Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1202 - Chương 1242. Phiền Phức Tìm Tới Cửa

Chương 1242. Phiền phức tìm tới cửa
Chương 1242. Phiền phức tìm tới cửa

Lạm sát kẻ vô tội, vì cảnh giới và thực lực của mình mà không ngừng giết người.

Nhưng cũng có không ít yêu quái chưa từng tổn thương tới con người.

Người còn có thiện ác thì sao yêu quái lại không có thiện ác.

Chỉ vì một lý do vớ vẩn như vậy mà hễ Tôn Hùng nhìn thấy yêu quái thì muốn giết hết.

Không phân tốt xấu.

Cái này mà là chính nghĩa?

Thật tình không biết, những gì hắn làm cũng khác gì ác nhân trong mắt những yêu quái tốt.

Thấy Tô Tiểu Bạch vẻ mặt lạnh nhạt, khinh thường nhìn mình thì.

Tôn Hùng không muốn khuyên nhủ nữa.

"Nếu ngươi không biết hối cải thì bản tọa sẽ tự tay đưa bắt ngươi, giết sạch những yêu quái này, trấn áp ngươi trong Tử La Tông, khi nào chịu bỏ gian tà theo chính nghĩa thì mới thả ngươi đi!"

Tôn Hùng sắc mặt lạnh lẽo, trong mắt có hàn mang bắn ra, quay qua nhìn hai người Hổ Sát.

"Hai vị sư đệ, các ngươi đối phó hai con yêu quái đó, ta đi bắt vị đạo hữu này!"

Tôn Hùng dặn dò.

Hai vị trưởng lão Tử La Tông sau lưng đồng loạt gật đầu, sau đó bay lên không, vọt thẳng tới chỗ Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng.

Kim Sí Đại Bằng và Hổ Sát lại khinh thường cười lạnh một tiếng.

Ở trong di tích Cửu Vĩ Thiên Hồ, chủ thượng trấn áp Tiên tồn tại từ thượng cổ, hơn nữa ngay cả Thiên Ma Độ Kiếp đỉnh phong trong Thâm Uyên Cốc cũng không thể cảm nhận được chủ thượng ở trước mặt.

Một nhân loại chỉ là Độ Kiếp hậu kỳ mà dám ngông cuồng nói muốn bắt chủ thượng?

Thật là buồn cười! "Muốn tổn thương chủ thượng thì phải qua ải của ta trước!" Vừa nói, Kim Sí Đại Bằng và Hổ Sát vừa vọt thẳng tới, chặn hai vị trưởng lão đang lao tới lại. Hai vị trưởng lão này liền ném một món pháp bảo đỉnh phong ra, triền đấu với Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng.

Mặc dù Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng rất muốn nhanh chóng bắt được hai vị trưởng lão Độ Kiếp hậu kỳ này nhưng thực lực của hai người này cũng không thấp, lại còn có hai món pháp bảo hết sức mạnh mẽ.

Trong lúc nhất thời, hai yêu và hai người này đánh đến kịch liệt, không ai dứt ra được.

Chuyện này cũng khiến cho sắc mặt Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng trở nên khó coi.

Trơ mắt nhìn Tôn Hùng đó bay thẳng tới Tô Tiểu Bạch.

Tô Tiểu Bạch mặt không cảm xúc, đứng tại chỗ lẳng lặng nhìn Tôn Hùng đang vọt tới.

Mà hai người Kha Sương và Kha Tuyết trong ngực hắn thì lại bĩu môi, mắt hạnh trừng trừng, tức giận nhìn Tôn Hùng.

Trước đó Tôn Hùng mắng hai người bọn họ là yêu nghiệt, chuyện này khiến hai người rất tức giận.

Trước giờ chưa ai dám nhục mạ bọn họ như vậy.

Huống chi cái tên này còn mắng bọn họ trước mặt Tô Tiểu Bạch!

Điều này càng khiến cho hai người tức giận hơn.

"Tướng công, người này quá ghê tởm, nhục mạ ta, tướng công phải dạy cho hắn một bài học!"

Kha Sương bĩu môi, dựa vào ngực Tô Tiểu Bạch, tỏ vẻ đáng thương nói.

"Tô công tử, ngươi phải dạy cho cái tên này một bài học, quá ghê tởm, nói năng điên cuồng, nên đánh!"

Kha Tuyết cũng liên tục gật đầu tán đồng, nói.

Đối với người đơn thuần như hai người thì đánh một trận đã là trừng phạt nghiêm khắc nhất mà bọn họ biết.

"Hừ? Giáo huấn bản tọa, buồn cười, hôm nay bản tọa làm thịt hai con hồ ly tinh các ngươi trước rồi mới trấn áp vị đạo hữu này!"

Tôn Hùng nghe vậy thì khinh thường cười lạnh một tiếng, trong mắt tràn ngập sát khí mãnh liệt!

Xem ra Tôn Hùng này hận yêu quái thấu xương, nhìn thấy yêu quái thì chỉ muốn giết chết!

Sát khí nồng đậm càng khiến cho Kha Sương và Kha Tuyết bất mãn hơn.

Ánh mắt nhìn Tôn Hùng cũng trở nên lạnh nhạt.

Dù đang triền đấu với hai vị trưởng lão Tử La Tông nhưng Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng cũng chú ý tới bên Tô Tiểu Bạch và Tôn Hùng.

Hai người nhận ra thái độ của Kha Sương và Kha Tuyết thay đổi thì nhếch miệng cười lạnh.

Dám trêu chọc nữ nhân của chủ thượng, lão già này chết chắc!

Dứt khoát không thèm chú ý nữa mà tập trung đối phó với kẻ địch trước mặt.

Tôn Hùng sắc mặt khó coi, hai tay không ngừng huy động, chỉ thấy trên đỉnh đầu có mây đen dày đặc không ngừng tụ lại, theo mây đen hội tụ, bầu không khí cũng trở nên đè nén, thậm chí đứng từ xa nhìn lại thì còn tưởng là trời sập.

Mây đen ngập đầu, lôi đình màu tím không ngừng vặn vẹo ở trong mây đen, trong đó có uy áp mạnh mẽ kinh khủng.

Mà mỗi một đạo lôi đình đó đều ẩn chứa lực lượng kinh khủng.

Nếu đánh xuống thì sẽ long trời lở đất!

"Đi chết cho bản tọa!”

Trong mắt Tôn Hùng tràn đầy sát ý và thù hận, trừng mắt nhìn Kha Sương và Kha Tuyết, hai tay không ngừng huy động, từng đạo lôi đình cuồng bạo hội tụ lại trong tay.

Sau một khắc thì bỗng nhiên bộc phát ra, tốc độ vượt qua phạm vi mà mắt thường có thể quan sát được, chỉ để lại một cái bóng trên không trung, sau đó bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt Kha Sương và Kha Tuyết.

Oanh!

Tiếng nổ kịch liệt vang lên trong nháy mắt.

Lực lượng cuồng bạo không ngừng điên cuồng khuếch tán ra bốn phía, lôi đình màu tím vặn vẹo, cạo đi một lớp đất ở vách núi này! Vụ nổ này cũng khiến cho Hổ Sát, Kim Sí Đại Bằng và hai vị trưởng lão Tử La Tông ở xa sững sờ. cùng ngừng tay, không triền đấu nữa mà quay đầu nhìn lại.

"Lại là Lôi Đình Luyện Ngục! Đây là tuyệt chiêu của Tôn Hùng trưởng lão! Hít! Lôi Đình Luyện Ngục của Tôn Hùng trưởng lão đúng là đáng sợ, lại có lực lượng kinh khủng như vậy!"

Hai vị trưởng lão thấy cảnh này thì hít một hơi khí lạnh, sau đó vui mừng bàn tán.

"Xem ra nếu như người tu hành đó thực lực không đủ thì rất có thể sẽ táng thân trong Lôi Đình Luyện Ngục, dù sao yêu ma quỷ quái chết ở trong Lôi Đình Luyện Ngục này không có một trăm cũng có tám mươi!"

"Đúng vậy." Một trưởng lão khác ánh mắt nóng bỏng, nói: "Tôn Hùng trưởng lão dựa vào Lôi Đình Luyện Ngục này một mình trấn giết hơn mười tên Yêu Vương Độ Kiếp hậu kỳ, ta nghĩ, tiểu tử đó khó giữ được tính mệnh!"

Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng đứng ở đằng xa, lôi đình màu tím lấp lóe nhuộm sắc mặt hai người thành màu tím…

Tuy nhiên hai người lại không chút lo lắng, ngược lại còn rất bình tĩnh.

Nhưng khi nghe hai người họ nói như vậy thì Kim Sí Đại Bằng và Hổ Sát lập tức liền khinh thường cười lạnh một tiếng.

"Buồn cười, chút lôi đình ấy mà cũng muốn giết chết chủ thượng? Si tâm vọng tưởng!"

"Chủ thượng tùy ý phất tay một cái là có thể phá bỏ lôi đình đó, cho dù tông chủ tông môn các ngươi đích thân đến thì cũng không phải là đối thủ của chủ thượng!"

Nghe hai yêu nói như vậy, hai vị trưởng lão Tử La Tông khinh thường, nói.

"Hừ, miệng lưỡi lanh lợi lắm, chờ đi, lát nữa một người hai yêu đó ngay cả thi thể cũng không còn!"

"Chờ khi ngươi thấy những người đó hôi phi yên diệt trong Lôi Đình Luyện Ngục, đến lúc đó hi vọng các ngươi vẫn có thể mạnh miệt như vậy!”

Hai vị trưởng lão chỉ cảm thấy hai yêu nói như vậy là đang khoát lác, cười lạnh nói.

Bốn người tranh cãi một hồi, nhao nhao hừ lạnh một tiếng, quay đầu qua chỗ khác, tập trung nhìn Lôi Đình Luyện Ngục!

"Hừ, không gì hơn cái này, ở trước mặt bản tọa, bất kỳ yêu quái gì thì cũng chỉ có một con đường chết!"

Hết chương 1242.
Bình Luận (0)
Comment