͏ ͏ ͏
Nhóm trưởng bối liều mạng muốn thu về Phối sủng của mình, nhưng đã quá muộn, chẳng mấy chốc chúng nó đã bị hút vào trong cơ thể của Tiểu Lý. ͏ ͏ ͏ ͏
Không ai dám thả ra Phối sủng nữa, mỗi một người đều liều mạng phóng ra ánh kiếm khí đao cùng bay về phía Tiểu Lý. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng những ánh kiếm khí đao này thế mà vẫn bị hút vào trong thân thể của Tiểu Lý, cơ thể Tiểu Lý bây giờ dường như không còn là máu thịt nữa, mà như một cái lỗ đen, chỉ cần bất cứ thứ gì tới gần hắn là sẽ bị hút vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người ngừng lại trong chốc lát, không dám công kích Tiểu Lý nữa, nhìn hắn với vẻ mặt sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ theo dõi Tiểu Lý, Tiểu Lý vẫn luôn đứng yên đột nhiên di chuyển, hắn như bóng ma lao tới chỗ một người Vương gia, nụ cười vẫn treo trên mặt hắn như một cái mặt nạ, chưa bao giờ thay đổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Người đó muốn né tránh, nhưng tốc độ chậm hơn Tiểu Lý rất nhiều, chỉ có thể gọi ra Phối sủng ngăn cản, kết quả Phối sủng bị Tiểu Lý một tay bắt lại, đầu của bản thân hắn cũng bị cái tay còn lại của Tiểu Lý chộp lấy, sau đó một người một thú cùng nhau bị hút vào bên trong thân thể của Tiểu Lý. ͏ ͏ ͏ ͏
"Quái vật!" ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng tất cả mọi người đều xuất hiện một chữ này, sau đó suy nghĩ đầu tiên là chạy trốn. ͏ ͏ ͏ ͏
Gặp phải loại quái vật đánh cũng không thể đánh này, phòng tuyến tâm lý của bọn họ đã tan vỡ, hoàn toàn không có một chút ý chí chiến đấu nào, chỉ còn lại nỗi sợ, chỉ muốn cách quái vật kia càng xa càng tốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên thực tế, dù bọn họ muốn chiến đấu thì cũng chỉ có thể tặng mạng cho Tiểu Lý. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không được chạy. ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn vung ống tay áo, hất mấy người chạy ở đằng trước nhất bay ngược về. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương Hoài Đoan hét to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chu Văn, ngươi muốn diệt Vương gia ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Chu Văn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mấy người đã quên quái vật này tới như thế nào rồi sao? Nếu mấy người chạy lung tung khắp nơi thì sẽ từ những hướng khác nhau về lại đây, vậy những người không đi chung với mấy người thì sao? Có khi nào đã bị sao chép rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Trên thực tế, những gì Chu Văn nói đã rất ngắn gọn, nếu như tất cả mọi người chạy đi, rồi từ những hướng khác nhau quay về, vậy những người còn lại xem bọn họ là người nhân bản, lộn xộn hết. ͏ ͏ ͏ ͏