Hai yêu bị đả kích liên tục tới không nói nên lời, liếc nhau, đứng tại chỗ không ngừng nuốt nước miếng.
Hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết thì đứng bên cạnh Tô Tiểu Bạch.
"Tướng công, giờ làm sao để lấy tiểu thế giới này đi?"
Kha Sương chỉ đi vào chứ không hiểu rõ lắm về thế giới này, hơi không biết phải làm sao.
"Rất đơn giản, trực tiếp lấy đi là được.”
Tô Tiểu Bạch lạnh nhạt nói.
Sau đó ở tiện thể vung tay lên ngay trước mặt hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết.
Một điểm ánh sáng vàng phiêu phiêu đãng đãng trên không trung, bay bay tới đại môn vẫn chưa đóng lại trên vách núi!
Đại môn này chính là một cái thông đạo duy nhất có thể đi vào di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ!
Oanh!
Điểm sáng màu vàng óng rơi vào trong cửa lớn, lập tức bộc phát ra chấn động kinh khủng, toàn bộ vách núi to lớn cũng bắt đầu rung động dữ dội.
Giống như dãy núi này muốn sụp đổ.
Những hòn đá to lớn rơi xuống ầm ầm.
Rớt thẳng xuống vực sâu sâu không thấy đáy bên dưới.
Kha Sương và Kha Tuyết thấy cảnh này thì gương mặt xinh đẹp hơi trắng, vội vàng đi tới bên cạnh Tô Tiểu Bạch.
Nếu vách núi sụp đổ thì các nàng sẽ bị vây chết ở bên trong cái di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ này, muốn ra ngoài đó chính là si tâm vọng tưởng.
Hơn nữa, tuyệt đối đừng quên, trong Thâm Uyên Cốc này có không biết bao nhiêu Vực Ngoại Thiên Ma, những Vực Ngoại Thiên Ma này đang ngo ngoe muốn động, muốn thôn phệ tất cả bọn họ.
Với thực lực của Kha Tuyết và Kha Sương, muốn tự vệ trong Thâm Uyên Cốc này thì đúng là si tâm vọng tưởng!
Hòn đá không ngừng rơi xuống, rớt vào trong vực sâu, ma khí bốc lên, rất nhiều Thiên Ma đang du đãng lập tức táo bạo lên. Không ngừng liếc nhìn bốn phía, muốn tìm ra rốt cuộc là ai dám đại náo ở trong Thâm Uyên Cốc. Nhưng bị Tô Tiểu Bạch che đậy, những Thiên Ma này như mù, rõ ràng bọn họ đứng ngay trước mắt chúng nhưng những Thiên Ma này không nhìn thấy.
Nhất là từng luồng khí tức Độ Kiếp kỳ cũng theo rung động kịch liệt mà đến, không ngừng quét qua quét lại chỗ này nhưng vẫn không phát hiện ra đám người.
Thậm chí trong đó còn có một luồng khí tức là của Độ Kiếp đỉnh phong.
Cái này khiến cho bọn họ kinh hồn tán đảm, cũng vì thế mà chấn kinh!
Tuy nhiên, rung động dữ dội này chỉ lóe lên trong một chút rồi biến mất ngay.
Nhưng cửa lớn nối với di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ lại có ánh sáng dập dờn, tỏa ra từng đạo quang mang.
Sau đó dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, chỉ thấy tất cả cảnh tượng trong cửa lớn đó bắt đầu thu nhỏ!
Thậm chí thì ngay cả cửa đá lớn nối với di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ cũng bắt đầu thu nhỏ.
Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này!
Khiếp sợ nói không ra lời.
Đây là một cái tiểu thế giới!
Cho dù những tiên nhân ở thời kỳ thượng cổ đối đãi với tiểu thế giới như thế nào đi nữa.
Nhưng ở thời đại này, ở cái thế giới này, cho dù Độ Kiếp đỉnh phong cũng chỉ có thể hủy hoại một cái tiểu thế giới.
Chứ hoàn toàn không thể lấy tiểu thế giới đi!
Bởi vì tiểu thế giới quá to lớn, nói trắng ra chính người kiến tạo ra tiểu thế giới đã chạm đến pháp tắc đại thế giới, vận dụng pháp tắc đại thế giới tạo dựng một cái thế giới không trọn vẹn.
Nếu so với đại thế giới thì thế giới này hoặc không thể sinh ra sinh mệnh, hoặc hết sức hoang vu, hoặc không có bất kỳ thứ gì có thể đi vào được.
Nhưng những tiểu thế giới không trọn vẹn này đều vô cùng khổng lồ, là sự thể hiện của pháp tắc.
Không có bất kỳ một cường giả Độ Kiếp đỉnh phong nào có thể rung chuyển một cái pháp tắc.
Nhưng bây giờ, chuyện này lại đơn giản với Tô Tiểu Bạch như vậy, chỉ vung tay lên là có thể lấy đi một cái tiểu thế giới do pháp tắc tạo thành!
Rốt cuộc là cảnh giới gì!
Quá mạnh mẽ!
Trong lòng khiếp sợ, đồng thời Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng càng thêm hưng phấn, bởi vì mình đã ôm được một cái đùi lớn!
Chỉ cần có chủ thượng, trong thiên hạ này còn có ai dám khi dễ, trấn áp bọn họ?
Chẳng phải là bọn họ có thể hoành hành thiên hạ rồi sao?
Đang lúc Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng kích động thì cái cửa lớn đó và di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ trong cửa lớn đã hóa thành một điểm ánh sáng lung linh, rơi vào trong tay Tô Tiểu Bạch.
Nhìn thấy cảnh này, đám người đồng loạt đi lên, đưa đầu qua nhìn.
Chỉ thấy trong lòng bàn tay của Tô Tiểu Bạch đang có một điểm quang mang màu vàng.
Mà xuyên thấu qua điểm quang mang màu vàng này thì có thể nhìn thấy trong đó có một cái tiểu thế giới!
Mà tiểu thế giới này rất quen với bọn họ.
Chính là tiểu thế giới Cửu Vĩ Thiên Hồ mà bọn họ mới rời khỏi.
Thậm chí dãy núi sụp đổ vì chiến đấu vẫn còn nằm đó!
Hít!
Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng hít một ngụm khí lạnh, khiếp sợ nhìn Tô Tiểu Bạch.
"Chỗ này có chút thú vị."
Tô Tiểu Bạch lật tay cất điểm quang mang màu vàng vào, quay người nhìn Thâm Uyên Cốc ma khí ngùn ngụt, tinh quang trong mắt tăng vọt, tựa như là đã nhìn thấu Thâm Uyên Cốc, lạnh nhạt nói.
"Chủ thượng, chỗ này quá nguy hiểm, ta đã cảm nhận được mấy luồng khí tức vô cùng kinh khủng, chắc chắn đều là Độ Kiếp đỉnh phong!" Hổ Sát nghe vậy thì không nhịn được mà vội vàng mở miệng nói.
"Đúng vậy đó, chủ thượng, bây giờ chúng ta đại công cáo thành, nếu không chúng ta đi ra ngoài trước hẳn nói?” Kim Sí Đại Bằng cũng lên tiếng khuyên.
Tô Tiểu Bạch lại nhìn phía dưới Thâm Uyên Cốc một chút, Thâm Uyên Cốc này không hổ danh cái tên Thâm Uyên. Phía dưới Thâm Uyên Cốc hoàn toàn khác với trên này.
Tô Tiểu Bạch nhướng mày, cười nhạt một tiếng, gật đầu nói: "Thì ra là thế."
"Cái gì?"
Kha Sương và Kha Tuyết nghe vậy thì không hiểu hỏi lại.
"Không có gì, đi thôi, bên ngoài còn có không ít người chờ chúng ta."
Tô Tiểu Bạch cũng không có giải thích mà lạnh nhạt nói.
Kha Sương và Kha Tuyết thấy thế thì vội vàng đi tới bên cạnh Tô Tiểu Bạch.
Tô Tiểu Bạch hai tay ôm hai nữ, hai chân đạp một cái, bay lên trên không, xuyên qua ma khí dày đặt, bay lên phía trên Thâm Uyên Cốc!
Kim Sí Đại Bằng và Hổ Sát thấy thế thì cũng vội bay theo.
Mà lúc này, ngoài Thâm Uyên Cốc, trưởng lão Tôn Hùng râu tóc bạc trắng đang khẩn trương quan sát Thâm Uyên Cốc.
Hai trưởng lão khác và bốn vị đệ tử bên cạnh cũng mặt mũi tràn đầy khẩn trương.
Sợ sẽ có quái vật gì đó từ trong Thâm Uyên Cốc xong ra.
Sau đó sẽ gây ra kiếp nạn cho thế giới này.
Nhưng mà vì có mà khí dày đặc cho nên đám người này có dùng thần thức nhìn trộm như thế nào đi nữa thì cũng không thể xuyên qua ma khí, nhìn về phía trong Thâm Uyên Cốc.
Cho dù là trưởng lão Tôn Hùng đã bước vào Độ Kiếp hậu kỳ thì cũng chỉ có thể nhìn được mười dặm trong Thâm Uyên Cốc.
Còn xâm nhập thêm nữa thì thần thức sẽ bị ma khí ngăn cản, hơn nữa ở lâu trong Thâm Uyên Cốc thì thần thức sẽ có nguy cơ bị ma khí trong đó ăn mòn.
Sẽ có nguy cơ rơi vào ma đạo!
"Hẳn là không có biến cố gì lớn, nhưng để cho chắc ăn thì cũng phải cẩn thận quan sát, tuyệt đối không thể để cho yêu ma trong đó lao ra."
Tôn Hùng quan sát một phen, sau đó thấy không có vấn đề gì thì nói.
Những trưởng lão khác cũng đồng loạt gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
"Không biết tông chủ có tới không.”