Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1016 - Chương 1046. Mắt Chó Coi Thường Người Khác

Chương 1046. Mắt chó coi thường người khác
Chương 1046. Mắt chó coi thường người khác

“Ngươi là sợ ta không có tiền trả sao?”

Bị nữ nhân kia khinh thường, sắc mặt Tô Tiểu Bạch cũng biến hóa trầm giọng hỏi.

Không nghĩ tới nữ nhân kia cũng không phủ nhận, chỉ nhìn móng tay mình chu môi thổi thổi lạnh lùng nói: “Loại người ngay cả một bộ quần áo tốt cũng mua không nổi giống các ngươi này, làm sao lại có tiền vào đây ăn cơm.”

Nàng đã làm ở đây hai ba năm, đã sớm luyện được một đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh phân biệt người nghèo cùng kẻ có tiền. Loại người mặc y phục vải bố giống Tô Tiểu Bạch cùng Mary này, nàng nhìn một chút đã biết là người không có tiền.

Mà có thể vào bên trong tửu quán này ăn cơm đều là một số người không phú thì quý , bởi vì tiêu phí tại nơi này cũng không phải người nghèo có thể chịu được. Nàng nhìn mấy người Tô Tiểu Bạch một chút, đã biết bọn hắn không phải tới quấy rối mà là tới ăn quịt.

“Đừng bày khuôn mặt không biết xấu hổ ấy ra, thừa dịp bây giờ còn chưa gây ra chuyện gì, các ngươi cút nhanh lên.”

Nàng ghét bỏ mà phất phất tay, giống như là đuổi ruồi nhìn mấy người Tô Tiểu Bạch.

Hôm nay thế nhưng có một vị khách quý muốn tới!

Nàng đã đợi ở đây gần nửa giờ chính là vì có thể có cơ hội tiếp cận quý khách kia. Bây giờ đột nhiên có mấy quỷ nghèo tới dây dưa như thế, vạn nhất lúc này khách quý kia vừa vặn cũng tới thì sao?

Nhớ tới việc này, trong nội tâm nàng tăng thêm vài phần nóng bỏng, đối với Tô Tiểu Bạch càng là chán ghét hơn mấy phần.

Tuy tiền lương của nàng ở bên trong tửu quán này cũng không tính kém, nhưng mà mong muốn của nàng là bay lên đầu cành làm Phượng Hoàng. Nàng tự nhận chính mình còn có vài phần tư sắc, chỉ cần có cơ hội tới gần vị đại nhân vật kia, nhất định hắn sẽ bị mình làm say mê.

Nghe nàng nói lời này, Tô Tiểu Bạch tức giận đến dở khóc dở cười. Còn Mary bên cạnh cũng có thêm vài phần nộ khí, đưa tay kêu gào nói: “Ai dám nói vậy, gọi lão bản các ngươi tới đây! Hôm nay ta chính muốn ăn ở chỗ này.”

Mary vốn cho rằng lời này có thể hù ngã nữ nhân kia, thật không nghĩ đến nàng chỉ là nhìn qua Mary rồi cười lạnh thành tiếng. Chỉ thấy nàng xoay người đưa tay đè lên một cái nút trên vách tường một cái, lập tức ngoài cửa vang lên tiếng bước chân thùng thùng .

Không bao lâu đã có mười mấy nam nhân võ trang đầy đủ vọt vào bao bọc vây quanh mấy người Tô Tiểu Bạch .

Tràng diện này làm Mary sợ hết hồn, tim cũng sắp nhảy đến cổ họng, cũng quên Tô Tiểu Bạch thế nhưng là cường giả ngay cả dong binh cấp B cũng có thể nhẹ nhõm giải quyết, chớ nói chi chỉ là vài tên mãng phu như vậy.

“Chính là bọn hắn gây chuyện , nhanh đuổi bọn hắn ra, ta nhìn đau đầu quá.”

Nữ nhân kia không kiên nhẫn phất phất tay, cũng không tiếp tục nhìn mấy người Tô Tiểu Bạch nữa, trực tiếp ngồi xuống dưới vùi đầu sửa chữa móng tay của mình.

“Hoa Nhài tỷ, ngài yên tâm. Uy, mấy người các ngươi! Dám đến Paul tửu quán gây sự, không biết sợ chết là gì đúng không?”

Đầu lĩnh tráng hán kia giơ ngón tay chỉ Tô Tiểu Bạch gầm thét, khí thế hung hăng dẫn người đi tới.

Đám người này cũng không phải xoàng xĩnh, đều là dong binh cấp C. Nhưng rõ ràng bọn hắn vẫn chưa nghe nói chiến tích hôm nay của Tô Tiểu Bạch, lại thực sự có can đảm động thủ.

Tô Tiểu Bạch lạnh lùng nhìn bọn hắn, chỉ đợi bọn hắn động thủ.

Leng keng.

Đúng vào lúc này, đột nhiên cửa gỗ tửu quán bị người đẩy ra.

“Hôm nay như thế nào lại náo nhiệt như vậy? Phòng khách đã đặt có chưa?”

Người tới vui vẻ hét lên, sau đó trực tiếp muốn tiến vào trong thính đường .

Tuy dáng dấp người này không có gì khác biệt cùng người bình thường, nhưng trong lúc giơ tay nhấc chân đều có cỗ khí thế doạ người. Hắn cũng không phải vào đây một mình, bên cạnh còn mang theo hai nữ nhân xinh đẹp, trái ôm phải ấp không bị ràng buộc.

Hoa Nhài tỷ kia đang ngồi phía sau quầy vừa nghe thấy thanh âm này lập tức đứng lên, nàng trừng mắt nhìn cửa ra vào , muốn tìm kiến dấu vết khách nhân đi vào .

Đợi nàng nhìn thấy tận mắt, vội vàng lo lắng đưa tay đẩy mấy người Tô Tiểu Bạch cùng những tráng hán mình gọi tới ra, vẻ mặt cười làm lành đi tới.

Nàng đi tới người trước mặt kia, cúi đầu khom lưng mở miệng nói: “Henri tiên sinh, ngài đã tới. Phòng khách đã sớm chuẩn bị xong cho các ngươi, ta sẽ dẫn ngài đi.”

Bộ dáng này của nàng cùng thời điểm vừa rồi đối mặt với Tô Tiểu Bạch hoàn toàn chính là hai người khác nhau.

“Tốt. Chuyện này là sao?”

Nam nhân tên gọi Henri kia đi theo Hoa Nhài vào trong, thời điểm đi tới ánh mắt hiếu kì nhìn mấy người Tô Tiểu Bạch.

“Không có gì, Henri tiên sinh. Chỉ là một chút quỷ nghèo, không có tiền còn muốn tới chỗ chúng ta ăn cơm. Ngài yên tâm, nhân mã của chúng ta sẽ lập tức đuổi bọn hắn ra ngoài.”

Nghe lời này Henri kia lập tức khinh lắc đầu thường cười lên tiếng, cũng không biết là cố ý không, la lớn: “Bây giờ con người là vậy, không muốn cố gắng lại muốn trở nên nổi bật, thật là nhân loại rác rưởi. Ngươi cũng khổ cực, phải ứng phó với bọn hắn......”

Mấy lời chỉ cây dâu mà mắng cây hòe này, hiển nhiên là đang nói mấy người Tô Tiểu Bạch.

Đuôi lông mày hắn nhíu lại, nhấc chân liền đuổi theo bọn hắn .

Vừa đi hai bước, mười mấy tráng hán kia mới phản ứng lại vội vàng ngăn ở trước mặt hắn, lớn tiếng quát: “Henri tiên sinh mắng ngươi rác rưởi thì thế nào? Ngươi biết hắn là ai sao, chỉ bằng ngươi cũng dám tìm phiền toái?”

Nhưng mấy câu này còn chưa nói xong, Tô Tiểu Bạch khoát tay trực tiếp cho một cái tát lên trên mặt hắn.

Một tát này là hắn nén giận xuất thủ, tráng hán kia chịu tội không nhẹ. Chỉ nghe tráng hán kia kêu lên thảm thiết, thân hình to lớn trực tiếp bay ngược ra ngoài, mạnh mẽ đụng vào tường.

Một tát này trực tiếp làm các tráng hán bên cạnh cả kinh, cùng nhau lui về phía sau nửa bước, hoảng sợ nhìn Tô Tiểu Bạch.

Người bị một cái tát đánh bay kia là đoàn trưởng dong binh đoàn bọn họ, nhân vật mạnh mẽ vừa gia nhập vào Dong Binh Công Hội không lâu đã tiến thẳng tới dong binh cấp B.

Một cái tát đã bay đi?

Bọn hắn nhìn qua ánh mắt lăng lệ của Tô Tiểu Bạch không khỏi nuốt nước miếng một cái, trơ mắt nhìn hắn mang theo những người khác sải bước đuổi theo Henri , không dám nói nửa chữ.

Henri đi ở đằng trước đang lớn tiếng cười nói cùng Hoa Nhài, Mary kia giả mù sa mưa lên tiếng cười khanh khách.

“Dừng lại! Ngươi mới vừa nói ai đó?”

Không đợi Tô Tiểu Bạch mở miệng trước, Mary bên cạnh đã sớm lên tiếng hô to .

Lần này làm cho Henri dừng bước, cũng làm cho Hoa Nhài bên cạnh hắn ngừng lại ngay sau đó .

Henri cười lạnh quay đầu nhìn mấy người Tô Tiểu Bạch nhưng không nói lời nào. Mở miệng trước chính là Hoa Nhài, trong mắt nàng tràn đầy lửa giận bỗng nhiên đi trở về hai bước, nhìn hắn hét lớn lên: “Hỗn trướng, lại dám nói như vậy với Henri đại nhân ?!”

Trong nội tâm nàng đang cảm thấy kỳ quái, mười mấy dong binh mình gọi tới kia rốt cuộc đã làm gì. Thời điểm nàng đang nghi hoặc, trong lúc lơ đãng trông thấy thảm trạng sau lưng bọn người Tô Tiểu Bạch .

Đoàn trưởng Tạp Ngư dong binh đoàn kia nằm trong vũng máu trên mặt đất sinh tử không biết, mà dong binh còn lại cũng hai chân run run không nói nổi một lời nào.

Trong nháy mắt sắc mặt nàng kịch biến, bởi vì sợ hãi mà lui về phía sau mấy bước.

Nàng nào có thể nghĩ đến thực lực Tô Tiểu Bạch lại mạnh như vậy......

Nhưng bên cạnh nàng có Henri tiên sinh, có gì mà phải sợ. Nàng cắn răng một cái làm như không nhìn thấy thảm trạng của đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê kia, vẫn như cũ gân giọng quát lớn: “Cho ngươi thời gian ba mươi giây, lăn ra khỏi tửu quán chúng ta !”

Hết chương 1046.
Bình Luận (0)
Comment