Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1117 - Chương 1147. Phong Ba Khởi

Chương 1147. Phong ba khởi
Chương 1147. Phong ba khởi

Nghĩ tới đây, tất cả mọi người lập tức hít một hơi lãnh khí, nhìn qua Tô Tiểu Bạch khiếp sợ không thôi .

Ngay cả Trình Bộ Phàm ở một bên đang nhìn đồ đệ mới thu của mình cũng xoay đầu lại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tô Tiểu Bạch này.

Đám người liếc nhau, sau đó đột nhiên tiến tới bên cạnh Trình Bộ Phàm.

“Chưởng môn, ngươi có thể nhìn ra cảnh giới người kia không?”

“Chưởng môn ngươi cảm thấy chuyện này có thể là sự thật?”

Đám người mồm năm miệng mười hỏi.

Sắc mặt Trình Bộ Phàm nghiêm túc, hắn thân là Độ Kiếp trung kỳ cũng không nhìn ra cảnh giới chân thực của Tô Tiểu Bạch , hơn nữa Triệu Kiếm không có lý do gì lừa gạt bọn hắn.

Cộng thêm trấn áp yêu quái Thiên Sát sơn, tất nhiên động tĩnh sẽ không nhỏ, không biết bao nhiêu người phát hiện được, còn có Xích Hỏa cũng nhìn thấy......

Bởi như vậy thậm chí Trình Bộ Phàm cảm thấy được rất có thể chuyện này chính là thật.

“Không biết vị này là......”

Chỉ là Bộ Phàm vắt hết óc cũng không nghĩ ra Tô Tiểu Bạch là ai, chỉ có thể quy là một lão yêu quái ẩn thế nhiều năm mới rời núi, sau đó hỏi dò.

“Bản tọa Tô Tiểu Bạch.”

Tô Tiểu Bạch ngẩng đầu, nhìn Trình Bộ Phàm nói.

“Hóa ra là Tô Tiểu Bạch đạo hữu, thất kính thất kính.”

Trình Bộ Phàm nghe vậy gật đầu một cái, tiếp tục hỏi: “Không biết Tô Tiểu Bạch đạo hữu hôm nay đến đây là có chuyện gì?”

“Là như vậy, là ta mời Tô Tiểu Bạch đạo hữu tới đây làm khách ......”

Nếu Trình Bộ Phàm gọi Tô Tiểu Bạch là đạo hữu để không tự hạ bối phận, Triệu Kiếm cũng là như vậy.

“Thì ra là thế.” - Trình Bộ Phàm nghe vậy gật đầu một cái, nếu như không phải là địch, vậy thì dễ nói chuyện hơn rất nhiều, hắn vội vàng đứng lên cười nói: “Như vậy thì xin đạo hữu ở lại Thiên Kiếm Môn thêm mấy ngày.”. “Lúc nào đạo hữu nghĩ rời đi, trên dưới tông môn sẽ tiễn đưa đạo hữu.”

Tô Tiểu Bạch gật đầu nói: “Vậy thì làm phiền.”

“Triệu Kiếm, ngươi đi phụ trách nơi ở cho Tô Tiểu Bạch đạo hữu .”

Trình Bộ Phàm nghe vậy gật đầu, quay người nhìn về phía Triệu Kiếm nói.

“Chưởng môn sư huynh yên tâm, cứ giao cho ta đi làm.”

Triệu Kiếm lập tức chắp tay nói.

“Là như vậy, bản tọa còn muốn chuẩn bị đại yến bái sư, đến lúc đó xin đạo hữu đến đó quan sát.” Trình Bộ Phàm vô cùng khách khí nói.

Tô Tiểu Bạch gật đầu một cái, sau khi liếc mắt nhìn Liễu Nhược Tuyết, lúc này mới đứng dậy cất bước rời đi, Triệu Kiếm thấy thế, chắp tay về phía đám người Trình Bộ Phàm rồi cũng quay người vội vàng đi theo.

Thấy Tô Tiểu Bạch còn lưu lại Thiên Kiếm Môn, Liễu Nhược Tuyết cũng nhẹ nhàng thở ra, trên mặt không tự chủ để lộ ra một tia mừng rỡ.

Trình Bộ Phàm thấy thế, ánh mắt lại lấp lóe, tựa như nhìn thấu thứ gì.

Tiếp theo là Trình Bộ Phàm chuẩn bị chỗ ở cho Liễu Nhược Tuyết, nhưng cũng không biết là vô tình hay là cố ý, Liễu Nhược Tuyết đi đến nơi ở của mình, lại phát hiện nơi này vậy mà lại ở bên cạnh chỗ ở của Tô Tiểu Bạch.

Liễu Nhược Tuyết cũng không suy nghĩ nhiều, nàng chỉ cảm thấy đây là chuyện tốt, dù sao mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Tô Tiểu Bạch.

Chỗ ở của hai người đều ở trên đỉnh núi Thiên Kiếm Môn.

Rạng sáng hôm sau đã có người đến nhà.

Liễu Nhược Tuyết mở cửa, chỉ thấy ở bên cửa có một nữ đệ tử của Thiên Kiếm Môn đang đứng.

Lúc trước Nhược Tuyết đã từng gặp cô gái này. Cô gái này tên gọi Trần Thanh, là chưởng môn phái tới để giúp nàng quen thuộc Thiên Kiếm Môn .

“Liễu sư thúc, hôm nay là thời gian tảo khóa, chúng ta phải tới chỗ Đoạn Bích Bia, cùng với rất nhiều đệ tử khác cùng nhau tảo khóa.”

Trần Thanh nhìn thấy Liễu Nhược Tuyết, lập tức vẻ mặt tươi cười nói.

Liễu Nhược Tuyết gật đầu, lúc trước sư phụ tiện nghi Trình Bộ Phàm của nàng đã từng nói qua, để cho nàng và Trần Thanh cùng nhau tảo khóa, tu luyện.

Hơn nữa còn cho nàng một bản vô thượng kiếm điển, một trong tam đại công pháp trấn phái của Thiên Kiếm Môn.

Đây chính là công pháp tối cường trong bổn môn mà chỉ có một mạch của chưởng môn mới có thể tu luyện .

Từ điểm này đã có thể nhìn ra, sư phụ tiện nghi này phi thường coi trọng nàng.

Hai người quay người, đi thẳng về phía Đoạn Bích Bia, Đoạn Bích Bia ở trên một vách đá nơi sườn núi, bởi vì trên vách đá có một tòa bia đá bị mất một đoạn.

Cho nên được gọi là Đoạn Bích Bia.

Hai người cùng nhau đi tới, gặp được không ít đệ tử tiến đến Đoạn Bích Bia để tảo khóa .

Không có ngoại lệ, tất cả những đệ tử này đều bị thân ảnh thanh lệ động người của Liễu Nhược Tuyết hấp dẫn.

“Người kia là ai, tại sao lúc trước chưa từng gặp?”

“Hình như hôm qua mới được mang lên núi , được chưởng môn nhận làm đệ tử!”

“Đệ tử chưởng môn! Tê!”

Đám người hít một hơi khí lạnh, lần này không chỉ bởi vì dáng dấp khuynh quốc khuynh thành của Liễu Nhược Tuyết , càng vì bốn chữ đệ tử chưởng môn mà kinh ngạc.

Mặc dù bọn hắn cũng là nội môn đệ tử của Thiên Kiếm Môn .

Thế nhưng ở trong đệ tử nội môn cũng có đủ loại khác biệt.

Giống như nội môn đệ tử, mỗi tháng chỉ có một khối linh thạch cùng một bình Tụ Khí Đan.

Thế nhưng sau khi lên đệ tử tinh anh, mỗi tháng có được 10 khối linh thạch cùng mười bình Tụ Khí Đan.

Còn có thân truyền đệ tử cùng với chưởng môn đệ tử, bổng lộc mỗi tháng lấy được đều sẽ tăng thêm.

Có thể trở thành đệ tử thân truyền, kẻ nào mà không phải hạng người có thiên phú kinh người !

Bọn hắn tu luyện nhiều năm ở Thiên Kiếm Môn như vậy, còn chưa từng nhìn thấy đệ tử chưởng môn !

Trong ánh mắt mọi người nhìn về phía Liễu Nhược Tuyết đã có thêm mấy phần lửa nóng.

Thậm chí không ít người đều tính toán, nếu là có thể thừa cơ tạo mối quan hệ ở thời điểm Liễu Nhược Tuyết vừa mới bước vào tông môn tu luyện, như vậy sẽ có chỗ tốt cực lớn!

Hơn nữa nếu như có thể kết làm đạo lữ, thân phận cùng địa vị cũng sẽ nước lên thuyền lên......

Cách đó không xa, một nhóm bảy tám người, trong đó một tên nam tử quần áo phú quý, bộ dáng xinh đẹp , mục quang lóe lên đang nhìn Liễu Nhược Tuyết.

“Tần Tiêu sư huynh, ngươi coi trọng nữ nhân kia?”

“Ta thấy cũng chỉ có Tần Tiêu sư huynh mới có thể xứng đôi cùng Liễu Nhược Tuyết kia!”

“Đúng vậy, tư chất Tần Tiêu sư huynh bất phàm, thân phận lại cao quý. Nếu như ra tay, Liễu Nhược Tuyết kia tất nhiên không chống đỡ được mị lực của Tần Hiểu sư huynh!”

Mấy người vây quanh hắn mồm năm miệng mười mở miệng nghị luận.

“Tất cả câm miệng.”

Lông mày Tần Tiêu nhíu lại, ngữ khí không kiên nhẫn quát lớn một tiếng, những người này lập tức im lặng không nói thêm gì nữa.

“Dám bố trí chưởng môn đệ tử, các ngươi có mấy cái đầu để chặt?”

Sau khi quát lớn một phen, Tần Tiêu đưa tay ra hiệu, có một người cất bước xông tới.

“Triệu Tứ ngươi đi tìm hiểu thân phận của Liễu Nhược Tuyết, còn có nơi ở của nàng hiện tại.

Triệu Tứ nghe vậy, lập tức gật đầu rời đi.

Không phát sinh bất kỳ gợn sóng nào, làm xong tảo khóa dễ dàng, Liễu Nhược Tuyết cho Trần Thanh rời đi.

Lúc này, tin tức chưởng môn Trình Bộ Phàm Thiên Kiếm Môn mới thu một vị đệ tử dưới sự cố ý tuyên truyền của Thiên Kiếm Môn, toàn bộ tông môn tu hành của vĩnh Quốc đều biết tin tức này.

Thậm chí không ít tông môn đều nhận được thiệp mời của Thiên Kiếm Môn, mời bọn hắn đi tới Thiên Kiếm Môn dự lễ.

Ngay cả tông môn có thù với Thiên Kiếm Môn cũng nhận được thiệp mời.

Bởi như vậy, toàn bộ vĩnh quốc đô đang nghị luận, rốt cuộc là thu được một đệ tử như thế nào mới dám tuyên dương trắng trợn như vậy .

Nếu như sau đó phát hiện đệ tử này chỉ là một người bình thường, không có chút thiên phú nào, vậy thì Thiên Kiếm Môn kia thật là quá mất mặt.

Bởi vì chuyện này, trong tông môn tu hành của Vĩnh quốc cuồn cuộn sóng ngầm.

Trong lúc nhất thời, không ít tông môn đã bắt đầu phái người tiến đến Thiên Kiếm Môn.

Ngay cả yêu quái cùng người Ma vực cũng vì vậy mà xôn xao muốn tham dự.

Hết chương 1147.
Bình Luận (0)
Comment