Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1005 - Chương 1035. Vật Quy Nguyên Chủ

Chương 1035. Vật quy nguyên chủ
Chương 1035. Vật quy nguyên chủ

“Gia gia, là dây cột tóc của gia gia !”

Đột nhiên Tô Vân trong ngực Tô Tiểu Bạch chỉ vào chỗ rẽ lối đi nhỏ trên mặt đất kia lên tiếng hô to .

Tô Vân đã nói như vậy, rõ ràng là người vừa rồi bị Goblin nắm lấy chạy đi chắc chắn chính là gia gia của hắn.

Ngay tại lúc này, đột nhiên đông một tiếng vang trầm, một con Goblin cực lớn trực tiếp một cước giẫm lên dây cột tóc kia, lại gào thét băng băng tới chỗ hai người.

Ngọn núi nhỏ này là của một Goblin cực lớn sức mạnh cường đại, trong tay nắm hai cây xích sắt thô bóp ầm ầm vang dội, nhưng tốc độ cũng không nhanh hơn Goblin bình thường bao nhiêu.

Chỉ thấy bước chân Tô Tiểu Bạch không ngừng xông qua.

Ầm ầm!

Một cây xích sắt từ trên trời giáng xuống giống như thiên tai diệt thế. Tiếng vang làm toàn bộ hành lang gạch ngục giam cũng vì vậy mà bị phá toái, hóa thành vô số cục đá nhảy trên không trung.

Nhưng Tô Tiểu Bạch đã sớm vọt lên giữa không trung, lúc này bỗng nhiên một cước giẫm lên trên xích sắt kia, như mũi tên rời cung hướng Goblin kia vọt tới.

Tô Vân bị hắn ôm vào trong ngực thấy Goblin mặt mũi xấu xí kia cách mình càng ngày càng gần, quái vật kia mở miệng rộng như bồn máu muốn nuốt bọn hắn vào, mùi hôi thối trong miệng kia cũng thành một trận gió đập vào mặt .

Lập tức hắn cả kinh kêu to, cuộn thành một đoàn trong ngực Tô Tiểu Bạch .

Táp.

Đột nhiên cuồng phong cuốn lên lọn tóc trên mặt , mùi hôi thối kia cũng biến mất hầu như không còn, con mắt Tô Vân đóng chặt vội vàng mở ra, đã trông thấy đầu con Goblin kia trọc lốc tràn đầy mụn xanh.

Tô Tiểu Bạch ôm hắn tung người vọt lên, trực tiếp nhảy lên đỉnh đầu Goblin kia, lúc này hắn bấm một chỉ quyết làm cho quang mang trên tay nở rộ, linh lực khổng lồ từ đầu ngón tay mãnh liệt tuôn ra, hóa thành trường kiếm chui vào đỉnh đầu quái vật kia .

Chỉ nghe thấy tiếng kêu rên, Goblin ki lúc này còn muốn quay đầu xoay người lại, nhưng thân thể của hắn lắc qua lắc lại, cuối cùng ầm vang một tiếng ngã trên mặt đất.

Giải quyết chướng ngại vật này, bước chân Tô Tiểu Bạch không ngừng tiếp tục tiến lên đuổi theo.

Từ từ mấy bước, hắn đã xông đến bậc thang lên trên mặt đất.

Ở đây là một phòng ở âm u, bốn phía đều là hình cụ, mặt đất là vết máu khô khốc, trong không khí tỏa ra một mùi hôi thối.

Ở đây mới là cửa ra vào chân chính của ngục giam dưới mặt đất kia.

Hắn chăm chú nhìn quanh bốn phía, một lát đã thấy mấy Goblin núp trong bóng tối kia bởi vì không kịp đào thoát cho nên muốn đục nước béo cò.

“Ông nội của ta đâu!”

Không đợi Tô Tiểu Bạch mở miệng, Tô Vân đã trước tiên khí thế hung hăng chất vấn.

Mấy Goblin kia biết Tô Tiểu Bạch lợi hại, lúc này núp trong bóng tối run lẩy bẩy tra tra kêu gì đó, tựa hồ là đang cầu xin tha thứ.

Tô Tiểu Bạch cau mày dạo bước một vòng trong phòng nơi này, muốn tìm kiếm hành tung của Gia gia Tô Vân. Đột nhiên ngẩng đầu lên, quả thật trông thấy gia gia Tô Vân, Tô Phi Hồng bị đặt trên xà nhà.

Trong lòng của hắn tức giận lên, vội vàng tung người lên muốn đi cứu người.

Ngay tại lúc này, một đoàn lục quang đột nhiên chiếu thẳng vào mặt hắn, con ngươi Tô Tiểu Bạch thít chặt, vội vàng nghiêng người tránh đi.

Ầm.

Lục quang kia đánh lên trên tường nhà này phát ra âm thanh để cho người khác lạnh cả xương, lại dễ dàng ăn mòn tường gạch thành một cái động lớn.

Nếu vừa rồi lục quang này đánh lên trên mặt Tô Tiểu Bạch, chỉ sợ bây giờ hắn đã biến thành một vũng máu .

Thực lực quái vật xuất thủ e rằng đã vượt qua Kim Đan hậu kỳ, lần này có thể sẽ khó giải quyết.

Hắn quay đầu nhìn về phương hướng lục quang phóng tới, đó là cửa ra vào của cái nhà này, chỉ trông thấy mấy con Goblin vênh váo đắc ý thẳng bước đi vào.

Goblin cầm đầu kia khác biệt với những con bình thường.

Tuy rằng thân hình hắn chênh lệch không nhiều với những Goblin khác, nhưng trên người hắn có một cỗ năng lượng quỷ dị lưu động. Năng lượng này hoàn toàn khác biệt với linh lực trên người Tô Tiểu Bạch, nhưng giống nhau là có được sức mạnh cực lớn.

“Bô bô!”

Quái vật kia nói ngôn ngữ Goblin , Tô Tiểu Bạch tất nhiên là nghe được rõ ràng, hắn đang mắng mấy Goblin núp ở phía sau kia phế vật.

Đúng vào lúc này, đột nhiên con ngươi hắn thít chặt giống như là nhìn thấy thứ gì đó không tầm thường vậy.

Goblin cầm đầu kia thấy được vẻ mặt này của Tô Tiểu Bạch , trên mặt càng hiện vẻ đắc ý, tưởng rằng hắn sợ hãi mình.

“Nhân loại nhỏ bé. Trông thấy bản đại tướng quân, đã sợ chưa!”

Nói xong nó khặc khặc cười to lên, không để Tô Tiểu Bạch vào mắt chút nào.

Tô Vân trong ngực hắn bị tiếng cười kia dọa đến cổ co rụt lại, vội vàng chôn đầu vào trong ngực Tô Tiểu Bạch nhẹ giọng kêu khóc: “Ca ca, chúng ta mau mau cứu gia gia rồi rời khỏi nơi này đi. Ta không muốn ở lại địa phương này nữa.”

Tô Tiểu Bạch không trả lời hắn, ngược lại trong miệng lẩm bẩm đứng lên.

Tô Vân trong ngực thấy Tô Tiểu Bạch không trả lời, trong lòng lại càng sợ hơn, cũng không dám ngẩng đầu lên xem đến cùng xảy ra chuyện gì.

Nhưng lời Tô Tiểu Bạch đọc trong miệng được hắn nghe vào tai, sốt ruột cùng buồn rầu trong lòng tựa như cuồng phong cuốn mây quét sạch sành sanh, thay vào đó là một loại cảm giác để cho người ta cực kỳ thỏa mãn an bình.

“Thông linh bảo giới, xá!”

Đột nhiên hắn kết thúc một tiếng ngâm chú, chỉ thấy trong phòng này lờ mờ hiện ra một đoàn ánh sáng lớn.

Mà quang mang không phải từ nơi khác, mà chính là từ trên chân con Goblin tự xưng là tướng quân kia phát sáng lên.

Vừa rồi Tô Tiểu Bạch nhìn thấy chính là một viên bảo thạch ở trên mặt giày của Goblin tướng quân kia. Bảo thạch kia không phải thứ gì khác, chính là bảo vật hắn thất lạc ở gần đây, hệ thống miêu tả nhiệm vụ cũng chính là đồ chơi này.

Mà trong bảo thạch này vẫn còn sót lại một chút linh lực ấn ký lúc trước hắn lưu lại , lúc này hắn niệm chú ngữ có thể dễ dàng điều động nó.

Bảo thạch kia vốn nên nở rộ quang mang ở trong tay đại nhân vật , ai có thể ngờ tới cư nhiên bị con Goblin không biết nhìn hàng này xem như bảo thạch sáng long lanh đính lên trên giày, đây quả thực là vũ nhục lớn lao!

Trong ánh sáng, bảo thạch kia phát ra tiếng ông ông, lăn lộn giữa không, tựa hồ đang nói ra ủy khuất cực khổ mà mình gặp phải vài năm nay cho Tô Tiểu Bạch vậy.

Trông thấy tràng cảnh doạ người này, đám Goblin bốn phía cũng kinh ngạc đến ngây người .

Tuy bọn hắn không rõ rốt cuộc đây là xảy ra chuyện gì, nhưng cũng có thể cảm thụ được linh lực cực lớn lưu động trên không trung bốn phía .

Mà tất cả biến cố này đều là bởi vì Tô Tiểu Bạch mới xuất hiện, linh lực đột nhiên trở nên cực kỳ dày đặc như vậy tuyệt đối không phải một chuyện tốt.

“Nhanh lên, tiến lên cùng ta!”

Đại tướng quân kia vội vàng gầm thét, tự mình xung phong đi đầu, trực tiếp điều động năng lượng trong thân thể vọt tới Tô Tiểu Bạch.

Trên không bảo thạch lập loè từng trận quang mang, chậm rãi phiêu chuyển vào lòng bàn tay phải của Tô Tiểu Bạch .

Bảo thạch này vốn là một chiếc nhẫn, tên là thông linh bảo giới, nhưng nhiều năm như vậy cũng đã phai mờ ở trong dòng sông thời gian, chỉ còn lại vĩnh thế bất diệt bảo thạch này mà thôi.

Nhưng đây cũng không ảnh hưởng tới toàn cục. Trong ánh sáng, bảo thạch biến mất trong lòng bàn tay của hắn, trên ngón giữa tay phải hắn ngưng tụ thành một ký hiệu màu đen, làm cho khí thế toàn thân hắn tăng vọt, tựa như thiên thần hàng thế, ma vương thức tỉnh.

Hết chương 1035.
Bình Luận (0)
Comment