Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1115 - Chương 1145. Đi Tới Thiên Kiếm Môn

Chương 1145. Đi tới Thiên Kiếm Môn
Chương 1145. Đi tới Thiên Kiếm Môn

Nhưng mà một chút tri thức thường tình, cùng với kiếm lý, còn có công pháp tiến triển tu luyện như thế nào, những thứ này rất phiền phức.

Nếu như mang Liễu Nhược Tuyết đi tới Thiên Kiếm Môn, không phải có các lão sư khác tới dạy bảo nàng những đồ vật cơ sở này hay sao?

Tô Tiểu Bạch chỉ cần dạy cho Liễu Nhược Tuyết một bản công pháp kiếm đạo là có thể buông tay mặc kệ.

Đây há chẳng phải là chuyện tốt?

Nhưng Liễu Nhược Tuyết không quan tâm nhiều như vậy, bây giờ nàng chỉ muốn cùng một chỗ với Tô Tiểu Bạch.

Cho nên khi nghe vậy, nàng lập tức mừng rỡ gật đầu: “Vậy Tô Tiểu Bạch đại ca ngươi chờ một chút, ta lập tức đi thu thập!”

“Còn có gì mà thu dọn, bây giờ đi đi thôi.”

Tô Tiểu Bạch lại nhíu lông mày khoát tay áo: “Không có đồ vật gì quan trọng, cũng không có vật phẩm đặc thù. Còn lại khi tới Thiên Kiếm Môn, Thiên Kiếm Môn tất nhiên sẽ cho ngươi.”

Liễu Nhược Tuyết nghe vậy chần chờ một chút: “Không cần cáo biệt Lý thúc thúc sao?”

“Không cần phiền toái như vậy, ta sẽ nhắn lại cho hắn.”

Tô Tiểu Bạch khoát tay áo nói.

“Nếu đã như vậy, bây giờ chúng ta đi ngay a!”

Liễu Nhược Tuyết nghe vậy hai mắt lập tức sáng lên, vội vàng tiến tới bên cạnh Tô Tiểu Bạch , hai tay kéo ống tay áo Tô Tiểu Bạch nói.

Triệu Kiếm phát mộng.

Hắn mời Tô Tiểu Bạch đi tới Thiên Kiếm Môn, một là vì nhìn thấy Tô Tiểu Bạch tiện tay cho hai loại thần thông đã để Yêu Vương độ kiếp kỳ cũng phải mừng rỡ như điên, khiếp sợ không thôi .

Muốn nhìn một chút xem có thể lấy lòng Tô Tiểu Bạch, để cho Tô Tiểu Bạch cũng ban thưởng cho hắn một loại thần thông hay không.

Hai chính là vìLiễu Nhược Tuyết!

Đúng như lời Tô Tiểu Bạch nói lúc trước, chính là bởi vì Liễu Nhược Tuyết trời sinh kiếm cốt, kiếm tâm, là mầm mống luyện kiếm rất tốt!

Chỉ cần dạy bảo thật tốt , không tới năm trước, Thiên Kiếm Môn chắc chắn có thêm một vị độ kiếp cường giả!

Đương nhiên chủ yếu nhất vẫn là điểm này.

Dù sao thần thông gì đó vẫn là không sờ được , nhưng Liễu Nhược Tuyết này lại có thể thấy được .

Nguyên bản còn tưởng rằng phải hao chút miệng lưỡi, nhưng không nghĩ tới Tô Tiểu Bạch vậy mà trực tiếp mang theo Liễu Nhược Tuyết đi tới Thiên Kiếm Môn!

Hơn nữa nhìn bộ dáng này của Tô Tiểu Bạch là muốn để Liễu Nhược Tuyết bái nhập Thiên Kiếm Môn!

Như vậy còn không phải là thiên đại hảo sự?

Sau này Liễu Nhược Tuyết chính là một vị độ kiếp cường giả của Thiên Kiếm Môn .

Thậm chí còn có thể học được công pháp của Tô Tiểu Bạch ......

Nghĩ như vậy, Triệu Kiếm suýt chút nữa cười thành tiếng.

Nhưng lúc này hắn lập tức cảm nhận được một ánh mắt hờ hững nhìn mình, trong nháy mắt hắn đã lấy lại tinh thần, vẻ mặt nghiêm túc chắp tay, đằng không mà lên.

Liễu Nhược Tuyết mới đến cảnh giới kết đan, coi như có thể bay trên không cũng tuyệt đối không theo kịp tốc độ bay của Triệu Kiếm, cho nên ánh mắt cầu viện nhìn về phía Tô Tiểu Bạch.

Thấy Tô Tiểu Bạch gật đầu một cái, mặt mày Liễu Nhược Tuyết lập tức hớn hở, vội vàng tiến lên tựa vào trong ngực Tô Tiểu Bạch .

Tô Tiểu Bạch một tay ôm eo thon của Liễu Nhược Tuyết, dẫm chân xuống, trong nháy mắt đằng không mà lên.

Mà Bạch Hổ cùng Kim Sí Đại Bằng kia lại không biết đi nơi nào.

Nhanh chóng bay trên không trung, Liễu Nhược Tuyết chỉ cảm thấy vô cùng kích động, nhưng mà bay một lúc sau cảm thấy vô cùng an toàn, liền bình thường trở lại.

Nàng đánh giá bốn phía, chỉ thấy phía dưới vốn là từng tòa sơn nhạc cực lớn, bây giờ lại trở nên giống như một đám kiến hôi dưới chân, lập tức hì hì nở nụ cười.

“Đúng, Tiểu Bạch ca ca, vì sao không thấy Kim Sí Đại Bằng cùng hổ trắng kia đâu?”

Liễu Nhược Tuyết giống như đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, vội vàng mở miệng dò hỏi.

“Hai người bọn hắn muốn đi thu dọn tiểu yêu quái trên núi Thiên Sát một chút , tránh bị đại quân Liễu Châu thành tru diệt.”

Tô Tiểu Bạch nghe vậy liền mở miệng đáp.

“Thì ra là như thế.”

Liễu Nhược Tuyết gật đầu một cái, sau đó có chút thất vọng nói: “Không thể cưỡi Bạch Hổ cùng Kim Sí Đại Bằng bay trên không, đúng là đáng tiếc ......” _

Thấy Liễu Nhược Tuyết còn nghĩ tới chuyện này, khóe mắt Tô Tiểu Bạch không khỏi co quắp một chút.

Mắt thấy phía trước xuất hiện một tòa sơn môn cực lớn, mắt Tô Tiểu Bạch sáng lên mở miệng nói: “Nhược tuyết, chúng ta đến Thiên Kiếm Môn .”

Âm thanh vừa dứt, Liễu Nhược Tuyết chỉ cảm thấy mình đột nhiên hạ xuống nhanh chóng giống như đằng vân giá vũ, cảnh vật trước mắt cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.

Lập tức bị dọa đến hoa dung thất sắc, nhưng nàng chưa kịp thét lên tiếng cũng đã đáp xuống mặt đất.

Trước mặt là một tòa sơn nhạc liên miên chập chùng , chân núi có một con đường đá xanh nối thẳng lên đỉnh núi.

Mà ở cách đó không xa trước mặt bọn họ, Triệu Kiếm đang đứng ở nơi đó.

Thấy Tô Tiểu Bạch cùng Liễu Nhược Tuyết đáp xuống, Triệu Kiếm lập tức bước lên phía trước, vừa cười vừa nói: “Tiền bối, phía trước chính là Thiên Kiếm Môn , bây giờ Thiên Kiếm Môn được đại trận bao phủ, ta sẽ đi mở đại trận.”

Nói xong Triệu Kiếm lập tức móc ra một thanh kiếm nhỏ, kiếm nhỏ kia được chế tạo hoàn toàn từ thanh đồng, trên đó khắc hoạ đủ loại đường vân, Tô Tiểu Bạch liếc mắt nhìn qua.

Lập tức biết tiểu kiếm này chỉ dùng làm vật đưa tin, cùng với một số công dụng đặc thù, cũng không có lực sát thương thực chất gì.

Chỉ sợ một thanh bảo kiếm thông thường cũng có thể chém đứt nó.

Nhưng mà vừa lấy ra kiếm nhỏ kia, tầng ánh sáng thật mỏng bao phủ ngọn núi lớn trước mặt trong nháy mắt đã mở ra một thông đạo.

“Tiền bối, mời ngài!”

Triệu Kiếm vô cùng cung kính nói.

Tô Tiểu Bạch bước lên trước, kéo Liễu Nhược Tuyết bay trên không trực tiếp vượt qua bậc thang rất dài.

Trong chớp mắt đã lên đến đỉnh núi.. Sườn núi Thiên Kiếm Môn là chỗ ở của môn hạ đệ tử.

Mà đỉnh núi mới là nơi ở của trưởng lão Thiên Kiếm Môn , Vị trí trung tâm nhất là một tòa đại điện cực kỳ khí thế.

Ba người Triệu Kiếm cùng Tô Tiểu Bạch bước vào đại điện, sau khi mời Tô Tiểu Bạch ngồi xuống, liền chắp tay nói: “Chưởng môn cùng với các trưởng lão khác rất nhanh sẽ tới, xin ngài chờ một lát!”

Tô Tiểu Bạch không nói lời nào, chỉ nhàn nhạt gật đầu một cái, mà Liễu Nhược Tuyết ở một bên lại cực kỳ tò mò đánh giá tòa đại điện này.

Bên trong đại điện khí thế rộng rãi, tổng cộng có mười sáu cây cột, trên cây cột khắc hoạ đủ loại hung cầm mãnh thú, sinh động như thật.

Thậm chí ngay từ đầu Liễu Nhược Tuyết còn ngộ nhận những mãnh thú điêu khắc kia là vật sống.

Không cầm đợi bao lâu đã nghe được bên ngoài đại điện truyền đến tiếng cười sang sãng.

“Ha ha, cuối cùng Triệu Kiếm Sư đệ ngươi đã trở về, như thế nào, chuyến này có thuận lợi không?”

Chỉ thấy cầm đầu là một nam tử mặc trường bào, giữ lại sợi râu, trong đôi mắt tinh quang chớp động, mang theo 6 người đi đến.

“Khởi bẩm chưởng môn sư huynh, chuyến này coi như thuận lợi, chỉ là cuồng sa môn Hách Loan, chết.”

Triệu Kiếm nhìn thấy người kia liền chắp tay nói.

“Hách Loan chết?”

Âm thanh vừa dứt, đám người này lập tức biến sắc, lên tiếng kinh hô!

“Hách Loan là cường giả Độ Kiếp sơ kỳ, hơn nữa còn thân mang cuồng sa đại trận, trong đó có mấy vạn khỏa cuồng sa đều luyện chế từ thiên ngoại vẫn thạch, uy lực lạ thường, vậy mà có thể chết!”

“5 yêu quái núi Thiên Sát lại lợi hại như thế!”

“Vậy còn Hỏa Vân Tông xích vân đâu? Cuồng sa môn thiệt hại một vị độ kiếp cường giả, e rằng thực lực giảm xuống không chỉ một tầng!”

Đám người này nghị luận không ngừng, Triệu Kiếm lắc đầu, cũng không dám nói Hách Loan kia là bị người giết chết, hắn vội vàng mở miệng nói: “Xích Hỏa còn sống, hơn nữa đã trở về Hỏa Vân Tông .”

“Không nghĩ tới 5 tên yêu quái núi Thiên Sát còn quá lợi hại, vốn tưởng rằng ba người các ngươi đến đó, phối hợp với đại trận của Liễu Châu thành là đủ để trấn áp 5 tên yêu quái núi Thiên Sát núi , xem ra là bản tọa đã coi thường yêu quái núi Thiên Sát rồi .”

Hết chương 1145.
Bình Luận (0)
Comment