Liễu Nhược Tuyết vuốt vuốt cánh Kim Sí Đại Bằng Điểu, chiếc cánh này mở ra đủ để bao trùm thân ảnh nhỏ nhắn của Liễu Như Tuyết ở bên trong!
Vô cùng khổng lồ!
Không hổ là Kim Sí Đại Bằng bá chủ bên trên bầu trời , lấy giao long làm thức ăn !
Nhìn Liễu Nhược Tuyết tràn đầy phấn khởi , Kim Sí Đại Bằng khóc không ra nước mắt, chỉ cảm thấy trong ánh mắt những người khác ở bốn phía nhìn về phía hắn cũng mang theo thần sắc kinh ngạc.
Cảm giác của Kim Sí Đại Bằng không sai, bọn người Lý Thành Khiêm ngây người như phỗng nhìn nhìn Liễu Nhược Tuyết đang chơi đùa cùng với hai Yêu Vương núi Thiên Sát giống như là chơi đùa cùng sủng vật tầm thường!
Chuyện này nếu như là lúc trước, là bọn hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.
Ngay cả là bây giờ, mặc dù ngũ đại Yêu Vương núi Thiên Sát đã bị Tô Tiểu Bạch chém giết 3 tên.
Thế nhưng Kim Sí Đại Bằng cùng Hổ Yêu cũng là độ kiếp cường giả a!
Trên phương diện thực lực hoàn toàn nghiền ép những người này.
Bọn hắn căn bản không dám tới gần!
Nếu không phải là có Tô Tiểu Bạch ở đây, chỉ sợ bọn hắn sớm đã chạy!
Nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy một nữ tử nhỏ yếu mới vừa bước vào cảnh giới Kết Đan như Liễu Nhược Tuyết, có thể để cho Hổ Yêu cùng Kim Sí Đại Bằng lúc trước làm cho tất cả mọi người nghe tin đã sợ mất mật, ngoan ngoãn đứng ở nơi đó như thế.
Chuyện này còn không phải bởi vì Tô Tiểu Bạch!
Nghĩ tới đây, trong ánh mắt những người này nhìn về phía Tô Tiểu Bạch đã nhiều hơn mấy phần kính sợ.
“Tốt, thời gian cũng không sớm, đại chiến trong thành tai bay vạ gió, Lý thành chủ vẫn nên nhanh chóng thu hồi tướng sĩ, trợ giúp bách tính trong thành, yên ổn bách tính thì tốt hơn.”
Thấy mấy người Lý Thành Khiêm sững sờ tại chỗ, lông mày Tô Tiểu Bạch nhíu lại phân phó nói.
Lý Thành Khiêm vội vàng xoay người liền rời đi... Vừa mới bình định xong yêu quái núi Thiên Sát, hắn có quá nhiều chuyện phải làm.
Không chỉ cần trấn an bách tính, mà còn phải tổ chức đại quân vây quét những yêu quái kia!
Hai người Triệu Kiếm cùng Xích Hỏa lại lo sợ bất an đứng cách đó không xa.
Vẻmặt quỷ dị nhìn nhìn Liễu Nhược Tuyết chơi đùa cùng đám yêu quái lúc trước làm bọn họ trọng thương kia.
“Đáng tiếc chỉ có thể kiểm tra lông vũ, nếu như có thể chở ta bay lên trên trời chơi một chút, vậy thì thật sự là quá tốt!”
Liễu Nhược Tuyết nỉ non mở miệng nói.
Lời kia vừa thốt ra, lập tức để cho Kim Sí Đại Bằng sợ hết hồn, vẻ mặt ủy khuất vội vàng nhìn sang Tô Tiểu Bạch.
Chỉ có thể khẩn cầu ở trong lòng , Tô Tiểu Bạch nhất định phải cự tuyệt yêu cầu vô lý này.
Mà Hổ Yêu lại hưng phấn không thôi, liên tục gật đầu, cảm thấy chủ ý này của Liễu Nhược Tuyết thật sự là quá tốt.
Nhưng mà Tô Tiểu Bạch lại lắc đầu: “Không nên ồn ào, ngày khác lại để cho ngươi cưỡi chim đại bàng.”
Liễu Nhược Tuyết nghe vậy, không thể làm gì khác hơn là gật đầu một cái.
Lần này lại làm cho Kim Sí Đại Bằng sướng đến phát rồ, ít nhất không mất mặt ném về tận nhà.
“Tiền bối, ngài ra tay đã bình định núi Thiên Sát, nhiệm vụ của chúng ta cũng đã hoàn thành. Nếu như ngài không có phân phó khác, hai người chúng ta xin cáo từ......”
Bên cạnh, Triệu Kiếm cùng Xích Hỏa thấy Tô Tiểu Bạch mở miệng, sau khi liếc nhìn nhau, Triệu Kiếm do dự tiến lên, thận trọng chắp tay nói.
Vốn hai người cho là Tô Tiểu Bạch chắc chắn sẽ làm khó hai người một phen, ai nghĩ được Tô Tiểu Bạch căn bản không nhìn hai người nấy một chút, chỉ tùy ý khoát tay áo.
Thậm chí ngay cả lời nói cũng không.
Điều này khiến hai người đầu tiên là sững sờ, sau đó trong nháy mắt cuồng hỉ.
“Tiền bối, vậy hai người tại hạ trước hết xin cáo từ, nếu như tiền bối có thời gian, còn xin tiền bối tiến đến Hỏa Vân Tông cùng Thiên Kiếm Môn làm khách.”
Xích Hỏa liền vội vàng tiến lên chắp tay nói, nhìn bộ dáng giống như chỉ sợ Tô Tiểu Bạch đổi ý._
Chỉ là hắn cũng không được Tô Tiểu Bạch đáp lại, liếc mắt nhìn Triệu Kiếm bên cạnh , hai người lập tức quay người cất bước rời đi.
Bọn hắn muốn nhanh chóng trở về tông môn, hồi báo sự tình ngũ đại Yêu Vương núi Thiên Sát đã bị trấn áp .
Nhưng mà trước khi đi, Triệu Kiếm quay đầu liếc mắt nhìn Liễu Nhược Tuyết cùng Tô Tiểu Bạch, trong mắt có một đạo tinh quang thoáng qua.
Trong ánh măt kinh ngạc của Xích Hỏa, Triệu Kiếm dừng bước lại, quay người chắp tay hướng về phía Tô Tiểu Bạch nói: “Nếu tiền bối có thời gian rảnh, tại hạ muốn mời tiền bối tới Thiên Kiếm Môn làm khách, không biết tiền bối......”
“Thiên Kiếm Môn?”
Lúc này Tô Tiểu Bạch xoay người lại, chân mày cau lại đánh giá Triệu Kiếm.
Triệu Kiếm chỉ cảm thấy ánh mắt Tô Tiểu Bạch tựa như là trong khoảnh khắc nhìn xuyên tất cả tâm tư của hắn.
Trong ánh mắt lạnh nhạt nhưng lại nhìn rõ tất cả này, thậm chí Triệu Kiếm không nhấc lên được một tia ý nghĩ muốn giấu diếm.
Bởi vì hắn biết, chắc chắn bây giờ Tô Tiểu Bạch có thể nhìn rõ tâm tư của hắn.
Đang nghĩ ngợi nên mở miệng giảng giải như thế nào, thế nhưng hắn không nghĩ tới Tô Tiểu Bạch mở miệng nói trước: “Ngươi đã mời thịnh tình, vậy bản tọa sẽ đi tới Thiên Kiếm Môn.”
Nghe vậy Triệu Kiếm đầu tiên là sững sờ, bởi vì hắn căn bản là không nghĩ tới Tô Tiểu Bạch lại có thể đáp ứng lời mời của hắn.
Dù sao đây chính là đi tới Thiên Kiếm Môn, thực lực Thiên Kiếm Môn cường đại, môn nội còn có bảy tên độ kiếp cường giả tọa trấn, trong đó chưởng môn Thiên Kiếm Môn lại càng đã tới Độ Kiếp trung kỳ!
Chênh lệch giữa Độ Kiếp sơ kỳ cùng Độ Kiếp trung kỳ có thể nói là khác biệt một trời một vực.
Ưu thế một tiểu cảnh giới đủ để cho chưởng môn Thiên Kiếm Môn quét ngang ngũ đại Yêu Vương núi Thiên Sát !
Một khi Thiên Kiếm Môn lòng mang địch ý, sợ rằng Tô Tiểu Bạch đi tới Thiên Kiếm Môn sẽ trong nháy mắt bị Thiên Kiếm Môn vây công!
Nhưng vừa nghĩ tới lúc trước Tô Tiểu Bạch thể hiện ra thực lực cường hoành. Triệu Kiếm đột nhiên cảm thấy Tô Tiểu Bạch căn bản là không coi Thiên Kiếm Môn ra gì! Hơn nữa, Tô Tiểu Bạch ít nhất cũng là cường giả Độ Kiếp trung kỳ đến Độ Kiếp hậu kỳ !
Vạn nhất Tô Tiểu Bạch thật sự là Độ Kiếp hậu kỳ, như vậy một khi Thiên Kiếm Môn có địch ý với hắn, e rằng Thiên Kiếm Môn sẽ gặp tai hoạ ngập đầu!
Lúc này Triệu Kiếm chỉ cảm thấy may mắn không thôi, may mắn chính mình căn bản không có ý muốn trả thù Tô Tiểu Bạch, càng không có ý niệm là địch với Tô Tiểu Bạch.
Nếu không sợ rằng sẽ sẽ liên luỵ tới toàn bộ Thiên Kiếm Môn!
“Đã như vậy, tại hạ sẽ dẫn đường, bây giờ lập tức đi tới Thiên Kiếm Môn?”
Triệu Kiếm thận trọng mở miệng hỏi.
Tô Tiểu Bạch gật đầu một cái, sau đó nhìn về phía Liễu Nhược Tuyết bên cạnh: “Không phải là ngươi muốn tu luyện thành cường giả, thậm chí đi đến loại cảnh giới này của ta hay sao, bây giờ chính là một cơ hội tốt.”
Nghe Triệu Kiếm mời Tô Tiểu Bạch đi tới Thiên Kiếm Môn, vốn tưởng rằng Tô Tiểu Bạch sẽ không đáp ứng, dù sao tới Thiên Kiếm Môn có gì tốt?
Nhưng ai mà nghĩ được, Tô Tiểu Bạch vậy mà lập tức đáp ứng, bởi như vậy gương mặt xinh đẹp Liễu Nhược Tuyết tái đi.
Thiên Kiếm Môn cách Liễu Châu thành tới ba tòa thành trì, một khi Tô Tiểu Bạch đi tới Thiên Kiếm Môn, muốn gặp được Tô Tiểu Bạch e rằng không biết phải đợi đến khi nào.
Thời điểm Liễu Nhược Tuyết đang buồn bã không dứt, bên tai lại truyền đến âm thanh nhàn nhạt của Tô Tiểu Bạch.
Nàng nghe vậy sững sờ, sau đó vẻ mặt vui sướng ngẩng đầu, trong đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi nói: “Tô Tiểu Bạch đại ca ngươi thật sự muốn mang ta đi Thiên Kiếm Môn?”
“Đương nhiên.”
Tô Tiểu Bạch gật đầu: “Ngươi có một thân kiếm cốt, càng có một khỏa kiếm tâm, là hạt giống tốt để tu hành kiếm đạo, tới Thiên Kiếm Môn sẽ có hệ thống dạy học.”
Đương nhiên một điểm chủ yếu nhất là Tô Tiểu Bạch cũng không thích phiền phức, nếu như hắn tự mình dạy bảo Liễu Nhược Tuyết, quả thật hoàn toàn không cần Thiên Kiếm Môn gì đó.