“Đêu trùng tiểu kỹ như thế cũng dám khoe khoang ở trước mặt gia gia ngươi ?!”
Trên lôi đài rít lên một tiếng phóng lên trời, đột nhiên trên thân Henri kim quang đại thịnh.
Quang mang kim sắc này ngưng kết ở hai tay của hắn, Henri cũng theo đó mạnh mẽ chộp tới trường thương trong tay Tô Tiểu Bạch.
Chọi cứng, đây là biện pháp duy nhất của Henr . Bởi vì trước mắt hắn không kịp lấy thêm binh khí khác, càng không kịp trốn tránh.
Táp!
Ngay trong nháy mắt Henri lấy tay không mạnh mẽ bắt trường thương , trên lôi đài cuồng phong gào thét bao phủ bốn phía làm các dong binh trên khán đài kinh hô không thôi.
Lúc này trong long George đoàn trưởng nóng nảy, vội vàng đứng lên, khí tức trắng sữa trên thân tràn thẳng lên lôi đài.
Tự nhiên hắn xuất thủ cũng không phải vì muốn can thiệp tranh tài, mà là vì xua tan đi trận cuồng phong nhiễu tai mắt người xem này.
Vù vù, trong nháy mắt khí tức trắng sữa xông lên lôi đài, cuồng phong lập tức biến mất hầu như không còn.
Nhưng lúc này tràng cảnh lộ ra trước mặt mọi người, George đoàn trưởng nhìn cảnh này lại khiến hắn có chút không thể nào tiếp thu được.
Tay Tô Tiểu Bạch cầm trường thương, mũi thương trực chỉ vào nơi hiểm yếu của Henri.
Mà lúc này quang mang kim sắc trên người Henri đã như khói đặc rơi xuống đất, bị mũi thương xuyên phá.
“Thắng bại đã quyết!”
Người bên cạnh thấy thế vội vàng hô to lên tiếng.
Kết cục đột nhiên như thế làm cho tất cả mọi người nhìn thấy đều có chút không kịp trở tay.
Duy nhất không bất ngờ đối với kéte quả này cũng chỉ có Jerry viện trưởng của ma đạo học viện mà thôi. Hắn cười hai tiếng rồi chậm rãi đứng dậy, cũng không quay đầu lại, thản nhiên nói với George đoàn trưởng cùng Hunter hội trưởng : “Hai vị, Jerry cáo từ.”
Hắn cũng không đề cập tới chuyện cá cược vừa rồi, như đang ngầm ám chỉ hai người George cùng Hunter là đồ đần.
Lúc này chiến đấu đã hạ màn, hai người Tô Tiểu Bạch cùng Henri cũng song song rút lui, chỉ còn người xem bốn phía vẫn tranh luận không biết mệt đối với trận chiến đấu này.
Vừa mới rời khỏi lôi đài, Tô Tiểu Bạch đi tới mấy người mặc Kim Đấu Bồng xanh đậm.
“Tô tiên sinh, chúng ta là người ma đạo học viện. Bằng hữu của các hạ là Tô Vân đang ăn cơm cùng Jerry viện trưởng của chúng ta, không biết Tô tiên sinh có thể nể mặt ở lại hay không?”
Biểu hiện của mấy người này đối với Tô Tiểu Bạch hết sức kính trọng.
Nhưng dù là như thế hắn nghe vẫn không cảm thấy lọt tai. Mấy người tự xưng là ma đạo học viện này vì sao lại mang Tô Vân đi, lúc này hắn hẳn là nên ở cùng bọn Mary mới đúng.
Chỉ là bây giờ người ở trong tay bọn họ, xem bọn họ cũng không có ác ý, đi một chuyến thì đi một chuyến thôi.
Tô Tiểu Bạch xoa xoa trán, sau đó ra hiệu bọn họ đi trước dẫn đường.
Đi theo mấy người kia lên tầng cao nhất trong tửu quán, Tô Tiểu Bạch lập tức thấy được Tô Vân cùng một lão đầu râu tóc bạc phơ hòa ái ngồi ở bàn bên cạnh.
“Bạch ca ca!”
Vừa nhìn thấy Tô Tiểu Bạch, lúc này Tô Vân lên tiếng kinh hô vội vàng đi qua.
Đưa tay ôm hắn vào trong ngực, Tô Tiểu Bạch cười nhạt một tiếng nhìn lão già râu bạc trắng trầm giọng nói: “Jerry viện trưởng, có gì chỉ giáo?”
Tuy Ma đạo học viện này là một bang trong tam đại cự đầu, nhưng hắn căn bản không có chút hứng thú nào. Trước mắt hắn cảm thấy hứng thú duy nhất chính là vị trí Tô thị mà Mary nói tới, nhưng mà cũng không biết bây giờ Mary đang ở đâu.
“Nói là chỉ giáo cũng không có. Chỉ là thủ hạ của ta trông thấy tiểu hài tử này chờ ở thính phòng một mình, sợ hắn xảy ra chuyện nên mang hắn tới mà thôi.”
Bình tĩnh rót cho mình chén rượu, Jerry đứng dậy nâng chén mời rượu cười nói: “Tô tiên sinh, không ngại tới uống một chén chứ.”
Jerry này cũng không phải là một cây đèn cạn dầu. Rõ ràng đã biết Tô Vân là người mà Tô Tiểu Bạch để ý nên mới dẫn hắn tới nơi này, ngoài miệng lại nói thành nhìn Tô Vân bất lực đáng thương mới ra tay tương trợ.
Bởi như vậy, Tô Tiểu Bạch đã thiếu nợ nhân tình của hắn, rượu này cũng không thể không nể mặt mũi Jerry.
Nhìn hắn cũng không có ác ý, ngồi xuống uống chút cũng không quan trọng.
“Tiểu Vân, không có việc gì. Có ta ở đây.”
Vỗ nhẹ nhẹ phía sau lưng Tô Vân, Tô Tiểu Bạch lại dẫn Tô Vân ngồi xuống.
“Jerry viện trưởng, việc này thực sự là đa tạ ngươi.”
Hắn giả mù sa mưa cười nâng chén, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Đây cũng đại biểu cái gọi là nhân tình hỗ trợ trông giữ Tô Vân kia cũng theo một chén rượu này mà tan thành mây khói. Jerry cũng không nóng giận, chỉ cười ha hả cũng nâng chén uống rượu, sau đó chân thành nói: “Tô tiên sinh, không gạt ngươi, ta có một số việc muốn nhờ ngươi.”
“Jerry viện trưởng có chuyện muốn nhờ cậy ta? Vậy cũng quá đề cao Tô mỗ rồi.”
Jerry viện trưởng cúi đầu cười hai tiếng, lắc đầu nói: “Tô tiên sinh, người khác nhìn không ra nhưng ta lại nhìn ra được. Ngươi là cường giả từ phía đông Triệu quốc tới, thực lực không thể đánh giá bằng tiêu chuẩn chúng ta bên này .”
Xem ra Jerry viện trưởng này vẫn có chuẩn bị mà đến, Tô Tiểu Bạch nhíu mày nghe hắn tiếp tục nói.
Nếu nhiệm vụ không khó thù lao thoả đáng, hắn giúp cũng không phải không được. Dù sao hắn đánh nhau cùng người khác thu được danh hiệu dong binh cấp A cũng chỉ là vì có thể tiếp nhiệm vụ cấp A mà thôi, làm nhiệm vụ ở đâu mà chẳng được.
Jerry liếc mắt ra ý cho đệ tử học viện bốn phía coi chừng, sau đó để bọn hắn lần lượt hành lễ cáo từ, trong phòng này chỉ còn lại 3 người Tô Tiểu Bạch, Tô Vân cùng Jerry .
“Tô tiên sinh, chuyện này hy vọng ngươi có thể làm lớn bao nhiêu thì cứ làm lớn bấy nhiêu. Nhưng ngươi không thể để người khác biết đây là yêu cầu của ta.”
Jerry viện trưởng đặt chén rượu xuống, nghiêm túc mở miệng nói: “Hơn nữa nhiệm vụ này ta sẽ theo chương trình chính quy, thông qua Dong Binh Công Hội để tuyên bố. Thù lao cực kỳ phong phú, việc đương nhiên không cần phải nói, càng quan trọng hơn chính là nhiệm vụ ta ban bố này sẽ là nhiệm vụ cấp S.”
“Nhưng ta hy vọng nhiệm vụ này chỉ có ngươi tới nhận.”
Nghe lời này Tô Tiểu Bạch không khỏi nhíu mày.
Có thể nói điều kiện Jerry mở ra cực kỳ phong phú. Có thể nói nhiệm vụ cấp S này là trăm năm khó gặp, mỗi dong binh hoàn thành nhiệm vụ cấp S đều sẽ được ghi vào sử sách.
Nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ này, có thể nói Tô Tiểu Bạch được cả danh và lợi .
“Nhiệm vụ cấp S. Jerry viện trưởng, ta cũng không có lòng tin hoàn thành đâu.”
Tô Tiểu Bạch cười lạnh hai tiếng, vung vẩy chén rượu rong tay không nói lời nào.
Mục đích hắn gia nhập vào Dong Binh Công Hội chỉ là vì 2 vạn tử tinh tệ mà thôi, cũng không cần liều mạng kiếm tiền.
“Tô tiên sinh, lời ấy sai rồi.”
Lắc đầu, Jerry cau mày nói khẽ: “Nói thật, ta trù bị nhiệm vụ này đã lâu, bây giờ chỉ cần một người đi nốt một bước cuối cùng kia mà thôi. Độ khó không lớn hơn so với nhiệm vụ phổ thông cấp A bao nhiêu.”
“Mà nguyên nhân ta chọn trúng ngươi cũng rất đơn giản. Ngươi là một dong binh có thực lực cường đại, ngươi không phải người địa phương, ngươi là gương mặt lạ.”
Jerry viện trưởng cười vui vẻ, tựa hồ như đã nghe thấy Tô Tiểu Bạch đáp ứng vậy.
Nhưng Tô Tiểu Bạch vẫn là lắc đầu, đứng lên mở miệng cười nói: “Jerry viện trưởng, ngươi quá đề cao ta rồi. Nhiệm vụ này ta làm không được, cũng không muốn cho ngươi thêm phiền phức.”
“Tiểu Vân, chúng ta đi.”
Hắn trực tiếp mang theo Tô Vân đi ra ngoài cửa.
Cái gì dong binh cấp S , hắn chỉ cần tử tinh tệ, những thứ này đối với người thường mà nói có thiên đại dụ hoặc, nhưng với hắn mà nói không có nửa điểm ý nghĩa.