Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1129 - Chương 1159. Đột Nhiên Biến Thành Bánh Trái Thơm Ngon

Chương 1159. Đột nhiên biến thành bánh trái thơm ngon
Chương 1159. Đột nhiên biến thành bánh trái thơm ngon

Cung chủ Thiên Nhất Cung Tân Lộ nhìn hai người, lông mày nhếch lên.

“Thế nào, cung chủ có động thủ không, nếu không nữ nhân kia sẽ thuộc về ta.”

Sí Huyết Ma Thủ thấy Tân Lộ chần chờ, cười lớn tiến lên vẻ mặt ngông cuồng nói.

Không biết vì sao, từ lúc Triệu Kiếm dẫn người kia ngồi vào hàng thứ nhất, trong lòng Tân Lộ lại dâng lên một tia khủng hoảng.

Thậm chí Tân Lộ từng nhân lúc những người khác không chú ý, dò xét thân phận cảnh giới và thực lực của người này rất nhiều lần.

Nhưng lại phát hiện, cho dù nàng dò xét thế nào, người kia vẫn giống như nằm sâu trong sương mù, không thể dò xét ra, hắn có thực lực cảnh giới gì.

Thật là thần bí.

Điều này làm Tân Lộ kinh ngạc, phải biết rằng trong Vĩnh quốc, cho dù là loại cường giả Độ Kiếp trung kỳ như Trình Bộ Phàm cũng đừng hòng giấu được linh thức dò xét của nàng.

Chỉ cần thoáng lộ ra một điểm là lạ, Tân Lộ lập tức có thể phát giác ra được.

Cho nên để an toàn, đúng là Tân Lộ không có ý định tự đi trêu chọc hắn vào lúc còn chưa điều tra rõ ràng thân phận và thực lực của người này.

Nhưng mà nếu như bây giờ Sí Huyết Ma Thủ chuẩn bị động thủ thì Tân lộ không ngại cùng hắn dò xét một phen.

Nếu như người kia không có thực lực chỉ là một người bình thường thì càng tốt.

Nhưng nếu người này có thực lực cường đại, vừa hay Tân Lộ cũng có thể tránh khỏi khu vực nguy hiểm này.

Nghĩ tới đây Tân Lộ cũng không nói lời nào giống như ngầm đồng ý.

Sí Huyết Ma Thủ cười lạnh, mặt khinh thường: “Nữ nhân chính là nữ nhân, lá gan quá nhỏ.” Lời nói vừa dứt, không đợi Tân Lộ nói chuyện đã hóa thành một vệt sáng đi tới trước mặt Liễu Nhược Tuyết và Tô Tiểu Bạch.

“Con quỷ nhỏ, tới đây cho ta!”

Sí Huyết Ma Thủ cũng không nói nhảm trực tiếp duỗi tay ra muốn kéo Liễu Nhược Tuyết.

Vào lúc xảy ra biến cố, Liễu Như Tuyết thấy Trình Bộ Phàm bị thương nặng, tiếp đó đám người Triệu Kiếm xuất hiện đại chiến với rất nhiều kẻ địch.

Người sư phụ tiện nghi Trình Bộ Phàm này đối xử với mình cũng rất tốt, đương nhiên Liễu Nhược Tuyết không thể ngồi nhìn hắn bị trọng thương không quan tâm, vội vàng tiến lên muốn nâng lên kiểm tra xem thương thế của Trình Bộ Phàm như thế nào.

Không ngờ Trình Bộ Phàm lại trực tiếp từ chối hơn nữa còn bảo nàng mau chạy đi.

Mặt dù bây giờ Liễu nhược Tuyết có thiên phú hơn người, là thiên tài mấy vạn năm không xuất hiện nhưng thời gian tu hành quá ngắn, cảnh giới quá kém.

Ở trên chiến trường thực chiến của hai phái chính tà như này rất có thể sẽ bị đại ma đầu nào đó tát một cái chết.

Chỉ có bảo vệ mình, giữ lại một mạng mới là việc quan trọng nhất đối với Liễu Nhược Tuyết.

Liễu Nhược Tuyết thấy thế cắn môi đỏ, vẻ mặt do dự sau đó quay người rời đi.

Bây giờ trên núi Thiên Kiếm không có một chỗ nào an toàn, tất cả mọi người đều đang lao đi chạy trốn, nhưng Liễu Nhược Tuyết biết có một chỗ, có một người, chỉ cần ở bên cạnh hắn cho dù trời có sập xuống cũng rất an toàn!

Cho nên Liễu Nhược Tuyết cất bước chạy chậm đến bên cạnh Tô Tiểu Bạch.

“Tiểu Bạch ca ca chúng ta đi nhanh đi!”

Liễu Nhược Tuyết vẻ mặt kinh khoàng nhìn Tô Tiểu Bạch nói.

Dù sao cũng là một nữ tử chưa từng trải qua máu tanh của chiến trường, nàng chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây.

Nhưng nàng không phát hiện ra, mặc dù chiến trường xung quanh rất kịch liệt, mỗi giây mỗi phút đều có người chết trong vũng máu nhưng bên cạnh Tô Tiểu Bạch lại không có một ai.

Đánh giá chiến trường này, Tô Tiểu Bạch từ từ đứng dậy gật đầu, cất bước kéo Liễu Nhược Tuyết đang lo âu thấp thỏm định rời đi, giống như tất cả mọi thứ ở đây không có một chút liên quan gì đến hắn.

Mà hai phía chính tà đang chiến đấu đều tránh ra giống như có ý định muốn nhường đường cho Tô Tiểu Bạch vậy.

Nhưng đúng lúc hai người chuẩn bị rời khỏi thì một bóng người xuất hiện trước mặt.

Cười lạnh đưa tay muốn bắt lấy Liễu nhược Tuyết.

Đứng trước một trảo này, Liễu Nhược Tuyết cảm thấy giống như một tay che khuất bầu trời, không thể chống lại, càng đừng nói đến trốn như thế nào.

Cảm xúc hoảng sợ, bất lực dâng lên trong lòng Liễu Nhược Tuyết.

“Ân?”

Nhưng vào lúc này, Tô Tiểu Bạch lại nhíu mày lại, hừ lạnh, tiếng hừ lạnh này làm Liễu Nhược Tuyết tỉnh táo lại, nhìn bàn tay đang thò tới, không hề suy nghĩ quay người trốn ở sau lưng Tô Tiểu Bạch.

Một trảo này tự nhiên bị phá, Sí Huyết Ma Thủ sững sờ.

Chỉ có gọi sai tên, không có gọi sai danh hiệu.

Sí Huyết Ma Thủ chính là như thế.

Tu luyện tay huyết sát truy hồn đoạt mệnh, Sí Huyết Ma Thủ tu luyện môn thần thông này đã đến tầng cao nhất.

Toàn bộ thiên hạ, chưa một ai có thể vượt qua môn thần thông tay huyết sát truy hồn đoạt mệnh này của Sí Huyết Ma Thủ.

Lại cộng thêm công pháp tu luyện của Sí Huyết Ma Thủ là Huyết Đồ Bát Phương, công pháp ma đạo số một, phối hợp với tay huyết sát truy hồn đoạt mệnh, có thể phát huy ra lực lượng cường đại gấp đôi.

Điều này càng làm cho uy danh của Sí Huyết Ma Thủ truyền xa.

Nhưng bây giờ, một trảo chắc chắn bắt trúng của Sí Huyết Ma Thủ lại bị né được!

Lấy lại tinh thần Sí Huyết Ma Thủ chợt nhìn về phía Tô Tiểu Bạch.

“Tiểu tử, vậy mà lại có thể phá được tay huyết sát truy hồn đoạt mệnh, thú vị!”

“Nhưng mà cũng chỉ tới đó mà thôi.”

Sí Huyết Ma Thủ cười lạnh, vốn không đặt Tô Tiểu Bạch ở trong mắt, vung lên, lại một bàn tay màu đỏ bao phủ Tô Tiểu Bạch.

Bàn tay này vừa xuất hiện đã có tiếng kêu thảm thiết truyền ra, tiếng kêu này vô cùng thê thảm, quấy nhiễu tâm trí người khác, có thể kéo người tu hành vào trong ảo cảnh.

Vốn tưởng là ra một chưởng này là có thể làm cho Tô Tiểu Bạch rơi vào ảo cảnh, từ đó điên cuồng.

“Tiểu quỷ nhỏ Không cần vùng vẫy nữa, chỗ dựa của ngươi đã rơi vào trong ảo cảnh, bây giờ không ai cứu được ngươi.”

Sí Huyết Ma Thủ cười lạnh dữ tợn tiến lên một bước muốn bắt lấy Liễu Nhược Tuyết.

Mà ở nơi xa, Tân Lộ vẫn luôn chú ý tới hai người Tô Tiểu Bạch nhìn thấy cảnh này không khỏi nhíu mày.

Đây là xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ mình nhìn lầm rồi?

Không phải đâu!

Nhưng đúng vào lúc này, Tô Tiểu Bạch vốn đang đứng im không nhúc nhích mắt lại đột nhiên sáng lên.

Trong nháy mắt có hai đạo tia sáng từ trong đôi mắt bắn ra.

Hai tia sáng này trực tiếp xuyên thủng bàn tay trước mặt, bàn tay màu đỏ hóa thành linh khí màu đỏ bay trong không trung dần dần tan biến.

Mà hai đạo tia sáng này lại không hề ngừng lại, sau khi xuyên thủng bàn tay bắn thẳng tới Sí Huyết Ma Thủ.

Sí Huyết Ma Thủ vốn không dự đoán sẽ xảy ra biến cố này sắc mặt hoàn toàn biến đổi, theo bản năng vội vàng lui lại ba bước.

Nhưng ánh mắt kia giống như đã nhắm vào hắn, quẹo một cái lại bắn thẳng tới Sí Huyết Ma Thủ.

Sí Huyết Ma Thủ thấy thế, hai mắt đỏ ngầu, nghiến răng ken két, hai tay huy động từng đạo chưởng ảnh đánh vào đạo ánh mắt kia.

Oanh!

Lập tức vang lên tiếng nổ mạnh.

Mấy bàn tay màu đỏ va chạm với ánh mắt phát ra tiếng nổ mạnh.

“Tiểu tử, xem thường!”

Sau khi nổ tung, ánh mắt và chưởng ảnh đều tan biến, sắc mặt Sí Huyết Ma Thủ cực kỳ khó coi, nhìn chằm chằm Tô Tiểu Bạch cắn răng nghiến lợi nói.

Hết chương 1159.
Bình Luận (0)
Comment