Nồng vụ bốn phía đảo hoang bị cuồng phong cuốn lên, ngưng tụ thành vòng xoáy khổng lồ , mà chính giữa vòng xoáy chính là chỗ vừa rồi Tô Tiểu Bạch giao phong cùng kỵ sĩ , lúc này một bóng người to lớn ở trong bụi mù gào thét , để cho thiên địa cũng vì đó run rẩy.
“Hỏng bét, không có thời gian !”
Đột nhiên nữ tử hắc bào kia gầm thét lên, lúc này nằm rạp người xuống ra lệnh cốt long: “Lao xuống, tìm tiểu tử Jackson kia!”
Cốt long vỗ cánh gào thét, lúc này thay đổi thân thể giống như thiên thạch phá vỡ cuồng phong lao xuống mặt đất.
Tô Tiểu Bạch đặt chân phía sau lưng lấy tay chắn gió, hai mắt nhìn chằm chằm chấn động, cũng đang tìm người hắc bào nữ tử muốn tìm .
Nàng nói tiểu tử Jackson kia, chẳng lẽ là Tô thị nhất tộc sau khi tới Saiya Liên Bang sửa thành họ Jackson sao?
Trong lòng của hắn suy nghĩ, công phu trên tay lại không buông lỏng nửa phần.
Trong chốc lát nồng vụ đã bị cốt long thổi ra một mảng lớn, làm cho tình cảnh bên trong lộ ra rõ ràng trước mặt mọi người.
Khuấy động phong vân, khí thôn thiên địa cũng không phải là ai khác mà chính là độc nhãn cự nhân ở trên hòn cô đảo này.
Lúc này người khổng lồ kia đặt chân lên đại địa, nhiệt khí trên thân lan tỏa, quả thật có mấy phần khí thế.
Tuy nó không lớn hơn núi như trên quyển trục nói, nhưng so với cốt long chắc hẳn cũng là không thua bao nhiêu, tuyệt đối được gọi là quái vật.
Mà đứng ở trước mặt độc nhãn cự nhân chính là kỵ sĩ cầm kiếm trước đây giằng co cùng Tô Tiểu Bạch kia .
Ở dưới khí thế ngút trời của độc nhãn cự nhân, kỵ sĩ kia cũng không còn uy phong trước đây , chỉ có thể giơ kiếm hộ thể miễn cưỡng duy trì thân hình.
“Ngũ thiếu gia, mau trở về!”
Lúc này kỵ sĩ kia đột nhiên nhìn thấy trên bầu trời hai người Tô Tiểu Bạch xông thẳng xuống, lúc này con mắt trợn lên khỏi hốc mắt , vội vàng hướng bốn phía gào thét.
Nhưng tiếc là cốt long chớp mắt đã tới, ầm ầm xua tan mảng lớn bụi mù, cuồng phong cuốn lên cũng xé nát bấy âm thanh kỵ sĩ kia.
Ông!
Cốt long phủ sát mặt đất, suýt nữa trực tiếp đập chết kỵ sĩ cầm kiếm kia, ngay sau đó nó lại vỗ cánh bay cao, vòng quanh độc nhãn cự nhân đang đứng lên kia .
Đôi mắt độc nhãn cự nhâ chiếm cứ 2⁄3 khuôn mặt kia quay tròn nhìn chằm chằm cốt long di chuyển bên người, nhìn thấy người hoảng hốt, không biết trong lòng nó đang tính toán gì.
“Nghe lời ngươi mới vừa nói, tựa hồ ngươi rất quen thuộc đối với người trên đất.”
Tô Tiểu Bạch đứng ở trên lưng cốt long, nhìn chằm chằm độc nhãn cự nhân không thả, ngoài miệng lại nói một chuyện khác.
Lúc này hắc bào nữ tử đứng trên long đầu đón gió không thể không đè thấp thân hình lên tiếng quát: “Họ Tô, ta cảnh cáo ngươi. Chuyện này ngươi đừng nhúng tay vào.”
Quát xong, nàng vội vàng thi triển mấy đạo chỉ quyết, trong miệng nói lẩm bẩm.
Trong nháy mắt, trên không hiện ra từng trận sương mù mờ mịt.
Ở bên trong sương mù này lại hiện ra vô số cốt mâu kim loại sáng bóng.
Chú pháp này giống hệt với thời điểm lúc trước đấu pháp với Tô Tiểu Bạch, nhưng uy lực lại khác nhau một trời một vực. Trước đây nàng bị thua bất đắc dĩ như vậy cũng bởi vì nguyên nhân lúc bắt đầu đã phán đoán sai thực lực .
Ông.
Hàng trăm hàng ngàn cốt mâu đâm tới độc nhãn cự nhân.
Độc nhãn cự nhân kia quay đầu lên tiếng gầm thét, khẽ vươn tay lập tức siết toàn bộ cốt mâu trên không siết trong lòng bàn tay. Năm ngón tay hắn hơi dùng sức, lập tức lòng bàn tay liền truyền ra từng âm thanh răng rắc, toàn bộ cốt mâu bị hắn bẻ gãy trong nháy mắt.
Binh khí dùng ma lực ngưng tụ ra lại bị đối đãi như vậy, trong nháy mắt nữ nhân áo bào đen kia bị phản phệ không nhỏ , lúc này phun ra một ngụm máu thật lớn, sắc mặt đã biến thành vô cùng trắng bệch.
Cốt long rên rỉ một tiếng, không đợi chủ nhân phát lệnh, vội vàng vỗ cánh xông lên trên không, muốn trốn khỏi độc nhãn cự nhân kia.
“Không, không thể chạy! Tiếp tục vờn quanh bên cạnh nó .”
Trong nháy mắt nữ tử hắc bào cảm thấy khoảng cách bị kéo ra, bỗng nhiên vỗ cốt long bên dưới, lên tiếng gầm thét .
Tô Tiểu Bạch đứng ở bên cạnh cau mày buông tay nói: “Loại chiêu thức này không có tác dụng đối với đồ chơi kia là.”
Lúc này Tô Tiểu Bạch cũng đã nhìn ra chỗ đặc thù của độc nhãn cự nhân kia .
Người khổng lồ này tựa hồ cũng không phải là quái vật hậu thiên tu luyện mà thành, giống như cuốn lấy một cỗ khí tức kỳ diệu, trời sinh tạo thành bộ dáng như vậy.
Mà nữ tử hắc bào kia cùng Tô thị huyết mạch, e rằng cũng vì khí tức kỳ diệu trên người độc nhãn cự nhân này mà đến.
Lần này ngược lại làm cho trong lòng Tô Tiểu Bạch có chút dở khóc dở cười. Huyết mạch nữ tử hắc bào này bình thường, tìm kiếm kỳ ngộ như vậy cũng không thể chỉ trích. Nhưng huyết mạch Tô thị chính là của Tô Tiểu Bạch hắn, là huyết mạch sáng thế , cớ gì lại muốn tìm linh khí thấp hèn bực này để bổ túc?
“Chỉ cần ngươi nói sự tình gia tộc Jackson mà ngươi biết cho ta, ta sẽ ra tay giúp ngươi.”
Tô Tiểu Bạch từ trên người lấy ra quyển trục Jerry đưa cho để chứng minh.
Nữ tử hắc bào kia cảm nhận được từng trận sóng ma lực cường đại từ quyển trục ma pháp trên tay hắ tản ra, sắc mặt nhất thời đại biến.
Có quyển trục này, nói không chừng thật sự có thể thành đại sự thật!
Nàng chau mày trừng mắt nhìn Tô Tiểu Bạch một cái, cắn răng quát lên: “Ngươi muốn biết chuyện gia tộc Jackson làm gì?”
Tô Tiểu Bạch lắc đầu, biểu thị không thể nói.
“Không có khả năng!”
Ngoài dự liệu là nữ tử kia lại một ngụm từ chối, cười lạnh quát lên: “Ta không cần ngươi hỗ trợ, ngươi nếu không muốn ở chung một chỗ với ta thì cứ việc đi là được, nếu như ngươi cho rằng ngươi có thể còn sống rời đi.”
Vừa dứt lời, nàng không đợi Tô Tiểu Bạch nói chuyện đã ra lệnh cho cốt long : “Nhanh, tiếp tục chạy tới! Tiến thẳng tới con mắt độc nhãn cự nhân kia!”
Toàn thân trên dưới độc nhãn cự nhân, khuyết điểm lớn nhất rõ ràng chính là con mắt to kinh khủng trên mặt kia , cũng không trách được nữ tử hắc bào này lại chọn chỗ này ra tay trước tiên .
Nhưng Tô Tiểu Bạch lại nhìn càng thêm tinh tường. Độc nhãn cự nhân kia không thể dùng lẽ thường đối đãi, ánh mắt kia nhìn như yếu ớt, trên thực tế lại là bộ vị có khí tức nồng hậu nhất trên người nó, chuyến đi này chỉ sợ không thể cứu vãn.
“Đừng nhằm vào con mắt của nó , tới sau gáy đi!”
Âm thanh Tô Tiểu Bạch xuyên thấu cuồng phong, truyền thẳng bên tai hắc bào nữ tử .
Nhưng nàng đã sớm ngại Tô Tiểu Bạch ồn ào, trong lòng lại có đề phòng đối với hắn, tình huống khẩn cấp này sao nàng có thể để lời nói của Tô Tiểu Bạch ở trong lòng?
Sách một tiếng, Tô Tiểu Bạch đã chuẩn bị nhảy xuống khỏi cốt long .
Nhưng thời điểm cốt long gào thét lượn vòng chọn xong góc độ, cúi người tiến đến con mắt độc nhãn cự nhân kia, đột nhiên bốn phía nở rộ một hồi kim quang chói mắt .
Quang mang này đầu tiên là một điểm, sau biến thành tuyến, cuối cùng tạo thành một vòng tròn. Vòng tròn màu vàng này vừa vặn vây độc nhãn cự nhân kia ở chính giữa.
Mà độc nhãn cự nhân bị nhốt ở chính giữa kia phát hiện ra sớm nhất , lúc này một chưởng vỗ lên tường ánh sáng kim sắc kia.
Một chưởng này ở trong nhận thức của hắc bào nữ tử vốn phải là một chưởng hủy thiên diệt địa. Nhưng bây giờ kết quả lại không tương xứng với dự đoán của nàng chút nào, không chỉ trận pháp kim sắ không bị hao tổn chút nào, bàn tay độc nhãn cự nhân kia còn bốc lên từng trận khói xanh cùng mùi khét lẹt, làm cho nó theo bản năng dùng tay kia bóp chặt cổ tay mình, ngửa đầu rên rỉ.