Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1791 - Chương 1790. Cười Cái Gì Thế?

Chương 1790. Cười Cái Gì Thế?
Chương 1790. Cười Cái Gì Thế?

Không ít người vẫn hoài nghi Chu Văn đã âm thầm làm gì đó với Tiểu Lý, không tin cái gọi là hai Tiểu Lý hòa làm một thể, nếu như không phải hiểu rõ thực lực của Chu Văn, sợ là bọn họ đã muốn bắt hắn trước rồi tính sau. ͏ ͏ ͏ ͏

- Gia chủ, ta thấy chuyện này không có vấn đề gì, Trứng Phối sủng được sao chép ra không phải vẫn không bị gì sao, dù gì chúng ta không sao chép người, sẽ không có chuyện gì đâu, đừng kéo dài thời gian nữa, nhanh chóng tiếp tục đi thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người chỉ thúc giục Vương Lộc nhanh để lại bảo vật mà Vương gia đã chuẩn bị, sao chép nhiều hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương Lộc gật đầu, lấy ra một cái hộp từ trong ba lô đeo trên lưng mình, đặt ở trên đống đồ kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Văn vẫn luôn ở bên cạnh thờ ơ nhìn, lần này hắn chẳng nói gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người lần nữa lên đường, đi vòng quanh hồ nước mặn, tuy cũng có người sợ xảy ra vấn đề, nhưng khát vọng đối với báu vật khiến họ vượt qua nỗi sợ của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Dọc đường đi, Chu Văn vẫn luôn quan sát Tiểu Lý, hắn bị người ép đi về phía trước, gần như là bị hai người Vương gia đỡ đi, vẫn không hề có phản ứng gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần nữa trở lại chỗ để lại đồ vật, quả nhiên lại thêm một đống thứ được sao chép, cái hộp Vương Lộc lấy ra cũng nằm trong đó. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thấy chưa, ta đã nói là không có vấn đề gì mà, không phải mấy thứ này vẫn không bị gì sao. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi mau, sao chép thêm vài cái nữa, tốt nhất mỗi người chúng ta đều có thể nhận được một cái . . . ͏ ͏ ͏ ͏

- Có đống báu vật này, tương lai của Vương gia chúng ta chắc chắn cũng có thể trở thành tồn tại như sáu gia tộc lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ ai nấy đều vui sướng, giống như rất nhanh bọn họ liền có thể trở thành đại quý tộc trên Trái Đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương Lộc không nói gì, chỉ nhìn Chu Văn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cứ tiếp tục đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Văn chỉ lạnh nhạt nói một câu, bây giờ nói thêm cái gì cũng vô dụng, hơn nữa cũng ra không được, chỉ có thể đi tiếp. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi hết vòng này tới vòng khác, ngày càng có nhiều đồ vật bị sao chép ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Không nhắc tới người Vương gia đủ loại mừng như điên, Chu Văn trong lòng cảm thấy có chút quái lạ. ͏ ͏ ͏ ͏

Rõ ràng hắn đã thấy hai Tiểu Lý dung hợp thành một, nhưng mấy thứ như Trứng Phối sủng hàng nhái lại chưa từng xuất hiện tình thuống như thế. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả cái hộp mà Vương Lộc để lại cũng bị sao chép thành nhiều cái, chưa từng xuất hiện chuyện kỳ lạ như dung hợp. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn về thứ bên trong hộp thì Chu Văn cũng đã biết là cái gì, bởi vì đám người Vương gia quá hưng phấn, có người không cẩn thận lỡ miệng nói ra, Chu Văn thế mới biết bên trong là một Trứng Phối sủng cấp độ Thiên Tai. ͏ ͏ ͏ ͏

Với trình độ của Vương gia, hẳn là không thể có năng lực săn giết Thiên Tai, phỏng chừng tám chín phần mười là nhờ vận may của Vương Lộc mới có được. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi lòng vòng nhiều như thế, Tiểu Lý vẫn là dáng vẻ khờ ngốc, cũng không phát hiện hắn làm ra chuyện gì. ͏ ͏ ͏ ͏

"Không lẽ chỉ có vật sống sau khi bị sao chép mới có thể xảy ra vấn đề? Hay chỉ có con người mới bị như thế?" ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Văn suy nghĩ đủ loại khả năng. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần nữa đi tới nơi để lại những thứ kia, chỗ đó quả nhiên lại thêm một đống đồ vật, người Vương gia ai nấy cũng mừng sắp phát điên. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhiều Trứng Phối sủng được sao chép đều bị người Vương gia đem đi ấp trứng, vẫn không hề có chuyện gì xảy ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn về cái hộp đựng Trứng Phối sủng Thiên Tai kia thì vẫn không có ai lấy đi, thứ nhất, cần sự cho phép của Vương Lộc, thứ hai, dù bây giờ bọn họ có lấy đi cũng không ấp được. ͏ ͏ ͏ ͏

Vương gia không có ai là Thiên Tai, chỉ dựa vào Nguyên Khí của bản thân thì hoàn toàn không đủ để ấp trứng Phối sủng Thiên Tai, cưỡng ép ấp trứng sẽ bị hút khô Nguyên Khí mà chết, cho nên cũng không có người nào yêu cầu hiện tại ấp trứng ngay. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần nào Vương Lộc cũng chỉ thu lại cái hộp được sao chép ra, không có ý định muốn ấp trứng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lúc mọi người đang hưng phấn, Chu Văn thấy Tiểu Lý vẫn luôn si ngốc bỗng trên mặt rốt cuộc có cảm xúc, hắn lại lộ ra nụ cười kỳ dị đó, chỉ là lúc này ngoại trừ Chu Văn ra thì căn bản không có người chú ý tới hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này, hắn không thu lại nụ cười của mình nữa, vẫn cứ cười như thế, cười đến nỗi Chu Văn trong lòng có chút hoảng sợ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiểu Lý, ngươi tỉnh táo lại rồi à? Mà ngươi cười cái gì thế? ͏ ͏ ͏ ͏

Người Vương gia giữ chặt Tiểu Lý cuối cùng phát hiện Tiểu Lý có gì kỳ lạ, nhìn hắn hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 1790.
Bình Luận (0)
Comment