Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1203 - Chương 1243. Một Kiếm Vô Địch

Chương 1243. Một kiếm vô địch
Chương 1243. Một kiếm vô địch

Nhìn thấy năng lượng cuồng bạo vỡ ra, Tôn Hùng nhếch miệng lên, đắc ý không thôi, nói.

Nhưng trong lòng Tôn Hùng biết, mặc dù khi đánh ra đạo lôi đình này thì hắn không nương tay chút nào, giết chết hai con yêu hồ chỉ mới cảnh giới Phân Thần thì dễ như trở bàn tay.

Nhưng muốn giết chết người tu hành cùng Độ Kiếp hậu kỳ thì vô cùng khó khăn.

Chỉ là giết chết hai con yêu hồ này trước, nghĩ không có hai con yêu hồ đó mê hoặc thì.

Không chừng Tô Tiểu Bạch sẽ tỉnh ngộ lại, quay đầu là bờ, trở về chính đạo, chống lại yêu ma.

Vậy thì không cần động thủ nữa.

Như vậy không phải là tất cả đều vui vẻ sao?

Nhưng sau một khắc, ý nghĩ của Tôn Hùng sụp đổ trong nháy mắt.

Khi hắn nhìn thấy có ba bóng người bình tĩnh đi từ trong Lôi Đình Luyện Ngục cuồng bạo ra thì ngẩn người!

"Sao. . . Sao có thể như vậy được!"

Tôn Hùng cực kỳ chấn động và kinh hãi, hai mắt mở trừng trừng, không dám tin!

Chỉ thấy Tô Tiểu Bạch ôm Kha Sương, Kha Tuyết trong ngực, cất bước đi ra khỏi Lôi Đình Luyện Ngục, sắc mặt bình tĩnh, quần áo chỉnh tề, cực kỳ sạch sẽ, hoàn toàn không bị Lôi Đình Luyện Ngục ảnh hưởng chút nào!

Chuyện này càng khiến cho Tôn Hùng khó mà chấp nhận được!

Tôn Hùng biết rất rõ uy lực của Lôi Đình Luyện Ngục, cho dù là Yêu Vương Độ Kiếp hậu kỳ rơi vào trong Lôi Đình Luyện Ngục thì cũng sẽ bị lôi đình ngập trời, ẩn chứa lực lượng kinh khủng vây lại.

Muốn thoát khốn thì ít nhất cũng phải bị trọng thương!

Nhưng bây giờ, Tô Tiểu Bạch này che chở hai con hồ yêu chỉ mới cảnh giới Phân Thần, hời hợt đi ra khỏi Lôi Đình Luyện Ngục kinh khủng này. Giờ phút này, Tôn Hùng trợn mắt há hốc mồm, cực kỳ chấn kinh! Thẫn thờ, ngu ngơ tại chỗ, nhìn bọn họ đi tới trước mặt mình.

Trước đó hắn một mực khẳng định Tô Tiểu Bạch và hai tỷ muội Kha Sương Kha Tuyết đều sẽ táng thân ở trong Lôi Đình Luyện Ngục.

"Đây là chiêu số của ngươi? Quá yếu.” Giọng nói lạnh nhạt vang lên bên tai khiến Tôn Hùng lấy lại bình tĩnh.

Nhưng khi Tôn Hùng cảm nhận được sự khinh thương trong câu nói này thì lập tức giận dữ.

"Đừng tưởng rằng ngươi có thể đi ra khỏi Lôi Đình Luyện Ngục mà không chút tổn thương nào thì có thể càn rỡ!"

Tôn Hùng hai mắt đỏ thẫm, vẻ mặt điên cuồng, giận dữ hét.

"Nếu ngươi muốn chết thì bản tọa chiều lòng ngươi!"

Tôn Hùng bị chế giễu, hắn chỉ muốn dạy cho Tô Tiểu Bạch một bài học, giết hay đánh trọng thương gì cũng được!

Chỉ thấy hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt có từng đạo lôi đình không ngừng nhảy ra, chui vào mây đen không ngừng tụ trên bầu trời!

Oanh!

Theo hai đạo lôi đình từ ánh mắt xông vào mây đen là một tiếng nổ vang!

Sấm sét vang dội, lôi đình màu tím không ngừng vặn vẹo, ẩn chứa uy áp kinh khủng khiến cho người ta kinh hãi, chiếu sáng nửa bầu trời!

Cảm nhận được lôi đình chi lực kinh khủng tích súc trong mây đen đó thì dù Hổ Sát, Kim Sí Đại Bằng ở cách xa chỗ đó, không phải là mục tiêu bị mây đen khóa chặt cũng sắc mặt trắng bệch, thân thể rung động!

Nhìn từng đạo lôi đình kinh khủng đó, bọn họ không dám hứa chắc mình có thể đỡ được!

Tiềm thức nhắc nhở bọn họ.

Tuyệt đối không được thử.

Cực kỳ nguy hiểm, sẽ vẫn lạc trong đó!

Oanh.

"Trấn áp!"

Sau một khắc, Tôn Hùng bỗng nhiên cúi đầu, lôi đình màu tím lấp lóe trong đôi mắt, nhìn chòng chọc vào Tô Tiểu Bạch, há miệng ra, gầm rú bạo ngược!

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Từng đạo lôi đình màu tím thô như một ngọn núi nhỏ, mang theo uy thế vạn quân không thể đỡ đập xuống!

Vô số đạo lôi đình tản mát ra khiến cho vùng thiên địa này như biến thành Viễn Cổ Lôi Trì!

Dường như đã tồn tại từ viễn cổ, hẳn là dáng vẻ của Lôi Trì thời viễn cổ cũng không khác gì bây giờ!

Tia chớp như mưa, không ngừng oanh kích xuống.

Thấy cảnh này, Kha Sương và Kha Tuyết dựa sát vào trong ngực Tô Tiểu Bạch, sợ bị một đạo lôi đình rơi xuống đánh cho hai người hôi phi yên diệt.

Với cảnh giới bây giờ của hai ngươi bọn họ thì hoàn toàn không thể sống sót trong cơn mưa lôi đình này được.

Tô Tiểu Bạch cảm nhận được hai cô gái trong ngực mình sợ hãi thì đưa tay vuốt mái tóc dài đen nhánh như thác nước của hai người.

Vò rối mái tóc dài đen mượt đó.

"Chỉ là lôi đình thôi, tiện tay là phá được."

Giọng nói lạnh nhạt của Tô Tiểu Bạch vang lên bên tai hai nữ.

Dựa vào lồng ngực ấm áp rộng rãi, nghe Tô Tiểu Bạch nói vậy thì hai nữ lập tức bình tĩnh lại.

Không có chỗ nào khiến người ta cảm thấy an toàn hơn trong ngực Tô Tiểu Bạch.

"Tiểu tử, dám cuồng vọng trước mặt bản tọa như thế, sắp chết đến nơi rồi mà còn dám ăn nói ngông cuồng."

Vẻ mặt Tôn Hùng càng thêm điên cuồng, gầm thét mắng: "Nếu vậy thì hôm nay bản tọa sẽ làm thịt ngươi! Để ngươi biết trời cao đất rộng!"

Theo tiếng rống giận dữ của Tôn Hùng vang lên, tốc độ của từng đạo lôi đình từ trên trời rơi xuống đột nhiên tăng lên.

Giống như là đang cộng hưởng với cơn giận của Tôn Hùng.

Nhưng Tô Tiểu Bạch chỉ ngẩng đầu lên, hơi nhếch mày, khóe môi nhếch lên, cười lạnh một cái. Dường như không xem lôi đình đầy trời này ra gì. Hổ Sát, Kim Sí Đại Bằng và hai vị trưởng lão khác của Tử La Tông mở to hai mắt, khẩn trương nhìn chiến trường đang bị lôi đình bao quanh.

Sau một khắc, lôi đình kinh khủng rơi xuống trong nháy mắt! Tô Tiểu Bạch chậm rãi, không chút hoang mang, tiện tay điểm một cái, ngón giữa và ngón trỏ kẹp lại thành kiếm chỉ.

"Đi."

Tô Tiểu Bạch lạnh nhạt nói một tiếng, sau đó một tiếng reo vang vọng đất trời!

Lấy Tô Tiểu Bạch làm trung tâm, kiếm ý kinh khủng, cực kỳ sắc bén, dường như có thể cắt đứt thế gian trong nháy mắt bộc phát ra bốn phía.

Oanh!

Một đạo kiếm quang che khuất bầu trời vọt thẳng lên trời, chém vào vùng trời đang hạ từng đạo lôi đình xuống!

Kiếm quang quá sắc bén, quá mạnh mẽ.

Theo từng đạo lôi đình rơi xuống, kiếm quang cực kỳ sắc bén như có thể chém rách thiên địa đó cũng chém trúng chỗ đó.

Đám người chỉ thấy kiếm quang kim sắc chém đứt bầu trời.

Mà lôi đình bạo ngược đang rơi xuống đó bị chém vỡ trong khoảnh khắc!

Giống như trong vùng thiên địa này đột nhiên xuất hiện một màn sáng lớn, màn sáng này chính là sinh tử của lôi đình.

Ngoài màn sáng, lôi đình sống.

Trong màn sáng, lôi đình chết.

Không có ngoại lệ!

Nhìn thấy cảnh này, tất cả đều ngẩn ngơ!

Cơn mưa lôi đình cực kỳ kinh khủng, tất cả mọi người không chắc mình có thể đỡ nổi đó lại…

Bị một kiếm chém tan vỡ như vậy?

Mặc dù trên không vẫn còn có lôi đình màu tím rơi xuống.

Muốn bao phủ Tô Tiểu Bạch.

Nhưng tất cả mọi người biết, vô dụng.

Một chút tác dụng cũng không có.

Cho dù lôi đình mạnh mẽ đến cỡ nào đi nữa thì cũng không thể đột phá được đạo kiếm quang vô địch đó.

Sắc mặt Tôn Hùng trở nên khó coi, dường như già đi mấy chục tuổi trong nháy mắt.

Trợn mắt há hốc mồm, ngây ra như phỗng, kinh ngạc nhìn lên bầu trời.

Bờ môi không ngừng nhúc nhích nhưng lại không nói được một câu nào.

Hết chương 1243.
Bình Luận (0)
Comment