Trong Huyết Hà truyền đến tiếng kêu to thê lương.
Nhưng tiếng kêu to này lại là do Huyết Hà truyền đến.
Một giây sau, một chùm tia sáng màu vàng bộc phát ra phóng lên trời.
Làm Huyết Hà đang cuồn cuộn bị bắn ra ngoài mấy chục thước trên không.
Cột sáng màu vàng kia ăn mòn mọi thứ trước mặt, ăn mòn cả Huyết hà, giống như một dòng suối chảy.
Triệu Hoa thấy cảnh này trợn mắt há hốc mồm, gương mặt không thể tin.
Cho dù là phóng thích giả Triệu Hoa vẫn hiểu rõ uy lực của Huyết Hà.
Nếu rơi vào trong Huyết Hà thì cho dù là cường giả cảnh giới Pháp Tướng cũng đừng hòng thoát ra.
Mà muốn đánh tan Huyết Hà chỉ có cường giả cảnh giới Độ Kiếp mới có thể làm được.
Nhưng mà cho dù là người Độ Kiếp sơ kỳ rơi vào trong Huyết Hà cũng không thể hòa toan cả Huyết Hà giống như hiện tại.
Chuyện này rốt cuộc là thế nào!
Triệu Hoa thay đổi sắc mặt, thần sắc cũng biến đổi không ngừng.
Theo suy đoán của hắn người giết chết Triệu Thành bị nhốt vào… Không đúng là rơi vào trong Huyết Hà chính là tên nam tử trẻ tuổi kia.
Nhưng mà… Triệu Hoa là đối thủ của người kia sao?
Nghĩ tới đây, Lý Thành Khiêm ngẩng đầu nhìn Triệu Hoa đang vô cùng khiếp sợ, lắc đầu.
Có lẽ đáp án đã có từ sớm.
Liễu Nhược Tuyết càng ngây như phỗng, sững sờ không biết rốt cuộc là xảy ra tình huống gì.
Huyết Hà ngập trời, trước đây khi thành Liễu Châu bị yêu quái tiến đánh Triệu Hoa chính là dùng một tay Huyết Hà hạ xuống giết đám yêu binh đại bại, nếu không phải có yêu quái Độ Kiếp xuất hiện thì Huyết Hà này chính là rãnh trời mà mọi yêu quái đều không thể vượt qua được.
Nhưng mà huyết hà uy lực kinh khủng như thế lại bị người phá?
Sau một khắc, chùm kim quang chọc trời ở trong Huyết Hà kia đột nhiên tăng vọt ra.
Giống như mặt trời đột nhiên hạ xuống, Huyết Hà bao phủ bầu trời thành Liễu Châu đều bị bốc hơi không còn một mảnh!
Ngay cả thời gian phản ứng cũng không có!
Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Mọi người vây xem thi nhau phát ra tiếng kêu sợ hãi.
“Cái này… Gia chủ Triệu Hoa hạ xuống Huyết Hà cứ như vậy bị phá?”
“Cmn, người bị vây ở trong Huyết Hà rốt cuộc là ai, sao lại cường đại như vậy!”
“Xong rồi, gia chủ Triệu gia đá trúng vào thiết bản rồi, đây là một cường giả không hề kém hơn Triệu Hoa!”
“Có trò hay để xem!”
Tiếng nghị luận của mọi người vây xem cũng truyền vào trong tai Triệu Hoa, hai mắt Triệu Hoa trợn trừng, bỗng nhiên liếc nhìn những người nghị xung quanh!
Cảm nhận được ánh mắt hung ác của Triệu Hoa mọi người thi nhau cúi đầu im lặng không nói.
Mặc dù Triệu Hoa với nam tử thần bí kia có lực lượng tương đương nhưng bọn họ chỉ là bách tính bình thường.
Cho dù biết chút phương pháp tu luyện bước vào con đường tu đạo nhưng ở trước mặt Triệu Hoa Pháp Tướng đỉnh phong bọn họ chỉ như một con sâu con kiến dùng một ngón tay là có thể nghiền chết.
Bọn họ cũng không dám đi chọc giận Triệu Hoa.
Sau giây lát, cột sáng chọc trời thu lại, có một nam tử trẻ tuổi khuôn mặt lạnh lùng từ trong đó đi ra.
Mặc dù nam tử này quần áo đơn giản nhưng lại có một khí chất xuất trần.
Làm cho người gặp qua không thể nào quên được.
“Ngươi… Ngươi lại có thể phá Huyết Hà của bản tọa!”
Triệu Hoa híp mắt lại, con ngươi phóng ra ánh sáng nguy hiểm, lạnh lùng nhìn Tô Tiểu Bạch.
“Bản tọa đã coi thường ngươi nhưng mà đừng tưởng rằng đây là toàn bộ thực lực của bản tọa!”
“Bản tọa nói hôm nay giết ngươi thì chắc chắn phải giết ngươi!”
Nói xong, Triệu Hoa nổi giận gầm lên, toàn thân đột nhiên bốc cháy lên huyết hỏa (lửa máu) mãnh liệt.
Ngọn lửa ngập trời, ngay cả không gian xung quanh Triệu Hoa cũng bắt đầu xuất hiện dao động kịch liệt.
Đây là do không gian cũng không thể chịu đựng được sức mạnh kinh khủng của huyết hỏa này.
“Chết!”
Triệu Hoa gầm thét, hai tay nắm chặt quyền trượng đập mạnh xuống một cái.
Một hào quang màu đỏ đậm hóa thành một lợi kiếm với tốc độ vượt xa mắt thường có thể nhìn thấy mạnh mẽ phá vỡ không gian, vọt thẳng tới chỗ Tô Tiểu Bạch.
Xoát!
Huyết quang vọt tới trước mặt Tô Tiểu Bạch.
Tô Tiểu Bạch lạnh nhạt liếc nhìn Triệu Hoa, nhìn cũng không thèm nhìn đạo huyết kiếm kia.
Chỉ tiện tay hạ xuống.
Xoát!
Một cơn gió lớn san bằng mặt đất.
Bộc phát ra uy áp kinh khủng, bao phủ toàn bộ mặt đất trong vòng mười dặm.
Người trong mười dặm này đều cảm nhận được sự trống rỗng, trấn áp tất cả uy thế!
Mà dưới uy áp kinh khủng này Huyết Kiếm kia không chịu được phát ra tiếng két két két thảm thiết.
Giống như có thể tan rã bất cứ lúc nào.
Đây chỉ là tiện tay vung lên.
Triệu Hoa trong lòng trấn kinh, sắc mặt khó coi, biết người trước mặt này có thực lực vô cùng mạnh, nếu như không nghiêm túc đánh, e rằng hôm nay sẽ không thể hạ được người này!
Lúc này mới cắn răng, linh lực toàn thân tuôn ra không ngừng tràn vào trong quyền trượng.
Mà cũng vào lúc này, Huyết Kiếm kia đã tới trước mặt Tô Tiểu Bạch… “Bạo!” Triệu Hoa nổi giận gầm lên, Huyết Kiếm lập tức căng phồng, một giây sau hóa thành một ngọn lửa liên tục ngọ nguậy. Nhưng cho dù ngọn lửa này liên tục biến mềm cũng vẫn bị một lực lượng vô hình trấn áp.
Muốn bộc phát nhưng không thể vỡ ra được.
Dưới ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người Tô Tiêu Bạch tiện tay ra một chiêu.
Đoàn huyết hỏa bị trấn áp trên không trung, không thể tiến tới cũng không thể lui về sau kia đột nhiên rơi vào trong tay Tô Tiểu Bạch.
Thuận tay bóp một cái.
Đoàn huyết hỏa ẩn chứ sức mạnh có thể hủy diệt cả thành Liễu Châu bị dập tắt.
Hòa thành từng luồng linh lực màu đỏ đậm phiêu tán trong không khí biến mất.
“Huyết Hải Tu La!”
Hai mắt Triệu Hoa co lại, vội vàng gầm lên.
Huyết hỏa thiêu đốt toàn thân lập tức co lại nhập vào trong người hắn.
Uy áp kinh khủng từ người hắn bộc phát ra.
Từng Huyết Hải tạo thành một tấm áo giáp mới tinh ở trên thân thể hắn.
Trên áo giáp còn có chi chít các hoa văn phức tạp, làm cho người ta vừa nhìn đã cảm thấy vô cùng nguy hiểm.
“Giết!”
Triệu Hoa tay cầm quyền trượng giống như hóa thân thành Tu La, toàn thân đỏ thẫm, đột nhiên phóng tới chỗ Tô Tiểu Bạch, lúc này quyền trượng trong tay liên tục bắn ra những tia sáng sắc bén màu đỏ.
Tia sáng sắc bén đi đến đâu toàn bộ đồ vật ngăn ở phía trước nó đều bị cắt thành mảnh vụn.
Tô Tiểu Bạch nhìn Triệu Hoa đang vọt tới tiện tay vung lên, một đạo ánh sáng màu xanh bay từ trong tay hắn bay ra đập về phía Triệu Hoa.
Tất cả mọi thứ chạm vào tia sáng màu xanh này đều vỡ vụn giống như giấy mỏng.
Sau đó, dưới ánh mắt chấn kinh sợ hãi của Triệu Hoa đập mạnh vào lồng ngực của hắn.
Phanh!
Triệu Hoa liều mạng thúc giục linh lực trong cơ thể, sức mạnh cuồng bạo điên cuồng tràn vào trong áo giáp giống như không muốn sống nữa.
Ngọn lửa trên khôi giáp tăng vọt như đốt xuyên qua rộng đồng.
Nhưng dù như thế vẫn không thể cản một tia sáng xanh đơn giản.