Tiếng nổ kịch liệt vang lên, một cỗ chấn động khủng bố truyền ra xung quanh.
Điều này làm mọi người trong quảng trường thay đổi sắc mặt, thi nhau quay người nhìn về phía đại trận hộ sơn Thiên Kiếm Môn ở sau lưng.
Chỉ thấy màn ánh sáng vốn bao phủ bầu trời Thiên Kiếm Môn, lúc này bắt đầu xuất hiện chấn động kịch liệt giống như một giây sau đại trận sẽ bị phá!
“Xảy ra chuyện gì, ai lại tấn công đại trận Thiên Kiếm Môn.”
“Chẳng lẽ là Yêu Tộc xâm lấn?”
“Không ổn, xảy ra đại sự, vào lúc này lại dám tiến công Thiên Kiếm Môn chắc chắn là có chỗ dựa!”
Rất nhiều trưởng lão tông môn khác tới tham dự lễ, thi nhao kinh ngạc hô lên.
Trình Bộ Phàm đang chuẩn bị tiếp tục tiến hành đại điển bái sư bị tiếng nổ bất thình lình ngăn lại, lúc này sắc mặt thay đổi vô cùng khó coi xoay người lại nhìn.
“Xảy ra chuyện gì, Triệu Kiếm sư đệ, mau đi kiểm tra xem!”
Không hề suy nghĩ, lập tức phân phó Triệu Kiếm.
Triệu Kiếm gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc quay người bay lên không trung muốn đi kiểm tra đại trận.
Nhưng đúng vào lúc này, có bóng người xuyên thẳng đến.
“Không ổn rồi chưởng môn, nhóm yêu nhân Yêu Tộc và Ma Đạo đang tấn công đại trận Thiên Kiếm Môn.”
Chỉ thấy tên đệ tử này vừa mới vào hội trường vội vàng chắp tay hét lớn.
“Cái gì! Người Ma Đạo và Yêu Tộc đều tới!”
“Xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ muốn một lưới bắt hết chúng ta sao?”
“Tê! Là lạ!”
Đám người nghe vậy thay đổi sắc mặt kích động lên.
Đệ tử Thiên Kiếm Môn và người tông môn khác nghe vậy biến sắc nhìn về phía Trình Bộ Phàm.
Mà Tu La Môn Sí Huyết Ma Thủ với ba người Trương Quảng, ánh mắt lập lòe, liếc nhau trong mắt đầy vẻ hưng phấn… Không cần nghĩ cũng biết, Ma đạo tấn công ở bên ngoài tất nhiên sẽ có Ma Quân Huyết Đồ và Ma Quân Huyết Khô Lâu.
Nhưng mà không biết bên phía Yêu Tộc là ai tới.
Nhưng mà cho dù là ai, hôm nay trên núi Thiên Kiếm Môn xác định là huyết chiến hưng thịnh.
“Tân Lộ cung chủ, hậu chiêu của ngươi đâu?”
Trương Quảng kích động trong lòng, vội vàng truy hỏi.
“Ngươi lập tức sẽ biết!”
Tân Lộ nhếch miệng trong mắt hiện ra lên vẻ yêu dã.
Trương Quảng và Sí Huyết Ma Thủ nhíu mày lại, vẻ mặt nghi ngờ.
“Giang Phong, Xương Thương, các ngươi trông coi hội trường nếu như có bất kỳ động tĩnh gì lập tức động thủ bắt lấy!”
Nhìn bộ dạng hốt hoảng của đám người phía dưới Trình Bộ Phàm chau mày phân phó.
“Triệu Kiếm và Phạm Lâm nhanh chóng đi chi viện đại trận cố gắng hết sức kéo dài Ma Đầu với Yêu Tộc tấn công!”
Trình Bộ Phàm phân phó xong, bốn người lập tức gật đầu sau đó lĩnh mệnh đi.
“Đồ nhi ngoan yên tâm, núi Thiên Kiếm có sư phụ trấn giữ tuyệt đối sẽ không có chuyện gì.”
Sau khi phân phó xong, Trình Bộ Phàm mới thở phào nhẹ nhõm sau đó nhìn sang bên cạnh thấy khuôn mặt Liễu Nhược Tuyết tái nhợt, an ủi.
Liễu Nhược Tuyết quay người lại nhìn xuống dưới đài thấy Tô Tiểu Bạch vẫn vẻ mặt trấn định, bình tĩnh không có một chút gợn sóng, lúc này mới an tâm hơn cảm nhận được ánh mắt của Trình Bộ Phàm gật đầu một cái.
“Hai vị sư đệ, các đệ hãy mau tập hợp đệ tử Thiên Kiếm Môn ở phía dưới đi đến phía sau núi tránh nạn!”
Trình Bộ Phàm nhìn hai người phía sau nói.
Hai người liếc nhau, gật đầu.
Mặc dù có kẻ địch tấn công, nhưng Trình Bộ Phàm vẫn không có chút lo lắng nào.
Dù sao đây cũng là Thiên Kiếm Môn cộng thêm những cường giả Độ Kiếp của tông môn khác có khoảng hơn mười người.
Cho dù ma đầu và đám yêu tộc dốc hết toàn lực cũng đừng hòng diệt được Thiên Kiếm Môn.
“Bản tọa sẽ đợi ở đây xem ai đang giở trò.”
Bối rối trong chốc lát, trong đầu Trình Bộ Phàm thay đổi rất nhanh suy nghĩ thấu đáo, ngoại địch tấn công vào lúc này nhất định bên trong có gian tế tiếp ứng.
Tìm ra người này, Trình Bộ Phàm sẽ tự tay giết hắn!
Oanh!
Nhưng đúng vào lúc này, tiếng nổ ầm ầm điếc tai che khuất bầu trời truyền ra từ bên ngoài sơn môn Thiên Kiếm Môn.
Một tiếng nổ mạnh này ngay cả sơn môn của Thiên Kiếm Môn cũng bắt đầu rung mạnh.
Trên khán đài, rất nhiều đệ tử thay đổi sắc mặt vô cùng hoảng sợ.
“Đại trận Thiên Kiếm Môn bị phá!”
“Đại trận bị phá, đám Yêu Tộc và Ma đầu đang đánh vào!”
“Chạy mau đi!”
Chỉ nghe tiếng kêu to hoảng sợ từ biên giới đại trận truyền tới làm cho mọi người càng lo sợ.
“Các vị đạo hữu, bảo vệ tốt đệ tử môn hạ, bản tọa sẽ dẫn theo trưởng lão Thiên Kiếm Môn đi nghênh địch!”
Trình Bộ Phàm vẫn không hoảng hốt, thản nhiên mở miệng quát to, trực tiếp tiến lên một bước, tay lật một cái một thanh trường kiếm lập tức xuất hiện trên tay.
Lời này làm cho rất nhiều đệ tử đang ra cửa bình ổn lại cảm xúc.
“Chưởng môn cẩn thận!”
Nhưng đúng vào lúc này, dưới đài có người thay đổi sắc mặt quát to.
Trình Bộ Phàm chấn động trong lòng, cảm giác sau lưng đột nhiên truyền đến một trận đau nhức! Oanh!
Một luồng sức mạnh vô cùng âm tàn xuyên thẳng vào trong cơ thể hắn!
Lập tức cỗ sức mạnh này đã tàn phá bừa bãi trong thân thể, giây lát sau hắn liền bị trọng thương.
Phốc phốc phun ra một ngụm máu tươi, máu này rơi xuống mặt đất lập tức đóng băng thành một cục.
Hai mắt Trình Bộ Phàm trợn trừng, vô cùng khiếp sợ xoay người nhìn nam tử tay cầm một cây chủy thủ.
“Liêu Huy… Ngươi, ngươi lại… Lại là phản đồ…”
“Liêu Huy ngươi đang làm gì vậy, ngươi có biết mình đang làm gì không!”
Một tên đệ tử khác đứng sau lưng Trình Bộ Phàm thấy thế cũng biến sắc gầm lên.
Nam tử được gọi là Liêu Huy kia lại nở nụ cười tàn độc, vung vẩy chủy thủ trong tay, trong lời nói đầy ý bạo ngược.
“Liêu Huy đã chết từ lâu rồi, ngươi nhìn kỹ lại xem bản tọa là ai!”
Chỉ thấy gương mặt và thân hình của Liêu Huy bắt đầu biến hóa.
Giống như lột xác hiện ra một nam tử mũi ưng, khuôn mặt tàn độc.
“Thiên Huyễn… Thiên Huyễn Ma Quân, ngươi chính là Thiên Huyễn Ma Quân!”
Trình Bộ Phàm nhìn người nọ thay đổi sắc mặt, khiếp sợ không thể tin được hét lớn.
“Coi như ngươi cũng có mắt nhìn, biết đại danh của bản tọa!”
Thiên Huyễn Ma Quân cười lạnh, mặt khinh thường nói: “Từ tám mươi năm trước, bản tọa đã giết Liêu Huy rồi hóa thành bộ dáng của hắn lẻn vào Thiên Kiếm Môn, đáng tiếc, đến bây giờ các ngươi cũng không có ai phát hiện ra.”
“Thiên Huyễn Ma Quân… Ngươi đáng chết… Ngươi thật đáng chết!”
Trình Bộ Phàm nghe vậy vô cùng đau lòng, sắc mặt càng khó coi nổi giận mắng.
“Trình Bộ Phàm, hôm nay là ngày chết của ngươi, người có thể giết được bản tọa còn chưa sinh ra đâu!”
Thiên Huyễn Ma Quân cười lạnh, cất bước đi lên trước, tay cầm chủy thủ nâng lên muốn giết chết Trình Bộ Phàm.
“Chưởng môn đi mau, để ta ngăn cản hắn!”
Trưởng lão khác thấy thế liền hét lớn một tiếng, hạ thấp người nhảy lên đi tới trước mặt Ma Quân đại chiến với hắn một trận.
Trình Bộ Phàm biết mình bị thương nặng trong người đã không còn sức chiến đầu, vội vang đứng dậy chạy về phía sau núi.
“Giết! Giết sạch tất cả mọi người ở đây!”