Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1024 - Chương 1054. Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn

Chương 1054. Thu hoạch ngoài ý muốn
Chương 1054. Thu hoạch ngoài ý muốn

Bên trong sóng biển trắng bóng, thuyền độc mộc chạm đến bờ biển. Tô Tiểu Bạch chân điểm cát đá, dạo bước đi vào rừng rậm dưới chân núi .

Sự việc trước mắt cần giải quyết chính là tìm thấy độc nhãn cự nhân, đây tuy chỉ là một hòn đảo hoang nhưng cũng cực kỳ rộng lớn, Tô Tiểu Bạch nhắm chặt hai con ngươi muốn lên không trung, trong hơi thở hỗn loạn phân biệt ra khí tức độc nhãn cự nhân kia, sau đó truy tung.

Nhưng đột nhiên hắn nhăn mày lại, sau đó bỗng nhiên mở mắt.

Ở trên tòa cô đảo này có khí tức huyết mạch Tô thị nhất tộc!

Đây thật sự là kỳ quái, nhưng đã cảm thấy sự tồn tại của đối phương, Tô Tiểu Bạch tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

Về phần độc nhãn cự nhân gì đó, hắn đến thảo phạt nó cũng chỉ là vì để tiếp xúc với Tô thị nhất tộc mà thôi. Trước mắt rõ ràng có cơ hội tiếp xúc trực tiếp với Tô thị nhất tộc , hắn sao có thể bỏ gần tìm xa.

Thân hình như mũi tên vòng chuyển trong rừng cây, Tô Tiểu Bạch chạy thẳng hướng về chỗ Tô thị huyết mạch. Nhưng khí tức huyết mạch kia lại không có mảy may ý định tiếp cận nào.

Rõ ràng đối phương cũng cảm thấy hắn tồn tại, không muốn chạm mặt cùng hắn mà lựa chọn thoát đi, có thể sánh ngang với tốc độ của Tô Tiểu Bạch, e rằng đối phương cũng không phải tên xoàng xĩnh.

Khí tức trong cơ thể Tô Tiểu Bạch kéo dài không dứt, đuổi theo nửa ngày chưa từng chậm lại nửa bước. Trái lại huyết mạch Tô thị không ngừng thoát đi kia lại đã dần dần chậm lại.

Táp!

Tô Tiểu Bạch từ trong một lùm cây nhảy ra, chỉ thấy được quang mang chói mắt, chấn động ma lực khổng lồ lao thẳng tới trước mặt hắn.

Nhưng trong chốc lát, đồ án quỷ bí trên ngón tay phải của hắn cũng chiếu ra từng điểm tinh quang, sức mạnh mênh mông chạy khắp toàn thân Tô Tiểu Bạch.

Ngay sau đó chỉ nghe thấy tiếng vang ầm ầm , hai cỗ lực lượng khổng lồ hội tụ một chỗ, tỏa ra sóng lớn vạn trượng gào thét quét ra bốn phía.

Vù vù, tay phảiTô Tiểu Bạch hất ra lập tưc làm cho làn sóng trước mặt ầm ầm tán đi, lộ ra chân dung Tô thị huyết mạch đằng sau .

Ở cách đó không xa có một khôi giáp kỵ sĩ võ trang đầy đủ đang đứng, hai tay hắn nắm chặt trường kiếm trước ngực, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tô Tiểu Bạch không thả.

“Người phương nào đến?”

Hắn hô quát một tiếng làm cho mây trắng trên trời cũng vì đó run lên.

Nhưng Tô Tiểu Bạch cau mày quét mắt nhìn người kia vài lần, lập tức phát hiện trên người hắn không có nửa phần huyết mạch Tô thị , người này tuyệt đối không phải chính chủ.

“Ta họ Tô, gọi chủ nhân ngươi đi ra gặp.”

Hắn lên tiếng lộ rõ thân phận, sau đó ngồi xuống, rõ ràng là muốn chết cũng không chịu thả đối phương.

Người kia nghe lời này biểu hiện trên mặt cũng có chút chấn động, nhưng mà chỉ cười lạnh hai tiếng liền huy kiếm quát lên: “Làm sao ngươi biết chúng ta ở đây? Là ai phái ngươi tới!”

Mũi kiếm quét ra một luồng gió mạnh làm tóc Tô Tiểu Bạch bay phất phới.

Tựa hồ đối phương đã quên đi họ Tô này đại biểu ý nghĩa gì, Tô Tiểu Bạch không khỏi nhíu mày.

Hắn không tiếp tục nhìn chằm chằm kỵ sĩ cầm kiếm kia, ngược lại quay đầu nhìn quanh bốn phía , muốn tìm ra Tô thị huyết mạch ẩn thân ở phụ cận kia.

Vì để ổn định kỵ sĩ cầm kiếm kia, Tô Tiểu Bạch nói: “Ta chính là dong binh cấp A của Dong Binh Công Hội, tiếp nhận nhiệm vụ cấp S tới đây thảo phạt độc nhãn cự nhân.”

“Cái gì?!”

Không nghĩ tới lời này mới vừa nói xong, kỵ sĩ cầm kiếm kia lại cả kinh trợn tròn tròng mắt gầm thét lên: “Làm càn! Độc nhãn cự nhân há lại là loại dân đen như ngươi có thể nhúng chàm? Ra khỏi hòn đảo này cho ta!”

Câu nói này Tô Tiểu Bạch cũng nghe ra được môt chút, hắn nhíu mày cười lạnh nói: “Mục tiêu của ngươi cùng chủ nhân ngươi cũng là độc nhãn cự nhân sao? Rốt cuộc đồ chơi kia có chỗ tốt gì.”

Lúc này kỵ sĩ cầm kiếm kia đã không nói gì nữa mà trực tiếp động thủ, chỉ thấy dưới chân hắn mãnh liệt đạp một cái, cả người hóa thành lưu tinh lao thẳng đến Tô Tiểu Bạch.

Vừa rồi Tô thị huyết mạch có thể bảo trì tốc độ ngang bằng với Tô Tiểu Bạch, công lao hẳn là ở trên thân kỵ sĩ cầm kiếm này. Thực lực của hắn là người mạnh nhất mà Tô Tiểu Bạch gặp được sau khi tới Saiya Liên Bang.

Nếu như lấy thực lực Triệu quốc phán đoán suy luận, hắn hẳn là có thực lực Nguyên Anh hậu kỳ .

Trước mắt tuy Tô Tiểu Bạch chỉ là Hóa Dịch hậu kỳ, kém ròng rã một đại cảnh giới, nhưng cũng không phải không có phần thắng.

Dưới chân hắn vội vàng lùi lại, đồng thời xoay chuyển cổ tay để thông linh bảo giới huyễn hóa thành một thanh ngân thương Triền Long.

Leng keng!

Trong chốc lát, mũi Triền Long trường thương đã lưỡi kiếm va nhau với trường kiếm kia, lần nữa nổ ra chấn động cuồn cuộn .

Nhưng lần này lại để cho kỵ sĩ cầm kiếm kia chiếm thượng phong. Tô Tiểu Bạch thân ở giữa không trung, thân hình ngăn không được mà lùi lại phía sau .

Thế nhưng kỵ sĩ cầm kiếm không muốn bỏ qua như vậy .

Tô Tiểu Bạch nhìn chằm chằm chấn động cuồn cuộn kia, chỉ thấy một vòng ánh sáng lóe lên, trong chốc lát lại có tiếng gầm lên giận dữ, quang mang cũng theo đó xông tới.

Tốc độ lần này đã gấp trăm lần vừa rồi, trong chớp mắt kỵ sĩ kia đã áp sát tới trước mặt Tô Tiểu Bạch .

Trường kiếm trong tay của hắn toả sáng kim quang, trên thân kiếm khắc 6 cổ phác văn tự, lúc này khí tức dường như sống lại vậy, rung động không thôi.

Có thể nói một kiếm này thế tới hung hăng, kỵ sĩ kia tuyệt đối dùng mười hai phân khí lực cũng muốn đưa Tô Tiểu Bạch vào chỗ chết.

Tình trạng như thế, Tô Tiểu Bạch muốn lấy chiêu thức phổ thông để ứng đối là không có khả năng. Trong đầu của hắn hiện lên vô số biện pháp hết bài này đến bài khác, trong đó tuyệt đại bộ phận đều không có chắc chắn trăm phần trăm .

Trước mắt chỉ còn lại hai con đường có thể đi, một cái là vận dụng sức mạnh thông linh bảo giới, thứ hai là phóng thích ma pháp quyển trục Jerry đưa cho !

Nhưng ngay trong nháy mắt này, đột nhiên có một tiếng rít phóng lên trời.

Tô Tiểu Bạch chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng nâng mình phóng thẳng lên bầu trời, trong nháy mắt đã bay vào Vân Tiêu.

Lúc này liền nghe trên mặt đất truyền đến tiếng vang ầm ầm , từ không trung nhìn xuống liền thấy được trong rừng rậm nổ ra mảng lớn bụi mù, tràn ngập bốn phía phủ lên gần phân nửa rừng rậm, đủ thấy chiêu số lợi hại của kỵ sĩ kia .

Mà lúc này hắn đã có thể phân tâm nhìn quanh bốn phía, lập tức thấy được dưới hông mình là một bộ xương.

Đây là một đầu cốt long, cũng coi như là quen biết đã lâu.

Hắn quay đầu nhìn về phương hướng đầu rồng, quả thật thấy được hắc bào nhân không lâu trước đó đã chạm mặt ở Dong Binh Công Hội .

Lúc này nàng đặt chân ở trên đầu rồng cực lớn, mũ trùm màu đen bị gió thổi kêu phần phật.

“Tại sao ngươi lại ở chỗ này?”

Nàng lạnh giọng quát hỏi.

Đaya cũng là vấn đề Tô Tiểu Bạch muốn hỏi nàng, chỉ là vừa rồi do nàng xuất thủ tương trợ mình mới có thể thoát khỏi hiểm cảnh. Thế là hắn liền buông tay giải thích sự tình mình nhận được nhiệm vụ cấp S .

“Hừ, lá gan ngươi thật là lớn. Một người cũng dám tiếp nhiệm vụ cấp S. Từ xưa đến nay, nhiệm vụ cấp S nào mà không phải cả một đám dong binh đoàn dốc toàn bộ lực lượng mới có khả năng hoàn thành?”

Nghe lời này, Tô Tiểu Bạch nhớ tới hắc bào nhân này vốn nằm trong Thiên Tai dong binh đoàn, chính là bởi vì nhận một nhiệm vụ cấp S mới đột nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Nhưng trước mắt những chuyện này đều không có quá nhiều liên quan tới hắn. Tô Tiểu Bạch đứng lên đi về phía nàng, nhíu mày hỏi: “Người vừa rồi kia là ai? Tại sao ngươi lại ở đây?”

Mắc bào nhân kia không trả lời mà chỉ trầm mặc, nói không ra nửa câu.

“Chuyện này không đơn giản như ngươi tưởng tượng, ta tiễn đưa ngươi rời đi.”

Đột nhiên nàng mở miệng.

Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên trên hòn cô đảo kia lại truyền tới tiếng vang ầm ầm. Động tĩnh lần này còn hơn mấy lần trước , chấn động cuồn cuồn ép cho cốt long bay trên trời cao cũng phải rống giận lật qua lật lại thân thể của mình mới có thể không bị cuồng phong kia thổi tung.

Hết chương 1054.
Bình Luận (0)
Comment