Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1103 - Chương 1133. Yêu Quái Công Thành

Chương 1133. Yêu quái công thành
Chương 1133. Yêu quái công thành

Hít sâu một hơi, Liễu Nhược Tuyết mong đợi nhìn Tô Tiểu Bạch: “Tiền bối, ngài mau nếm thử đi…”

Dưới ánh mắt mong chờ của Liễu Nhược Tuyết, Tô Tiểu Bạch cầm đũa lên, gắp một khối tùng thử quế ngư để vào trong miệng.

“Tiền bối thế nào, hương vị như thế nào?”

Liễu Nhược Tuyết vội vàng hỏi.

“Không tệ!”

Tô Tiểu Bạch gật đầu nhếch miệng nói.

“Chỉ cần tiền bối hài lòng là được!”

Liễu Nhược Tuyết thấy thế vẻ mặt tươi cười.

“Không cần gọi ta là tiền bối, ta vẫn chưa già đến mức đó, cứ gọi ta là Tô Tiểu Bạch là được.”

Tô Tiểu Bạch vừa cười vừa nói, sau đó thưởng thức tùng thử quế ngư với canh thịt cua dương xỉ.

“Được, Tô Tiểu Bạch…”

Liễu Nhược Tuyết càng mừng rỡ hơn vội vàng gật đầu nói.

“Sao ngươi không ăn?”

Thưởng thức canh thịt cua dương xỉ, Tô Tiểu Bạch ngẩng đầu lên nhìn Liễu Nhược Tuyết một cái.

“Đây là làm riêng cho Tô Tiểu Bạch, hơn nữa ta đã ăn rồi…”

Liễu Nhược Tuyết nghe vậy vội vàng giải thích.

Tô Tiểu Bạch cũng không nhiều lời mà tự mình ăn.

Không lâu sau đã ăn sạch tùng thử quế ngư và canh thịt cua dương xỉ, Tô Tiểu Bạch cầm khăn mặt lau miệng.

“Lần này ngươi tới không chỉ là để đưa thức ăn cho ta đúng không, còn có chuyện gì?”

Tô Tiểu Bạch ngồi ở trên ghế nhìn Liễu Nhược Tuyết đứng ở trước mặt dáng đứng như ngọc cười hỏi.

Ý định ban đầu của Liễu Nhược Tuyết là muốn gần gũi với Tô Tiểu Bạch, nàng là một tiểu nữ tử, chưa từng thân cận với nam nhân, cũng không biết nên trả lời như thế nào… Nhưng mà bảo Liễu Nhược Tuyết nói ra ý định ban đầu, nàng cũng không tiện nói thẳng… Ánh mắt lấp lóe, mắt Liễu Nhược Tuyết sáng lên, sau đó tò mò hỏi.

“Tô Tiểu Bạch bây giờ ngươi là cảnh giới gì?”

Nói xong, cảm thấy vấn đề quá mức riêng tư, chuyện cảnh giới đối với các cao nhân tiền bối luôn là một bí mật.

Nói ra sợ những người khác sẽ biết được lai lịch của hắn.

Cho nên loại bí mật này bình thường đều sẽ giấu kỹ, không phải thời khắc mấu chốt sẽ không tiết lộ ra.

Nghĩ tới đây, Liễu Nhược Tuyết vội vàng khoát tay, “Nếu như ngài không tiện nói ra thì quên đi…”

“Có cái gì không tiện nói?”

Tô Tiểu Bạch nhíu mày, nhếch miệng cười: “Vị trí cảnh giới bây giờ của ta ở Vĩnh Quốc vẫn chưa có ai xác định được tên gọi.”

Nghĩ nghĩ, Tô Tiểu Bạch nói tiếp: “Chắc là Vĩnh Hằng cảnh.”

Vĩnh Hằng cảnh.

Bất tử bất diệt.

Liên tục sinh sôi.

Độc lập với thế giới bên ngoài.

Trường tồn mãi mãi.

Tức là Vĩnh Hằng cảnh.

Nhưng Liễu Nhược Tuyết lại không biết Vĩnh Hằng cảnh rốt cuộc là cảnh giới gì.

Đương nhiên cũng không hiểu cái gọi là Vĩnh Hằng cảnh mạnh đến mức nào.

Nhưng mà nghe cái tên này là biết cảnh giới Vĩnh Hằng này rất mạnh.

“Thì ra là cảnh giới Vĩnh hằng… Thẩn nào vượt qua cảnh giới Độ Kiếp…”

Mắt Liễu Nhược Tuyết tỏa sáng, nhìn Tô Tiểu Bạch giống như đang nhìn một bảo vật hiếm có trần thế.

“Ta nói Tô Tiểu Bạch đại ca, sao ngươi lại lợi hại như vậy, dễ dàng trấn áp ba vị cường giả Độ Kiếp cảnh, thì ra đã vượt qua cảnh giới Độ Kiếp.”

Tô Tiểu Bạch nghe vậy liền biết Liễu Nhược Tuyết không biết cảnh giới Vĩnh Hằng là gì, nên chỉ cười cười cũng không giải thích nhiều.

Nhưng mà Liễu Nhược Tuyết lại giống như phát hiện ra bí mật quan trọng, vô cùng chăm chú nói: “Tô Tiểu Bạch đại ca ngươi yên tâm, ta đảm bảo sẽ không nói chuyện này ra ngoài.”

Tô Tiểu Bạch mỉm cười cũng không để lời của nàng ở trong lòng.

Liễu Nhược Tuyết lại tâm sự nặng nề tiến lên thu dọn sạch sẽ hộp cơm.

Liễu Nhược Tuyết liếc nhìn Tô Tiểu Bạch mắt lấp lánh.

Môi đỏ hơi mở, chần chờ nói: “Tô Tiểu Bạch đại ca, cám ơn ngươi đã cứu ta hai lần…”

“Tiện tay mà thôi, không cần khách khí.” Tô Tiểu Bạch cười khoát tay áo, sau đó ra hiệu Liễu Nhược Tuyết nói: “Không phải ngươi cũng mang đến cho ta món ngon mỹ vị như vậy sao.”

“Đây coi là món ngon mĩ vị gì, nếu nó là mĩ vị thì không biết Tô Tiểu Bạch đại ca đã ăn bao nhiêu món ngon mỹ vị rồi.”

Liễu Nhược Tuyết nghe vậy gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, ngượng ngùng nói.

Oanh!

Đột nhiên vang lên tiếng nổ kịch liệt!

Nơi xa có nhiều đám mây lớn hình nấm bay lên không trung.

Liễu Nhược Tuyết một giây trước còn thẹn thùng lúc này vội vàng xoay người nhìn về phía kia.

Trong mắt đầy khiếp sợ và khủng hoảng.

“Đó là… Đó là hướng tường thành của thành Liễu Châu…”

Nhìn những đám mây cực lớn hình nấm đang bay lên không trung kia, Liễu Nhược Tuyết theo bản năng mở miệng.

Nói xong sắc mặt thay đổi, lập tức nghĩ tới một khả năng…

“Là núi Thiên Sát, nhất định là yêu quái núi Thiên Sát thấy thành Liễu Châu đại loạn cho nên muốn thừa cơ tiến công thành Liễu Châu!”

Nói xong, Liễu Nhược Tuyết nhìn về phía Tô Tiểu Bạch ở bên cạnh.

Tô Tiểu Bạch gật đầu, thần tức tản ra, nhìn thấy chuyện xảy ra trên tường thành.

Chỉ thấy rất nhiều yêu quái đang đang ùn ùn kéo đến.

Mà tường thành kiên cố của thành Liễu Châu lúc này đã có một mảng lớn! Trên tường thành quân canh giữ đang đánh nhau với yêu binh tấn công thành. Chiến hỏa nổ ra dân chúng trong thành kinh hoàng chạy trốn!

“Tô Tiểu Bạch đại ca, bây giờ ta đi bẩm báo chuyện này với Lý thúc thúc.”

Liễu Nhược Tuyết lo lắng, chuyện đại chiến thành Liễu Châu, nhìn tình hình này rất có thể năm Đại Yêu Vương sẽ dốc hết toàn lực, nếu không lập tức tập hợp đại quân chống lại, rất có thể kế tiếp năm Đại Yêu Vương sẽ xông vào trong thành Liễu Châu!

“Không cần gấp gáp, đám người đã phát hiện ra hơn nữa đang chạy về phía chiến trường.”

Liễu Nhược Tuyết mới có động tác chuẩn bị đi đến phủ thành chủ thì Tô Tiểu Bạch lại gọi nàng lại, thản nhiên mở miệng.

Liễu Nhược Tuyết sững sờ, một lát sau giống như phát giác ra gì đó theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên không trung.

“Lý Thành Khiêm đi ra nhận lấy cái chết!”

Lúc hàng loạt yêu binh tấn công mấy người Lý Thành Khiêm cũng ngay lập tức phát hiện ra tiếng nổ khủng bố này.

Lúc này đang triệu tập đám người Triệu Kiếm nhanh chóng chạy tới tường thành, cùng chống lại sự xâm lấn của yêu binh.

Nhưng lúc đám người Lý Thành Khiêm vừa chạy tới tường thành thì thấy ở phía dưới chiến hỏa ngút trời, vô số tướng sĩ thủ thành đang đánh với một đám yêu binh lũ lượt kéo đến!

Mà Lang Yêu một trong năm Đại Yêu Vương núi Thiên Sát đang thống lĩnh mười bốn tòa Yêu Đấu Trận tàn sát trong thành Liễu Châu.

Lang Yêu trong tay cầm một cây Lang Nha Bổng giơ thẳng lên trời gào thét.

“Lý Thành Khiêm mau lăn ra đây nhận lấy cái chết!”

“Hừ, một Lang Yêu nho nhỏ mà dám giương oai ở thành Liễu Châu, ta thấy ngươi muốn đi tìm chết!”

Lời của Lang Yêu vừa rơi xuống thì phía trước xuất hiện mấy bóng người, trong đó có một nam tử mặc áo đạo sĩ giống như một thanh kiếm đang khinh thường nổi giận mắng.

“Ở đâu ra một tiểu tử thúi, không biết trời cao đất rộng lại dám nói với Lang gia như vậy, ta thấy ngươi mới là đang tìm chết!”

Lang Yêu cười lạnh dữ tợn, vung tay lên nói: “Các huynh đệ, giết cho ta!”

“Giết!”

“Giết những con người đó!”

Hết chương 1133.
Bình Luận (0)
Comment