Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1094 - Chương 1124. Triệu Hoa Chết

Chương 1124. Triệu Hoa chết
Chương 1124. Triệu Hoa chết

Từ trong tay Triệu Thành cứu mình ra hơn nữa còn ngoài dự đoán của mọi người đánh bại Triệu Hoa, Tô Tiểu Bạch biến chuyện không thể thành chuyện có thể.

Cho dù bây giờ Tô Tiểu Bạch có thể trấn áp Huyết Hà kia, Liễu Nhược Tuyết cũng không cảm thấy bất ngờ.

Thậm chí Liễu Nhược Tuyết thấy lúc này cũng chỉ có Tô Tiểu Bạch có thể cứu thành Liễu Châu.

Lý Thành Khiêm còn định nói chuyện nhưng đúng vào lúc này, Tô Tiểu Bạch vẫn luôn đứng tại chỗ lại tiến lên một bước, vung tay lên xuất hiện một tia sáng sắc bén.

Xuyên thủng mấy chục con yêu ma đang vọt tới.

Tia sáng chuyển một cái, mấy chục con yêu ma lập tức bị cuốn thành mảnh vụn.

Rống!

Trong Huyết Hải truyền đến tiếng rống giận dữ, giống như bởi vì Tô Tiểu Bạch thắt cổ mấy chục con yêu ma làm hắn vô cùng phẫn nộ.

Chỉ thấy Huyết Hải liên tục va chạm, vô số yêu ma dần dần hiện hình, trong đó có một con yêu ma đã tới Pháp Tướng đỉnh phong.

Con yêu ma này vừa xuất hiện đã nhìn chằm chằm vào Tô Tiểu Bạch, giống như có mối thù không đội trời chung với Tô Tiểu Bạch.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều giật nảy mình.

Lý Thành Khiêm còn vội vàng hét lên: “Mau ra tay trợ giúp.”

“Bên trên! Trước tiên giết hết những yêu ma này rồi nói sau!”

Đám người hét lớn, rút binh khí pháp bảo của mình ra phi thẳng đến chỗ vô số yêu ma kia.

Nhưng một giây sau, tất cả mọi người đều giật này mình vì chuyện xảy ra.

Chỉ thấy Tô Tiểu Bạch mở miệng: “Bạo!”

Yêu ma từ trong Huyết Hải sôi trào lao ra đột nhiên nổ tung trên không trung.

Hóa thành từng tia huyết sắc phiêu tán trong không khí!

“Cái này… Xảy ra chuyện gì!”

“Sao ta lại không cảm thấy gì!”

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!”

Có người đang định ra tay thấy thế đờ ra, kêu lên khiếp sợ.

Kinh ngạc nhìn trên bầu trời, rất nhiều yêu ma liên tục nổ tung giống như pháo hoa.

Ngay cả yêu ma Pháp Tướng đỉnh phong kia cũng không may mắn thoát khỏi, lập tức nổ tung.

Huyết Hải tiếp tục bành trướng ra, phát ra những tiếng rống giận dữ thê lương.

Giống như động tác của Tô Tiểu Bạch đã làm Huyết Hải càng tức giận hơn.

Bên trong Huyết Hải cuồn cuộn áp tới chỗ Tô Tiểu Bạch.

Muốn trực tiếp cắn nuốt hắn.

Tô Tiểu Bạch cười lạnh: “Chỉ là một đám phế vật nương nhờ vào quyền trượng mà thôi, sau khi bị người giết một lần còn muốn đi làm tôi tớ cho người khác.”

“Không có lý trí của mình, làm sao được coi là người? Chẳng qua là một đám súc sinh không có ý thức mà thôi.”

Tô Tiểu Bạch cười lạnh, Huyết Hải này càng bành trướng lớn hơn, trong giây lát đã đi tới trước mặt Tô Tiểu Bạch.

Chỉ thấy Tô Tiểu Bạch vừa nhấc tay lên, trong tay hắn đã xuất hiện một bảo ngọc màu trắng noãn.

Ngọc này vừa xuất hiện đã tản ra từng luồng khí tức lạnh như băng làm người tinh thần thanh thản, rất nhiều cảm xúc đều bị ép xuống.

Ngay cả Huyết Hải đang cuồn cuộn, phát ra tiếng kêu thê lương kia cũng không thể quẫy nhiều tâm tình của mọi người.

Mọi người nhìn chằm chằm bảo ngọc kia ánh mắt nóng rực.

Vừa nhìn đã biết bảo ngọc này là một pháp bảo đứng đầu.

Không thu kém các loại pháp bảo hàng đầu chuông Tiên Hoàng, Cây Lưu Ly Diệu, Đãng Ma Đài.

Nhưng không có ai ra tay đi cướp.

Vừa rồi Tô Tiểu Bạch mới thuận miệng nói ra một chữ.

Đã làm rất nhiều yêu ma nổ tung, ngay cả yêu ma Pháp Tướng đỉnh phong cũng không may mắn thoát khỏi, cảnh tượng đó vẫn còn ở trong đầu bọn họ.

Xóa bỏ một Pháp Tướng đỉnh phong dễ dàng như vậy, bọn họ cùng lên cũng không thể làm được.

Dưới loại tình huống này mà còn dám đi cướp bảo ngọc.

Không phải muốn đi tìm chết sao?

Tô Tiểu Bạch không biết suy nghĩ trong đầu những người này, chỉ thúc giục bảo ngọc trong tay.

Bảo ngọc phóng ra ánh sáng trắng toát nhàn nhạt.

Ánh sáng này vừa xuất hiện, tất cả yêu ma bị tia sáng đụng vào lập tức hoảng sợ lui lại, hơn nữa phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Giống như ánh sáng kia là độc dược trí mạng nhất đối với bọn họ.

Nhưng, ánh sáng này liên tục lan ra nháy mắt đã bao phủ Huyết Hải đang vây quanh thành Liễu Châu.

Huyết Hải liên tục co rút lại, cố hết sức tránh tiếp xúc với ánh sáng màu trắng này.

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều biết Huyết Hải vô pháp vô thiên, hủy diệt trời đất này sợ tia sáng do bảo ngọc phát ra.

Đây đúng là một chuyện vô cùng tốt!

Tô Tiểu Bạch nhếch miệng cười lạnh, nhìn Huyết Hải liên tục truyền ra tiếng kêu thảm thiết.

Chẳng mấy chốc, Huyết Hải bành trướng như một tòa núi cao to lớn đã co lại thành một quả cầu!

Hơn nữa, dưới ánh sáng kia từng bước ép sát tới còn tiếp tục co vào.

Một giây sau.

Ánh sáng trắng đột nhiên công kích Huyết Hải.

Huyết Hải bành trướng mãnh liệt liều mạng chống cự.

Nhưng tiên thiên bị khắc chế, Huyết Hải không thể chống lại ánh sáng trắng.

Dưới thế tiến công liên tiếp của ánh sáng trắng, Huyết Hải liên tục bị hòa tan giống như mưa tuyết tan rã.

Trong giây lát đã hóa thành một giọt máu đậm đặc.

Giọt máu này vừa xuất hiện đã truyền ra mùi máu tanh nồng nặc.

Đám người Lý Thành Khiêm ngửi một cái đã cảm giác vô cùng chán ghét.

Từ trong giọt máu còn truyền đến một tiếng kêu vô cùng thảm thiết.

Tiếng kêu thảm thiết vừa vang lên, tất cả mọi người đứng ở đó bao gồm cả Lý Thành Khiêm cảm thấy giống như bị người nện mạnh một cái vào thái dương.

Thân thể run rẩy, suýt nữa thì ngất đi.

Pháp Tướng sơ kỳ với người tu hành có cảnh giới thấp hơn thì ngũ khiếu chảy máu, vẫn là những người bị thương nặng như cũ.

Đám người hốt hoảng!

Lúc đầu cảm thấy Huyết Hải này đáng sợ nhưng không ngờ vẫn đánh giá thấp uy lực của nó.

Nếu như những người này thật sự muốn lấy sức một mình chống lại Huyết Hải.

E là tất cả mọi người đã bỏ mạng trong thành Liễu Châu này.

“Hừ! Còn muốn chạy?”

Giọt máu kia đâm mạnh tới, không để ý đến mình va chạm vào ánh sáng trắng nhiều lần bị nóng đến mức kêu thảm, chỉ muốn trốn thoát, Tô Tiểu Bạch thấy vậy hừ lạnh, nắm chặt bảo ngọc.

Tia sáng bao quanh Huyết Hải kia ngưng tụ lại càng trắng noãn hơn.

Trực tiếp vây giọt máu kia ở bên trong.

Nháy mắt đã hòa tan hết giọt máu!

Một tia tơ máu cuối cùng bị tan rã biến mất, một tiếng kêu vô cùng thảm thiết vang lên trong tai tất cả mọi người!

Chỉ sợ Huyết Hải này là hội tụ tập thể linh hồn oán niệm của tất cả mọi người từ mấy nghìn đến vạn năm tới.

“Tai họa diệt…”

“Không ngờ… Không ngờ Huyết Hải khủng bố như vậy lại bị một khối bảo ngọc tiêu diệt…”

“Thành Liêu Châu được bảo vệ…”

Đám người thở phào nhẹ nhõm, toàn thân thoát lực thở dài nói.

“Chuyện này không thể nào! Làm sao có thể!”

Triệu Hoa nhìn thấy cảnh này, hai mắt đỏ ngầu dữ tợn kêu to.

Hắn không thể tin được, Huyết Hải này đã tiêu hao toàn bộ máu thịt, linh lực thiên phú, lại bị diệt như vậy…

Hắn còn muốn để cho tất cả mọi người chôn cùng…

“Chỉ có chút bản lĩnh này, cũng nói bừa muốn giết ta, nực cười.”

Tô Tiểu Bạch cười lạnh, mặt khinh thường.

Triệu Hoa hai mắt trợn trừng như muốn nứt ra chỉ vào Tô Tiểu Bạch khóe miệng run rẩy, cuối cùng một hơi cũng không thở ra được, chết.

Hết chương 1124.
Bình Luận (0)
Comment