Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1192 - Chương 1232. Một Mình Nghênh Địch

Chương 1232. Một mình nghênh địch
Chương 1232. Một mình nghênh địch

Nhìn thấy, thân thể khổng lồ như núi cao của Cửu Vĩ Thiên Hồ trước mặt mình, cảm nhận được khí thế không ngừng tăng vọt.

Sắc mặt Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng cực kỳ tái nhợt.

"Xong, giờ phải chết ở chỗ này thật..."

"Muốn chạy cũng không chạy được..."

Mà Kha Sương và Kha Tuyết lại dựa trong ngực Tô Tiểu Bạch, khuôn mặt nhỏ tái nhợt nhưng ánh mắt nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ tràn đầy phẫn hận.

"Cuối cùng, thần hồn của ta lại trở về, luyện hóa các ngươi thì ta có thể trở lại đỉnh phong, thậm chí còn có thể bước vào cảnh giới Hỗn Nguyên Kim Tiên!"

Thôn phệ ba người Trương Thiệu, thực lực lại khôi phục, Cửu Vĩ Thiên Hồ bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt đỏ thẫm, điên cuồng kêu to.

"Lúc trước, ngươi trấn áp ta ở chỗ này, không ngờ sẽ có một ngày ta có thể thoát khốn ra!"

"Chờ ta thôn phệ hai đạo thần hồn, ta sẽ đi tìm ngươi, vĩnh viễn trấn áp ngươi, để ngươi cũng nếm thử cảm giác bị trấn áp trăm ngàn năm!"

Bỗng nhiên cúi đầu, Cửu Vĩ Thiên Hồ cực kỳ táo bạo, điên cuồng gầm thét.

"Hai đạo thần hồn của ta, đến đây đi, các ngươi không còn đường trốn nữa, kết quả cuối cùng chỉ có thể là bị ta thôn phệ!"

Kha Sương và Kha Tuyết đã tuyệt vọng, chẳng lẽ số mệnh của các nàng là như vậy, không thể thay đổi sao?

Nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ khí thế kinh khủng, thực lực thâm bất khả trắc trước mặt, hai người tuyệt vọng nhìn Tô Tiểu Bạch bên cạnh.

"Tướng công ngươi đi mau, mau chóng rời khỏi chỗ này!"

"Ta và muội muội ở lại ngăn cản nó, nếu nó muốn thôn phệ tỷ muội chúng ta thì sẽ để ngươi đi khỏi đây!"

Hai tỷ muội cười khổ.

Nghe vậy, Cửu Vĩ Thiên Hồ còn đắc ý không thôi.

"Thôn phệ? Có ta ở đây, không ai có thể tổn thương các ngươi." Tô Tiểu Bạch lại ôm hai tỷ muội, lạnh nhạt nói. Vừa dứt lời, trong nháy mắt Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng cũng ngáo!

Vừa chấn kinh vừa không dám tin nhìn Tô Tiểu Bạch. Hai người không ngờ, Tô Tiểu Bạch lại muốn chính diện đối kháng với Cửu Vĩ Thiên Hồ đã vô địch này! "Chủ thượng nghĩ lại đi, chúng ta thật sự không phải là đối thủ của Cửu Vĩ Thiên Hồ!"

"Không bằng chủ thượng dẫn hai vị chủ mẫu chạy còn ổn hơn là đối kháng với Cửu Vĩ Thiên Hồ!"

Hai người không nhịn được cười khổ nói.

Tô Tiểu Bạch lạnh nhạt khoát tay, ra hiệu hai người im ngay, bình tĩnh nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ.

"Cút ngay lập tức, bằng không, đừng trách ta hạ thủ không lưu tình."

Cửu Vĩ Thiên Hồ sửng sốt.

Mới vừa thoát khốn, đầu óc còn có chút không ổn định, nhưng Cửu Vĩ Thiên Hồ biết rất rõ thực lực của mình.

Những người này trước mắt này chỉ là một bầy kiến hôi.

Là sâu kiến một ngón tay là có thể nghiền chết.

Loại sâu kiến này, cũng dám đứng trước mặt mình kêu mình cút đi!

... ... .

Cửu Vĩ Thiên Hồ kịp phản ứng, trong nháy mắt giận dữ!

Há cái miệng to như chậu máu ra gào thét, kình phong cuồng bạo từ trong miệng nó phun ra, đánh tới bốn phía.

Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng chỉ cảm thấy mình giống như là lọt vào trong lốc xoáy, bị thổi bay ra ngoài trong nháy mắt!

Hai người kinh hãi muốn chết, quá kinh khủng, chỉ giận dữ gầm lên một tiếng mà đã khiến bọn họ sinh ra ý nghĩ mình không chống đỡ được!

Tô Tiểu Bạch đứng trước hai người Kha Sương, Kha Tuyết, đón lấy tiếng gầm thét của Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Cuồng phong gào thét, Tô Tiểu Bạch vẻ mặt lạnh nhạt, không bị ảnh hưởng chút nào.

Chuyện này khiến Cửu Vĩ Thiên Hồ sửng sốt một chút, nhưng không lâu sau thì nó táo bạo gầm thét.

"Tiểu tử, ngươi đang tìm cái chết!"

"Bản tọa ăn người trước rồi mới dung hợp hai đạo thần hồn khác!"

Mặc dù Cửu Vĩ Thiên Hồ không biết tại sao Tô Tiểu Bạch có thể bỏ qua tiếng gầm thét của nó nhưng hai đạo thần hồn quá trọng yếu!

Nhất định phải mau chóng thôn phệ hai đạo thần hồn này, chấm dứt hậu hoạn!

Chỉ thấy Cửu Vĩ Thiên Hồ há cái miệng lớn như chậu máu ra, muốn nuốt trọng Tô Tiểu Bạch!

"Tiểu Bạch ca ca cẩn thận!"

"Tiểu Bạch ca ca chạy mau!"

Sau lưng, Kha Sương và Kha Tuyết nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt đại biến, kinh hoảng hét.

Phải biết, lúc trước Triệu Thanh Sơn và Lý Trường Hoa bị thôn phệ trong nháy mắt!

Bọn họ cũng là Độ Kiếp hậu kỳ, ở trước mặt Cửu Vĩ Thiên Hồ thì không có chút sức chống cự nào.

Rống!

Tiếng gầm thét cuồng bạo vang lên, cái miệng lớn như chậu máu há ra, Tô Tiểu Bạch nhắm hai mắt lại, trong mắt lấp lóe ánh sáng nguy hiểm.

Sau một khắc, ánh sáng nguy hiểm từ trong đôi mắt của Tô Tiểu Bạch nổ bắn ra.

Dùng tốc độ cực nhanh đánh vào cái miệng lớn đang táp tới của Cửu Vĩ Thiên Hồ!

Cửu Vĩ Thiên Hồ vốn muốn thôn phệ Tô Tiểu Bạch, nhưng không ngờ lại có hai đạo ánh sáng sắc bén mãnh liệt bắn ra.

Khiến nó có cảm giác khó mà chống cự được, hết sức nguy hiểm!

Cửu Vĩ Thiên Hồ không hề nghĩ ngợi, vội vàng ngẩng đầu, né tránh hai đạo ánh mắt này!

Oanh.

Hai đạo ánh mắt vọt ra trong nháy mắt, mà Cửu Vĩ Thiên Hồ ngẩng đầu trốn tránh, chỉ lệch một ly, thiếu chút nữa là bị hai đạo ánh mắt này đánh trúng!

Không chờ Cửu Vĩ Thiên Hồ thở phào, hai đạo ánh mắt đó từ sau lưng hắn ngoặt lại, bắn tới Cửu Vĩ Thiên Hồ lần nữa!

Cửu Vĩ Thiên Hồ cảm thấy mình bị sỉ nhục, rống giận gào thét một tiếng!

Chân trước bỗng nhiên nâng lên, đập xuống, đánh thẳng tới hai đạo ánh mắt đó. Oanh! Một tiếng nổ kịch liệt vang lên trong nháy mắt!

Đồng thời, kèm theo đó là tiếng gầm gừ kinh sợ của Cửu Vĩ Thiên Hồ!

Chỉ thấy trên cự trảo không ngừng có lực lượng cuồng bạo nổ tung, năng lượng dao động khủng bố đánh tới bốn phía. Kình phong gào thét tạo thành từng gợn sóng.

Dao động khủng bố bạo phát ra, để lại một vết thương lớn trên chân trước của Cửu Vĩ Thiên Hồ!

"Rống! Nhân loại đáng chết, ngươi dám đả thương bản tọa, ngươi đúng là gan to bằng trời!"

Cửu Vĩ Thiên Hồ cảm nhận được cảm giác đau đớn thấu xương từ chân trước truyền đến, lập tức táo bạo gầm hét lên.

Trong nháy mắt, bọn người Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng ngẩn ngơ.

Lại bị thương!

Cửu Vĩ Thiên Hồ mạnh mẽ lại bị thương... .

Không dám tin, quay người nhìn lại thì thấy Tô Tiểu Bạch vẻ mặt lạnh nhạt.

"Tiểu tử ngươi đang tìm cái chết!"

Dường như bị sỉ nhục, Cửu Vĩ Thiên Hồ rống giận gào thét, từ Thượng Cổ đến bây giờ, chưa có ai làm nó bị thương.

Nhưng bây giờ, nó lại bị tiểu tử nhân loại trước mặt làm bị thương!

Sao có thể nhẫn nhịn được!

Lúc này, Cửu Vĩ Thiên Hồ nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng cuồng bạo vọt thẳng qua Tô Tiểu Bạch.

Oanh!

Cột sáng màu trắng phóng lên tận trời, mấy chục đạo cột sáng trực tiếp bao phủ Tô Tiểu Bạch.

Trong đó ẩn chứa lực lượng cực kỳ kinh khủng!

Khi Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng cảm nhận được mấy chục cột sáng kinh khủng này thì sắc mặt liên tục thay đổi, không hề nghĩ ngợi, chuẩn bị phi nước đại chạy trốn!

Nếu bị cột sáng này đụng phải thì chết chắc!

Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng không muốn chết.

Cho nên bọn họ nhất định phải trốn.

Nhưng sau một khắc, sau lưng không ngừng có tiếng nổ vang, giống như muốn hủy thiên diệt địa, một đóa mây hình nấm to lớn bốc lên!

Bạo tạc cuồng bạo mãnh liệt, dư ba sinh ra không ngừng lan tràn ra bốn phía.

Chỉ với dư âm nổ mạnh này thì đã đủ khiến cho Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng đang chạy đi cảm thấy sợ hãi!

Hết chương 1232.
Bình Luận (0)
Comment