Chuông Động Thiên chính là một trong những pháp bảo mạnh nhất của Thanh Khâu, tiến có thể công lui có thể thủ.
Phối hợp với Kha Chấn Thiên Độ Kiếp hậu kỳ đủ để nghiền ép tất cả người tu hành dưới Độ Kiếp hậu kỳ.
Lúc này hai tay Kha Chấn Thiên huy động, chuông Động Thiên bộc phát ra một chùm ánh sáng mông lung màu xanh, hào quang ẩn chứa sức mạnh khổng lồ, đánh mạnh vào quầng sáng trước mặt.
Phanh!
Vang lên tiếng nổ mạnh kịch liệt.
Quầng sáng trong suốt kia va chạm với tia sáng màu xanh phát ra gợn sóng, giống như có thể bị phá vỡ bất cứ lúc nào.
Kha Chấn Thiên thầy cảnh này trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, vội vàng tiếp tục rung chuông, linh lực trong cơ thể mạnh mẽ liều mạng chui vào trong chuông Động Thiên.
Oanh!
Ngay sau đó chuông Động Thiên lại bộc phát ra ánh sáng xanh, nhưng lần này ánh sáng càng sáng chói hơn, uy lực ẩn chứa bên trong càng mạnh mẽ hơn.
Cùng lúc đó, Hổ Sát với Kim Sí Đại Bằng đi dọc theo đường nhỏ về phía trước, đột nhiên thấy ở phía trước truyền đến một tiếng nổ mạnh, hai người nhìn nhau trong mắt lóe lên tia sáng.
“Mau, ở ngay phía trước, chạy nhanh đến xem.”
Hổ Sát quát một tiếng, chạy như điên về phía trước.
Kim Sĩ Đại Bằng trực tiếp hóa về nguyên hình, hai vuốt túm lấy Hổ Sát bay nhanh về phía trước.
Cùng lúc đó, đám người Trương Thiệu, Triệu Thanh Sơn với Lý Trường Hoa cũng cảm nhận được ở phía trước truyền đến tiếng nổ mạnh.
Ba người ý thức được điều gì đó, vội vàng chạy như điên về phía trước.
Mà ở ngoài đại điện, Kha Chấn Thiên vẫn đang điều khiển chuông Động Thiên liên tục không ngừng nghỉ tấn công đại trận trước mặt. Trên quầng sáng trong suốt liên tục phát ra tiếng nổ mạnh, linh lực cuồng bạo đánh mạnh ra xung quanh.
Vào lúc Kha Chấn Thiên lại rung chuông Động Thiên một tia sáng màu xanh lại đánh vào quầng sáng, răng rắc, một tiếng vỡ thanh thúy vang lên.
Kha Chấn Thiên nghe thấy tiếng vỡ hai mắt tỏa sáng, cẩn thận quan sát, chỉ thấy trên quầng sáng trong suốt đã xuất hiện một vết nứt! Tuy rằng là vết nứt nhỏ nhưng mà ánh sáng trong suốt ở bên ngoài nói cho hắn biết chỉ cần hắn động thủ thì kế tiếp nhất định có thể đục thủng quầng sáng này.
Kha Chấn Thiên mừng như điên vội vàng rung chuông Động Thiên, hắn thầm nghĩ phải nhanh chóng phá vỡ cái đại trận này sau đó lấy hết toàn bộ tiên khí trên cây cột xuống giữ ở trong tay.
Như vậy chỉ cần mình luyện hóa mấy món tiên khí này, nếu đụng phải đám người Trương Thiệu, thì hắn tự tin có thể dùng tiên khí đánh tan bọn họ.
Thậm chí còn rất dễ dàng đánh bại từng tên một.
Nghĩ đến đây trên gương mặt Kha Chấn Thiên lộ ra vẻ mừng rỡ.
Oanh!
Rung rung chuông Động Thiên liên tục bộc phát ra những tia sáng màu xanh, tia sáng màu xanh này va chạm với quầng sáng trong suốt trước mặt.
Tiếng răng rắc, răng rắc liên tục vang lên.
Trên quầng sáng vốn đang bóng loáng không một chút dấu vết lúc này bắt đầu xuất hiện những vết nứt chi chít như mạng nhện.
Cái mạng nhện này còn liên tục mở rộng ra, dựa theo tình huống này chỉ cần dùng thêm vài lần nổ nữa là có thể đục lỗ trên quầng sáng.
Oanh!
Ánh sáng màu xanh nổ mạnh ở trên quầng sáng.
Mà đúng lúc đó, từng tiếng bước chân vang lên ở con đường phía sau Kha Chấn Thiên.
“Rốt cuộc cũng đi ra, đây là cái thứ rách nát gì vậy, xa như vậy, dài như vậy, như là một cái mê cung.”
Hổ Sát lắc đầu hét lớn, nếu không phải bởi vì trong di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ này có nhiều thứ tốt, bảo bối tốt thì hắn đã quay người đi ra từ lâu rồi.
“Không đúng, Kha Chấn Thiên người đang làm gì vậy?”
Lúc này Kim Sĩ Đại Bằng đã hóa lại hình người, nghe thấy lời của Hổ Sát lại đưa ánh mắt sáng ngời quan sát xung quanh, đồng thời cũng thấy được Kha Chấn Thiên đang đánh mạnh vào cái quầng sáng trong suốt kia, hai mắt trợn trừng, hét lên.
Hổ Sát với Kim Sĩ Đại Bằng ngẩng đầu nhìn Kha Chấn Thiên đang đánh phá tòa đại điện, cảm thấy nhất định là ở bên trong có thứ tốt, hơn nữa có thể chính là thứ Cửu Vĩ Thiên Hồ để lại!
Không chờ Kha Chấn Thiên trả lời hai người đã trực tiếp cất bước vọt tới.
Kha Chấn Thiên cũng nhận ra Hổ Sát với Kim Sí Đại Bằng đã đuổi tới, trong lòng càng lo lắng hơn, vội vàng huy động chuông Động Thiên, tiếp tục đánh phá quầng sáng trước mặt.
Nhưng điều làm Kha Chấn Thiên càng khổ não hơn chính là lại có một loạt tiếng bước chân nữa vang lên từ con đường phía sau.
Đám người Trương Thiệu cũng xuyên qua mê cung dài dằng dặc, vừa ra khỏi mê cung đã nhìn thấy Hổ Sát với Kim Sĩ Đại Bằng đang giương cung bạt kiếm, cùng với Kha Chấn Thiên đang ở trước cung điện cố gắng muốn phá vỡ trận pháp bảo hộ cung điện.
“Ở trước mặt bổn tọa còn dám động vào di tích Cửu Vĩ Hồ Thiên, nghiệt súc, dừng tay lại cho ta.”
Lý Trường Hoa trợn trừng hai mắt, nổi giần gầm lên, nắm chặt trường đao vọt tới.
Trương Thiệu với Triệu Thanh Sơn cũng biết rất có thể trong đại điện có pháp bảo của di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ, tuyệt đối không thể làm cho ba con yêu quái kia tiến vào đại điện nên cũng vọt lên.
Nhưng đúng lúc này, răng rắc, một tiếng vang thanh thúy vỡ tan đột nhiên vang lên.
Chỉ thấy cái lá chắn trước mặt Kha Chấn Thiên vẫn luôn ngăn cản làm cho hắn không thể tiến vào đại điện chợt vỡ tan!
Kha Chấn Thiên sửng rốt, sau đó nhanh chóng cất bước xông vào đại điện.
Thấy cảnh này đám người Hổ Sát với Trương Thiệu hai mắt trợn trừng, trong lòng vô cùng lo lắng. Sợ bảo bối trong đại điện bị một mình Kha Chấn Thiên độc chiếm, nhưng chuyện sau đó lại làm mọi người không thể tưởng tượng nổi. Chỉ thấy cái lá chắn kia vỡ tan, trong đại điện sáu cây cột nước sơn hồng, sáu bọt nước, cũng vỡ tan theo.
Trong bọt nước, sáu loại pháp bảo lóe ra ánh sáng chói mắt, vào lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng lại trực tiếp bay ra ngoài đại điện với một tốc độ cực nhanh.
“Không!”
Kha Chấn Thiên thấy cảnh này hai mắt trợn trừng như sắp nứt ra, ngửa mặt lên trời gào thét.
Năm người Hổ Sát, Trương Thiệu từ phía sau đi tới thấy thế không chút chần chờ lập tức bay lên trời muốn ngăn cản đoạt lại sáu đạo ánh sáng kia.
Nhưng mà sáu tia sáng kia tốc độ quá nhanh, căn bản không cho bọn họ cơ hội.
Trực tiếp phá tan cản trở của bọn họ biến mất ở không trung.
Thấy cảnh này tất cả mọi người đều sững sờ tại chỗ, vẻ mặt mờ mịt, đau lòng.
Đám người Trương Thiệu cũng phát hiện ra sáu tia sáng kia ẩn chứa sức mạnh cường đại, hơn nữa còn được đặt ở nơi này, bên trong đại điện được tầng tầng bảo vệ, sao có thể là phàm vật được.
Chắc chắn là sáu kiện tiên khí.
Tiên khí đó!
Đây chính thứ mà rất nhiều cường giả Độ Kiếp tha thiết ước mơ, nhưng bọn họ lại phải trơ mắt nhìn nó trốn đi ngay trước mắt mình!
Đám người Trương Thiệu vô cùng hối hận và đau lòng!
Sắc mặt Kha Chấn Thiên tái nhợt, không ngờ đại trận ở đây bị phá xong sáu kiện tiên khí kia cũng đồng thời chạy mất…
Tiên khí đã bắt đầu có linh thức…
Cho nên sẽ lập tức chạy đi…
Trong lòng Kha Chấn Thiên không biết hối hận đến mức nào, nếu sớm biết như vậy hắn đã chuẩn bị sẵn câu trấn áp tiên khí trước khi đại trận bị phá vỡ rồi.