Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch Full)

Chương 1799 - Chương 1798. Thiếu Nữ Quỹ Tích

Chương 1798. Thiếu nữ quỹ tích
Chương 1798. Thiếu nữ quỹ tích

Nhưng hắn vừa mới đưa tay ra chộp vai của cô gái kia, đột nhiên từ bên cạnh xuất hiện một bàn tay nắm chặt cổ tay của hắn, lập tức khiến cả người hắn không thể nhúc nhích được. ͏ ͏ ͏ ͏

- Anh bạn này, quân tử động khẩu không động thủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Chủ nhân của cái tay kia là một người đàn ông đẹp trai, tay run một cái, người đàn ông vạm vỡ liền đứng không vững liên tục lùi về phía sau, cuối cùng không dừng lại, ngồi bệch xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Vẻ mặt của đám người vây xem thay đổi, người đàn ông vạm vỡ này khá nổi tiếng ở gần đó, dù gì cũng là cường giả sử dụng Thần Thoại dịch thành công thăng cấp Thần Thoại, không ngờ bị người ta đẩy ngã xuống đất một cách đơn giản, đủ thấy rõ thực lực của người đàn ông kia cực kỳ đáng sợ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy trong lòng rất tức giận, nhưng cũng không còn ai dám lên tiếng, trơ mắt nhìn cô gái kia và người đàn ông lần lượt rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu nữ vừa đi vừa nói chuyện: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiêu, con người là những sinh vật nhàm chán không tự hiểu rõ bản thân mình như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tiêu mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Điện hạ, phần lớn loài người đều là loại sinh vật thích ảo tưởng. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu nữ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy Nhân Hoàng đó thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng thế. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiêu trả lời rất chắc chắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu nữ dường như có hơi thất vọng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chẳng lẽ không hề có một loài người nào thú vị sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tiêu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Theo như ta biết thì có một loài người khá thú vị, nhưng đây cũng là một kẻ vọng tưởng điên cuồng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Khác nhau chỗ nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu nữ có chút không hiểu cách nói của Tiêu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu vọng tưởng trở thành điên cuồng, có đôi khi cũng rất thú vị. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiêu giải thích mà như không nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu nữ dào dạt hứng thú hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Là kiểu thú vị như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Tiêu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể biến vọng tưởng thành sự thật, người thấy có phải rất thú vị không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng là rất thú vị, nhưng thật sự có người như thế sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu nữ hơi khó tin. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thành phố mà hắn ở cũng gần đây thôi, điện hạ muốn đi xem thử không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tiêu lấy điện thoại di động ra, mở bản đồ rồi chỉ cho thiếu nữ thấy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy cứ đi xem thử một chút đi, để coi cái tên vọng tưởng điên cuồng này có thật sự thú vị như lời ngươi nói hay không. ͏ ͏ ͏ ͏

Thiếu nữ nhìn thoáng qua bản đồ trên điện thoại di động, sau đó khẽ thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quy Đức cổ thành . . . ͏ ͏ ͏ ͏

- Chắc chắn sẽ không khiến điện hạ thất vọng đâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt của Tiêu dường như mang theo ý cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai người lần lượt đi về hướng Quy Đức cổ thành, nhìn như đi không nhanh, nhưng chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn không còn nhìn thấy bóng dáng đâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Lạc Dương phủ Đốc Quân. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đốc Quân, bên kia truyền đến tin tức, mỹ nhân ngư rời biển rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

An Sinh đi tới nhà hàng, có chút hưng phấn nói với An Thiên Tá. ͏ ͏ ͏ ͏

An Thiên Tá nghe vậy cũng không đáp lại, đưa muỗng lên miệng, thổi nhẹ cháo bên trong rồi đưa đến bên miệng Nha Nhi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nha Nhi ngoan, ăn chút cháo đi, đây là lúc cơ thể đang phát triển, sao lại có thể không ăn gì chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Nha Nhi lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại thúc, con không muốn ăn đâu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chắc là không hợp khẩu vị, con muốn ăn gì thì thúc sẽ tự làm cho con ăn. Đúng rồi, không phải món con thích ăn nhất là canh ngọt do thúc nấu sao, vậy thúc đi nấu cho con ăn nhé. ͏ ͏ ͏ ͏

An Thiên Tá đặt chén và muỗng xuống, cưng chiều nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại thúc, con muốn ca ca. ͏ ͏ ͏ ͏

Nha Nhi xoe tròn mắt nhìn An Thiên Tá, đáng thương nói. ͏ ͏ ͏ ͏

An Thiên Tá khẽ thở dài: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nha Nhi ngoan, chờ thêm một khoảng thời gian, đợi tình huống bên kia ổn định rồi thúc sẽ kêu A Sinh đưa con tới chỗ hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật không đại thúc? ͏ ͏ ͏ ͏

Nha Nhi thoáng chốc vui vẻ bật dậy, lay tay An Thiên Tá hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại thúc có bao giờ lừa con đâu, đến đây nào, trước tiên uống hết chén cháo . . . ͏ ͏ ͏ ͏

An Thiên Tá bưng chén cháo lên đút cho Nha Nhi. ͏ ͏ ͏ ͏

Đợi khi Nha Nhi uống cháo xong, An Thiên Tá mới kêu người mang Nha Nhi đi vườn hoa chơi, còn bản thân thì cùng An Sinh đi tới phòng sách. ͏ ͏ ͏ ͏

Vẻ mặt An Thiên Tá nghiêm túc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn nói thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

An Sinh trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vị kia của Quỹ Tích Thánh điện đi ra, bị hắn mang đến bên Văn thiếu gia. ͏ ͏ ͏ ͏

An Thiên Tá cau mày hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ai kêu hắn mang đến đó? Không phải bảo hắn mang tới chỗ này sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn nói bên đó thích hợp hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

An Sinh dừng một chút rồi nói thêm: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cảm thấy đi đến bên Văn thiếu gia cũng tốt, người bên Văn thiếu gia không quá cứng nhắc, có lẽ có thể làm ra một ít chuyện mà chúng ta không thể làm được. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ý của ngươi là ta cứng nhắc? ͏ ͏ ͏ ͏

An Thiên Tá trừng mắt nhìn An Sinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 1798.
Bình Luận (0)
Comment