“Không được tha cho bất kỳ người nào ở đây, toàn bộ đều giết sạch!”
“Giết!”
Tiếng la giết vang lên ngất trời, vô số ma đạo yêu nhân và đám yêu quái vọt vào.
“Là Huyết Khô Ma Quân và Huyết Đồ Ma Quân dẫn theo yêu nhân ma đạo giết vào!”
“Không đúng còn có đám yêu quái tránh trên núi Khô Phong kia nữa!”
Trên núi Thiên Kiếm, đám người thấy quân địch giết tới lập tức thay đổi sắc mặt mà trưởng bối của những tông môn khác cũng vội vàng dẫn đệ tử dưới quyền chuẩn bị thoát khỏi chỗ thị phi này.
Yêu nhân ma đạo và đám yêu quái lớn như thế tấn công chắc chắn đã có chuẩn bị chu toàn, bây giờ chưởng môn Thiên Kiếm Môn Trình Bộ Phạm đã bị thương nặng.
Tình huống đã trở nên nguy hiểm.
Còn ở lại đây chỉ có một con đường chết.
Nếu chỉ có những trưởng bối như bọn họ ở đây thì không có dính líu quá nhiều nhưng bây giờ còn có đệ tử tông môn.
Ở trong tông môn những đệ tử này đều có thiên phú hơn người, tuyệt đối không thể để chết ở đây như vậy.
Cho nên trước tiên những người này phải dẫn các đệ tử đi về phía sau núi Thiên Kiếm Môn.
Tìm một chỗ không có yêu quái với ma đạo giết người có thể nhân cơ hội đưa những đệ tử này chạy trốn.
“Động thủ!”
Thấy Trình Bộ Phàm muốn chạy trốn, hai mắt Trương Quảng sáng lên, quát to dữ tợn.
Trong nháy mắt, đệ tử Phần Thiên Cốc liền gia nhập vào chiến trường đánh với đệ tử Thiên Kiếm Môn.
“Trương Quảng, ngươi muốn tìm chết!”
Đám người Triệu Kiếm thấy thế gầm lên.
Trương Quảng lại không sợ, cười to cuồng ngạo nói: “Hôm nay môn đại loạn, bị đại kiếp này, bản tọa chỉ là hảo tâm tiễn tất cả người trong Thiên Kiếm Môn các ngươi đi chết mà thôi!”
“Giết cho ta!”
“Giết!”
Các đệ tử Phần Thiên Cốc thi nhao hét giết xông tới.
Trình Bộ Phàm chịu đựng đau đớn trong cơ thể, cho dù hắn trấn áp như thế nào, thương thế trong cơ thể vẫn liên tục khuếch tán ra.
Bây giờ hắn ngay cả một người tu hành cảnh giới Phân Thần cũng chưa chắc có thể đánh lại.
Là chưởng môn Thiên Kiếm Môn, vào lúc sinh tử tồn vong của Thiên Kiếm Môn, hắn làm sao có thể lâm trận chạy trốn?
Cho dù chết, hắn cũng muốn chết ở đây.
Triệu Kiếm, Giang Phong và Xương Qua đánh tan yêu ma xông lên, đi tới bên cạnh Trình Bộ Phàm, ba người sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt đỏ ngầu.
“Chưởng môn đi nhanh đi, Tu La Môn, Thiên Nhất Cung với Phần Thiên Cốc đã nghiêng về phía đại quân yêu ma, những trưởng lão của tông môn khác cũng đã dẫn đệ tử môn hạ chạy tán loạn!”
Triệu Kiếm thấy sắc mặt cực kỳ tái nhợt của Trình Bộ Phàm lo lắng mở miệng nói.
“Đệ tử môn hạ đâu, đệ tử môn hạ Thiên Kiếm Môn của ta sao rồi?”
Trình Bộ Phàm cũng không rời đi mà ân cần hỏi.
“Hai vị trưởng lão còn lại cũng đang sơ tán đệ tử môn hạ, đưa bọn họ đi tới sau núi lánh nạn, nhưng mà đại quân yêu ma quá nhiều, e rằng… E rằng một phần lớn các đệ tử đã táng thân ở đây…”
Sắc mặt Xương Thương khó coi, cười khổ lắc đầu nói.
“Cái gì!”
Trình Bộ Phàm nghe vậy, nhìn vô số đệ tử đang hoảng loạn chạy thục mạng như ruồi mất đầu, sắc mặt vô cùng khó coi.
Đây đều là tương lai của Thiên Kiếm Môn.
Nhưng bây giờ lại phải chết vô ích ở đây sao?
Không được, thân là chưởng môn Thiên Kiếm Môn, tuyệt đối không thể cho phép xảy ra chuyện như vậy.
“Triệu Kiếm các ngươi mau đi chống lại yêu ma tấn công, có thể cứu được bao nhiêu đệ tử thì hãy cứu bấy nhiêu, tận hết khả năng để các đệ tử sống sót đi tới sau núi.”
Trình Bộ Phàm nghiến răng nghiến lợi, tay nắm chặt trường kiếm, ánh mắt đỏ ngầu nhìn đám yêu ma đang tàn sát đệ tử Thiên Kiếm Môn.
“Nhưng mà chưởng môn…”
Triệu Kiếm vẻ mặt chần chờ, hắn còn chưa nói dứt lời, Trình Bộ Phàm đã thô bạo khoát tay nói: “Còn đứng ngây ra đó làm gì, đi nhanh đi!”
“Dạ…”
Nghe vậy ba người Triệu kiếm mới nhìn nhau một cái, sau đó cười khổ nghênh hướng Thiên Nhất Cung, Tu La Môn.
Năm tên cường giả Độ kiếp Thiên Kiếm Môn, đối mặt với Sí Huyết Ma Thủ của Tu La Cung với ba người Tân Lộ.
Ba người vốn không muốn đối kháng chính diện với đám người Triệu Kiếm.
Nhìn thấy năm người Triệu Kiếm vọt tới lập tức chạy trốn.
Chuyên môn ở bên cạnh đánh lén giết đệ tử Thiên Kiếm Môn.
Chuyện này làm đám người Triệu Kiếm rất giận dữ, liên tục gầm thét, hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống ba người Tân Lộ.
“Triệu Kiếm, đừng có ngông cuồng để bổn Ma Quân tới chiếu cố ngươi.”
Lúc Triệu Kiếm truy sát Sí Huyết Ma Thủ, đột nhiên gần đó lại vang lên một tiếng cười lạnh.
Triệu Kiếm nhếch mày, vung trường kiếm lên, chém ra một đạo kiếm quang.
Nhưng đúng vào lúc này, có tiếng kêu thê lương vang lên từ trong ruộng đất, từng ác quỷ liên tục gầm thét lao đến.
Bọn ác quỷ này không nhìn kiếm quang sắc bén, lấy thân nhào tới liên tục gặm cắn kiếm quang.
Trong chốc lát đã gặm cắn ăn sạch kiếm quang.
Mà khí tức của những ác quỷ kia lại càng cường mạnh lên.
“Uy lực bách quỷ luyện hồn của bản tọa thế nào?”
Chỉ thấy một nam tử mặc trường bào màu đỏ au, lông mày cũng màu đỏ, cười lạnh ngăn lại trước kiếm của Triệu Kiếm.
“Hừ, chỉ là đám tà ma ngoại đạo, người người đều muốn giết!”
Triệu Kiếm liếc nhìn Hồn Phiên Bách Qủy sôi trào kia, sắc mặt khó coi, mắng.”Nói khoác không biết ngượng, hôm nay trên lá cờ luyện hồn bách qủy của bản tọa lại có thêm một vong hồn!” Huyết Đồ Ma Quân cười lạnh gầm thét: “Hồn phách của cường giả Độ Kiếp nhất định sẽ giúp cho uy lực của luyện hồn bách quỷ tăng lên một mảng lớn.”
Nói xong, Huyết Đồ Ma Quân vung tay lên, vô số ác quỷ phóng lên trời, vọt thẳng tới chỗ Triệu Kiếm.
Giống như muốn nhấn chìm Triệu Kiếm.
Hai mắt Triệu Kiếm co vào, hai tay cầm kiếm chém ra từng đạo kiếm quang, hai bên lập tức đại chiến.
Ác quỷ gào thét cùng kiếm quang phóng lên trời.
Thấy Triệu Kiếm ngăn Huyết Đồ Ma Quân lại, Tân Lộ hơi mở môi đỏ, yêu dã cười cười nói: “Huyết Đồ Ma Quân giải quyết Triệu Kiếm, để bản cung đi xử lý những người khác.”
Nói xong không chờ Huyết Đồ Ma Quân nói chuyện hai chân đã dừng lại bay lên không trung.
“Tìm được nữ nhân tên là Liễu Nhược Tuyết thì mang cô ta đến cho bản cung chủ.”
Ánh mắt Tân Lộ lập lòe, nhưng lại không tìm thấy bóng dáng Liễu Nhược Tuyết, lập tức khẩn trương, vội vàng mở miệng phân phó.
Trương Quảng và Sí Huyết Ma Thủ bắt đầu tàn sát đệ tử trong Thiên Kiếm Môn, đến mức, thi thể đệ tử Thiên Kiếm Môn bị tách rời, chết vô cùng thê thảm.
Mà hai người nghe thấy phân phó của Tân Lộ, hai mắt sáng lên.
“Mau, các ngươi cũng đi tìm nữ nhân tên Liễu Nhược Tuyết kia đi, nhất định phải bắt được cô ta, ai bắt được cô ta bản tọa có trọng thưởng!”
“Các ngươi còn đứng đó làm gì, nhanh đi tìm Liễu Nhược Tuyết đi!”
Hai người cùng kêu to, đệ tử dưới trướng cùng quay người đi.
Nghĩ đến Liễu Nhược Tuyết, hai người cũng không lo đi giết đệ tử Thiên Kiếm Môn nữa, liếc nhau đều đi tìm kiếm tung tích Liễu Nhược Tuyết khắp nơi.
Mấy người cũng không phải tìm xa, ngay tại hàng thứ nhất trước sân khấu đã thấy Liễu Nhược Tuyết.
Nhưng mà ở cùng với Liễu Nhược Tuyết còn có một nam tử.
Chính là nam tử thần bí được Triệu Kiếm an bài ở hàng thứ nhất.