Bị mất mặt lớn như vậy, trong lòng Tần Tiêu đương nhiên rất hận Tô Tiểu Bạch.
Nhưng hắn biết, ở đây hắn không thể làm gì Tô Tiểu Bạch.
Ghi mối hận này ở trong lòng, chờ có cơ hội, nhất định phải để cho Tô Tiểu Bạch biết kết cục của việc trêu chọc hắn!
Những đệ tử tông môn khác cũng đang nghị luận ầm ĩ.
“Xin hỏi huynh đệ chính là vị trưởng lão kia của Thiên Kiếm Môn sao?”
Vừa ngồi xuống Tô Tiểu Bạch liền nghe thấy có người hỏi.
“Ta không phải là người Thiên Kiếm Môn.”
Tô Tiểu Bạch thản nhiên nói, cũng không có ý định giải thích thêm.
Thái độ lạnh nhạt như vậy làm những người khác lộ vẻ không vui.
Dù sao những người này cũng là cường giả đứng đầu trong mỗi tông môn.
Đi tới đâu cũng được tôn kính.
Đã bao giờ bị người khác đối xử lạnh lùng như vậy?
Nhưng mà bây giờ chính là thời điểm quan trọng dự lễ cho nên những người này cũng không tiện nổi giận.
Tân Lộc và Trương Quảng lại quan sát cẩn thận Tô Tiểu Bạch, ánh mắt lập lòe.
Kế hoạch ban đầu là có tất cả mười vị cường giả Độ Kiếp nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện thêm một người, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch của bọn họ.
Nhưng mà hai người dò xét rõ ràng vẫn không phát hiện ra Tô Tiểu Bạch có một chút cảnh giới gì.
Xem ra chỉ là một người bình thường.
Điều này làm hai người yên lòng nhưng trong lòng mọi người lại càng nghi ngờ hơn.
Một người bình thường không có chút cảnh giới nào sao lại ngồi vào hàng thứ nhất!
“Đại lễ bắt đầu!”
Một vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn đứng ở trên đài cao của quảng trường.
Tiếng chuông vang lên chín lần.
Đại lễ chính thức bắt đầu.
Ánh mắt mọi người đều nhìn lên trên đài.
Mà lúc này, chưởng môn Thiên Kiếm Môn Trình Bộ Phàm trên người mặc trường bào đi lên đài điển lễ.
“Các vị đạo hữu, mặc dù bản tọa tìm được một vị đệ tử truyền thừa giỏi nhưng mà nghĩ đến các vị đạo hữu cũng sẽ không phục.”
Trên mặt Trình Bộ Phàm mang nụ cười liếc qua tất cả mọi người nói: “Người tu hành trong thiên hạ cũng không phải dựa vào thiên phú để xác định hắn có thể đi đến một bước kia không.”
“Cho nên, trước khi bắt đầu đại lễ bái sư, bản tọa sẽ dùng võ kết bạn, để cho môn hạ đệ tử luận bàn một chút với đệ tử của các vị đạo hữu.”
Việc đầu tiên là tuyên dương một chút thực lực của Thiên Kiếm Môn, thứ hai chính là một đại lễ bài sư bình thường, sau khi kết thúc, những người Vạn Thủy Thiên Sơn này đến đây không phải là để nhìn cái đại lễ sao?
Cho nên tỷ thí này chính là một cái hạng mục.
Lời này vừa nói ra lập tức tất cả đệ tử Thiên Kiếm Môn đều kích động lên, muốn lên đài thể hiện một chút.
Nhưng mà lúc này là lúc đại diện cho mặt mũi của tông môn, trước đó, chưởng môn Trình Bộ Phàm đã chọn ra đệ tử thích hợp.
Cho nên những người này vốn không có cơ hội lên sàn.
Chỉ thấy 10 tên đệ tử theo thứ tự lên đài.
Toàn bộ đều là đệ tử thân truyền của trưởng lão.
Cảnh giới cơ bản đều là Phân Thân hậu kỳ đến Phân Thân sơ kỳ.
“Xin hỏi vị đạo hữu nào muốn lên luận bàn trước?”
Trình Bộ Phàm nhìn mấy đệ tử trên đài vô cùng hài lòng gật đầu sau đó nhìn về phía mọi người dưới đài.
Mười người này đều là do Trình Bộ Phàm tuyển chọn tỉ mỉ từ đệ tử tinh nhuệ trong môn.
Đại diện cho thế lực đời kế tiếp của Thiên Kiếm Môn.
Môn chủ Tu La Môn Sí Huyết Ma Thủ nghe vậy cười lạnh định nói gì đó lại bị Trương Quảng ở bên cạnh đè lại, lắc đầu.
“Lập tức sẽ hành động, không nên ảnh hưởng tới danh tiếng, lát nữa sẽ cho ngươi giết.”
Lúc này Sí Huyết Ma Thủ mới coi như không có gì, hừ lạnh nhìn đám người trên đài, trong mắt đầy sát ý.
Những tông môn khác thấy thế muốn lên thử một phen.
Có người mở miệng đáp, sau đó để cho đệ tử môn hạ ra tay.
Hai bên đại chiến một trận ở trên đài.
Nhưng mà trước mắt bao người, còn có sư trưởng hai bên ở phía trước, cho nên những người này chỉ là luận bàn đến một điểm nào đó liền dừng.
Một vòng tỷ thí kết thúc, Thiên Kiếm Môn chiếm thượng phong.
Dù sao cũng là sân nhà Thiên Kiếm Môn, hơn nữa còn là đệ tử tinh nhuệ mà người đến xem lễ lại cao thấp không đều nhau.
Nhưng mà như vậy cũng làm cho Trình Bộ Phàm vô cùng hài lòng, tươi cười rạng rỡ gật đầu.
“Đều lui xuống đi.”
Mười tên đệ tử nghe vậy chắp tay cáo lui.
“Chắc hẳn các vị đạo hữu đều vô cùng tò mò, rốt cuộc bản tọa tìm được người tài cỡ nào mà lại gióng trống khua chiêng mời các vị đạo hữu đến đây xem lễ.”
Trình Bộ Phàm tâm tình tốt, khoát tay nói:
“Vị đệ tử này của bản tọa, nếu các vị đạo hữu gặp qua một lần chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc!”
Nói xong, khoát tay áo.
Dưới đài, những người tông môn khác cùng ngẩng đầu lên nghi ngờ.
Mà các đệ tử Thiên Kiếm Môn lại hô vang vô cùng kích động.
Chỉ thấy trong đại điện Thiên Kiếm Môn một người nữ tử mặc trường bào của Thiên Kiếm Môn đang đi ra.
Tần Tiêu nhìn thấy nữ nhân kia ánh mắt vô cùng phức tạp.
Mà đệ tử Thiên Kiếm Môn khác sau khi nhìn thấy tiếng kinh hô lại càng kịch liệt hơn.
Liễu Nhược Tuyết lần đầu tiên xuất hiện ở trước mặt nhiều người như vậy, trong những người này cón có rất nhiều người là trưởng lão của một tông nhất phái, còn có hơn mười cường giả Độ Kiếp ở bên trong.
Ánh mắt tất cả mọi người đều rơi vào trên người nàng, Liễu Nhược Tuyết rất căng thẳng.
Vừa đi vừa quét mắt nhìn xung quanh như đang tìm gì đó.
Nhưng mà rất nhanh nàng đã nhìn thấy người muốn tìm.
Bởi vì người kia ở vị trí quá dê thấy.
Nhìn thấy Tô Tiểu Bạch, tâm trạng căng thẳng của Liễu Nhược Tuyết thả lỏng không ít.
Hai người đối mắt, Liễu Nhược Tuyết nhìn thấy sự cổ vũ trong mắt Tô Tiểu Bạch.
Giữ vững tinh thần cất bước đi thẳng đến bên cạnh Trình Bộ Phàm.
“Vị này là đồ đệ mà bản tọa mới thu nhận.”
Nhìn Liễu Nhược Tuyết đi tới bên cạnh, khuôn mặt Trình Bộ Phàm vô cùng đắc ý.
Môn chủ Tu La Môn Sí Huyết Ma Thủ, Phần Thiên Cốc Trương Quảng và cung chủ Thiên Nhất Cung Tân lộ, còn có cường giả Độ Kiếp khác cùng đặt ánh mắt ở trên người Liễu Nhược Tuyết.
Dò xét một chút, ánh mắt những người này trợn trừng!
“Kiếm cốt trời sinh, hơn nữa còn kiếm tâm trời sinh! Tê! Tư chất tốt!”
Có người kinh ngạc nói.
“Hôm nay lại có thể nhìn thấy kiếm cốt trời sinh vạn năm hiếm thấy, hơn nữa không chỉ có kiếm cốt trời sinh còn có kiếm tâm, đây là thiên phú mà từ khi giới tu luyện bắt đầu đến bây giờ chưa từng có.”
“Thiên tư này quá cường đại, có thể nói từ xưa đến này chưa bao giờ xuất hiện, càng không ai có thể xuất ra hai cái, Trình huynh quả nhiên đã tìm được một đệ tử giỏi.”
“Thiên phú tốt, quả nhiên là thiên phú tốt, chỉ dựa vào kiếm cốt trời cũng đủ để mời ta đến dự đại lễ bái sư này chứ đừng nói còn có kiếm tâm trời sinh!”
Đám người thấy vậy nhao nhao mở miệng nói.
Ánh mắt nóng bỏng của những người này làm Liễu Nhược Tuyết không được tự nhiên.
“Các vị đạo hữu quá khen rồi, giới tu hành mỗi ngày đều có thêm bao nhiêu người chết, còn chưa đi đến cảnh giới Độ kiếp đã ngã xuống, có đôi khi thiên phú có thể đại diện cho giới hạn một người nhưng cũng chỉ có sống tiếp mới có thể thật sự đi đến lúc có thành tựu.”
Trình Bộ Phàm mỉm cười, sau đó vẫy tay.
“Đại lễ bắt đầu!”
Tiếng chuông vang lên.
Vang vọng trong Thiên Kiếm Môn.
Lúc tất cả mọi người đều đang chuẩn bị dự lễ.
Một tiếng nổ mạnh đột nhiên vang lên từ trong đại trận hộ sơn của Thiên Kiếm Môn.