Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1091 - Chương 1121. Đám Người Chấn Kinh

Chương 1121. Đám người chấn kinh
Chương 1121. Đám người chấn kinh

“Triệu Hoa? Gia chủ Triệu gia sao? Tê! Chính là vị Pháp Tướng đỉnh phong của Triệu gia? Không đúng, người trẻ tuổi kia nhìn người rất hiền lành sao lại trêu chọc phải đại tôn thần này?”

“Ai biết được, hơn nữa còn làm gia chủ Triệu gia nổi giận như vậy, xem ra không phải là chuyện nhỏ đâu!”

“Triệu Thành chết rồi! Các ngươi không biết sao, mặc dù trước đó mọi người đều không biết là ai đã giết Triệu Thành nhưng bây giờ xem ra chắc là người trẻ tuổi này.”

“Tê! Xong rồi, người trẻ tuổi kia chết chắc!”

Triệu Hoa chính là cường giả Pháp Tướng đỉnh phong, loại cường giả này dưới cơn nóng giận, mấy chục vạn người cũng phải chết ở trong tay hắn, máu chảy ngàn dặm.

Bây giờ lại có người không biết trời cao đất rộng dám giết con trai của hắn.

Đây không phải là đang tìm chết sao?

Những bách tính Liễu Châu này đều biết thực lực của Triệu Hoa, cũng biết ở thành Liễu Châu Triệu gia là một tay che trời.

Mọi người đều ra vẻ thương hại nhìn về phía Tô Tiểu Bạch.

Mặc dù Triệu Thành ỷ vào thế lực Triệu Hoa và Triệu gia hùng mạnh luôn làm xằng làm bậy, khi nam bá nữ ở trong thành Liễu Châu.

Nhưng mà bọn họ biết người trẻ tuổi kia chết chắc rồi!

“Triệu Thành khi nam bá nữ, còn muốn giết ta, chẳng lẽ ta phải mặc cho hắn giết sao?”

Tô Tiểu Bạch nhíu mày, sắc mặt không kiên nhẫn.

“Mau tránh ra, ta không có thời gian ở đây lãng phí thời gian với ngươi.”

“Tiểu tử cuồng vọng, ta thấy ngươi là đang muốn tìm chết!”

Triệu Hoa giận dữ, tóc đều dựng lên, hai chân hơi trùng lại, cả người bay lên không trung, trong tay xuất hiện một cây trượng dài.

Trên trượng dài được nạm năm viên bảo thạch.

Mà trong đó dễ thấy nhất là phía trên cùng khắc một bảo thạch đỏ tươi như tuyết cực kỳ yêu dã.

Lúc này ở trên trượng dài đang phát ra ánh sáng đỏ tươi quỷ dị.

Người bình thường chỉ nhìn hồng ngọc kia một cái đã lập tức hoa mắt chóng mặt, ngực căng đau, giống như muốn nôn ra, vô cùng chán ghét.

Nhóm bách tính vây quanh đã biết được lợi hại, vội vàng cúi đầu không dám nhìn cái trượng dài kia nữa.

“Chết!”

Triệu Hoa nổi giận gầm lên, trượng dài trong tay vung lên, một luồng hào quang màu đỏ sậm lập tức bộc phát ra, đan xen lại ở trên không trung giống như một dòng sông máu bao phủ về phía Tô Tiểu Bạch!

“Là Huyết Hà phủ xuống! Đây là một tuyệt chiêu thành danh của Triệu Hoa, vô số cao thủ Pháp Tướng đã chết dưới một chiêu này!”

“Cmn, ngay từ đầu đã sử dụng loại chiêu này, đây là muốn trực tiếp giết chết người trẻ tuổi kia sao!”

“Xong rồi, người trẻ tuổi này chết chắc!”

Bách tính vây xem xung quanh, nhiều người có kiến thức nhìn thấy huyết sắc đầy trời sắc mặt thay đổi, hét ầm lên.

Những người khác cũng mở miệng.

Chuyện làm tất cả mọi người không hiểu là đối mặt với uy thế khủng bố như vậy mà Tô Tiểu Bạch lại đứng tại chỗ bất động, cũng không biết chạy đi.

Đây là quyết tâm muốn chết?

Ngay cả Triệu Hoa ở trên không trung nhìn thấy Tô Tiểu Bạch không nhúc nhích ánh mắt cũng âm ngoan lại.

“Tiểu tử thối không biết trời cao đất rộng, hôm nay để ngươi trải nghiệm đau đớn tột cùng trong Huyết Hà.”

Một giây sau, Huyết Hạ hạ xuống, giống như trời đất sụp đổ.

Tô Tiểu Bạch bị Huyết Hà vô tận này bao phủ khóa lại.

“Hừ!”

Triệu Hoa nhìn Tô Tiểu Bạch bị Huyết Hà bao phủ, âm ngoan hừ lạnh một tiếng, tiện tay vung lên, Huyết Hà không ngừng cuộn lấy.

Hắn cũng không dùng Huyết Hà sát lực mà chỉ dùng Huyết Hà như tù lao.

Nếu có người rơi vào trong Huyết hà, trong đó có lực lượng huyết sát, sát khí nồng đậm sẽ ăn mòn xâm lấn cơ thể.

Cuối cùng người bị bao phủ trong Huyết Hà sẽ rơi vào ảo cảnh vô tận, người bị huyết khí ăn mòn sẽ trở nên người không giống người, quỷ không giống quỷ.

“Để ta xem về sau ngươi làm sao ngông cuồng nữa.”

Trong lòng Triệu Hoa hận ý ngập trời, hắn đã bỏ ra mấy chục năm để bồi dưỡng Triệu Thành, trong đó không biết dùng bao nhiêu bảo vật trời đất để thăng cấp cảnh giới và linh lực cho hắn.

Nhưng bây giờ lại bị một tên tiểu tử không biết từ đâu xuất hiện giết chết!

Toàn bộ tâm huyết đều đổ sông đổ biển.

Điều này bảo Triệu Hoa có thể không giận được sao?

Lý Thành Khiêm dẫn theo Liễu Nhược Tuyết tìm kiếm khắp nơi trong thành Liễu Châu như ruồi không đầu, vô cùng lo lắng.

Hắn lo là bây giờ Triệu Hoa đã xảy ra xung đột với tên nam tử thần bí kia rồi.

Lúc này thành Liễu Châu đang gặp phải đại Yêu Vương núi Thiên Sát tấn công, mỗi một cường giả Pháp Tướng đỉnh phong đều vô cùng quan trọng đối với sức chiến đấu.

Cho nên dù bây giờ Lý Thành có cảm giác gì, Triệu Thành làm không đúng, Triệu Hoa làm không đúng, hắn cũng không hi vọng Triệu Hoa chết vì chuyện không có ý nghĩa này.

Đang lúc lo lắng không thôi đột nhiên trên bầu trời hiện lên một luồng hải dương màu đỏ ở phía đông thành Liễu Châu.

“Đó là… Huyết Hà của Triệu Hoa hạ xuống!”

Nhìn thấy Huyết Hà tràn ngập vô tận, hai mắt Lý Thành Khiêm lập tức co lại, vội vàng quát lớn.

“Nhất định là Triệu Hoa ra tay rồi, Lý thúc thúc chúng đi mau đi!”

Liễu Nhược Tuyết cũng vô cùng lo lắng thúc giục.

Lý Thành Khiêm gật đầu dẫn theo Liễu Nhược Tuyết vọt tới.

Rất nhanh đã đến phía đông thành Liễu Châu, nhìn thấy ở trên không trung, Triệu Hoa mặt đầy dữ tợn bạo ngược.

“Triệu Hoa, ngươi đang làm gì vậy, mau dừng tay!” Lý Thành Khiêm không cần suy nghĩ vội vàng mở miệng quát lên.

“Lý thành chủ?” Triệu Hoa đang ở trên không trung nghe thấy xoay người nhìn, thấy là Lý Thành Khiêm liền chau mày.

“Sao vậy, Lý thành chủ tới bảo vệ tiểu tử kia?”

Nói xong không đợi Lý Thành Khiêm nói chuyện đã trợn mắt nhìn về phía Liễu Nhược Tuyết: “Hại nhi tử ta chết thảm còn dám xuất hiện ở trước mặt ta, thật sự cho là bản tọa không dám giết ngươi?”

Trong lời nói phát ra sát khi nồng đậm.

Liễu Nhược Tuyết biến sắc vội vàng lui về sau một bước, trốn ở sau lưng Lý Thành Khiêm.

“Triệu Hoa đủ rồi! Triệu Thành gieo gió gặt bão, ngươi muốn làm gì!”

Lý Thành Khiêm nghe vậy lại biến sắc, hét lên: “Mau dừng tay, ngươi có biết ngươi đã đắc tội với người nào không?”

“Người nào?” Triệu Hoa cười lạnh: “Hôm nay không cần biết hắn là ai, giết nhi tử của ta, ta muốn chém hắn thành ngàn mảnh!”

Trong tiếng gầm rống giận dữ, Triệu Hoa bỗng nhiên thúc giục Huyết Hà, Huyết Hà liên tục lăn lộn, phóng ra khí huyết đầy trời.

Nửa bầu trời thành Liễu Châu đều bị huyết khí bao phủ.

Cực kỳ kinh khủng.

Từ trong lời nói của Lý Thành Khiêm hắn đã đoán ra Lý Thành Khiêm đến để bảo vệ tên tiểu tử thúi này.

Triệu Hoa dứt khoát thúc giục Huyết Hà giết chết người kia.

Người chết rồi thì Lý Thành Khiêm có thể làm gì được hắn?

Đừng quên bây giờ núi Thiên Sát ngo ngoe, không biết lúc nào sẽ tiến công thành Liễu Châu.

Mà Triệu Hoa hắn chính là sức chiến đấu cao cấp của thành Liễu Châu.

Không thể chết dễ dàng như vậy.

“Triệu Hoa ngươi dám!”

Thấy Huyết Hà đầy trời, huyết sát phun trào, hiện lên sát khí vô tận, hai mắt Lý Thành Khiêm trợn trừng muốn nứt ra, rống giận.

“Bổn thành chủ ra lệnh cho người dừng tay, lập tức dừng tay!”

“Chậm rồi!”

Triệu Hoa cười lạnh dữ tợn, không che giấu ý nghĩ hung tàn.

Lúc Triệu Hoa cho là người trong Huyết Hà kia chắc chắn phải chết, đột nhiên huyết hà quay cuồng lên.

Hết chương 1121.
Bình Luận (0)
Comment