Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1887 - Chương 1937. Tàn Sát Hàng Loạt Dân Trong Thành

Chương 1937. Tàn sát hàng loạt dân trong thành
Chương 1937. Tàn sát hàng loạt dân trong thành

Vì sao lại xuất hiện tình huống không trả thù được? Trường hợp thứ nhất là người này đã chết, không tìm được hắn. Trường hợp thứ hai là người này rất mạnh, tuy rằng ngươi đã biến thành oán linh nhưng vẫn không làm gì được hắn. Trường hợp này rất nhiều. Cũng có thể là thân mình của hắn rất mạnh, hay có bùa hộ mệnh trừ tà…

Trước khi xuyên qua Tô Tiểu Bạch thường nghe thấy người ta nói đùa là giết người không sợ người bị giết biến thành quỷ trở về giết ngươi sao?

Hoặc là ác quỷ giết chết ngươi chẳng lẽ không sợ ngươi cũng biến thành ác quỷ về đối phó lại hắn sao?

Cách nói như vậy không có ý nghĩa trong thế giới tu tiên tàn khốc này.

Bởi vì… giống như nghĩa trên mặt chữ. Có một số người có thể giết được ngươi khi ngươi vẫn còn sống, thì sau khi ngươi chết cũng vậy. Mà có một số ác quỷ giết chết ngươi thì sau đó ngươi vẫn không đánh lại hắn, thậm chí còn bị hắn cắn nuốt sức mạnh, ngươi sẽ biến thành oán linh chỉ có mỗi oán niệm không có thực lực. Nói không chừng một người tu tiên đi ngang qua cũng có thể tiêu diệt ngươi. Bởi vì, ngươi cứ điên cuồng công kích người khác, nhưng có một số người ngươi không trêu vào được. Ví dụ như Tô Tiểu Bạch. Thậm chí là Kha Sương Kha Tuyết cũng không sợ quỷ hồn bình thường.

Huynh muội Âu Dương thấy Tô Tiểu Bạch hỏi nơi này từng xảy ra chuyện gì mà có nhiều oan hồn như vậy thì nói vấn đề này bọn họ cũng suy nghĩ rất lâu.

Bọn họ cảm thấy có thể trong lịch sử ở đây từng xảy ra sự kiện tàn sát hàng loạt người dân trong thành. Theo cách nói của hai huynh muội Âu Dương thì lúc trước Ma Vực không lớn như vậy.

Sau khi quay về đã liên tục khếch trương, thông qua việc đi xuống các thành thị bình thường giết chết tất cả người tu tiên và dân thường chiếm được rất nhiều lãnh địa.

Nhưng hiện giờ Ma Vực đã không còn năng lực để đi tới những tòa thành thị đó. Lúc cánh cửa thứ hai của chúng xuất hiện đã từ từ ăn mòn khu vực xung quanh hơn nữa còn có thể hút linh khí ở gần, ví dụ như chỗ cửa mà lúc đầu mấy người Tô Tiểu Bạch đi vào ban đầu là một ngọn núi linh sơn. Sau khi bị hút hết linh khí thì linh sơn biến thành một cái vỏ rỗng. Không còn thứ gì có giá trị.

Tô Tiểu Bạch nghe vậy, cảm thấy ý tưởng tiêu diệt người Ma Vực lại càng kiên định hơn. Đám người này đúng là tội lỗi chồng chất.

Cho dù nói mười ngày mười đêm cũng không hết. Ma Vực chắc chắn phải trải giá lớn…

Hắn âm thầm nói như vậy trong lòng. Hắn không phải người hay nói giỡn. Hắn nói được thì làm được, nhất định phải đánh cho Ma Vực một đòn mạnh. Chênh lệch về số lượng thì sao?

Điều đó không bao giờ quan trọng.

Tô Tiểu Bạch có lòng tin mình sẽ làm được. Thực lực của hắn đáng sợ như vậy mà.

Quan trọng hơn là Tô Tiểu Bạch luôn biết dùng thực lực ở đúng chỗ. Không giống như một số người có chút thành tưu bắt đầu ức hiếp người yếu, gây hại cho một phương.

Tô Tiểu Bạch không phải người nông cạn như vậy. Lúc này, Kha Sương đưa ra một vấn đề.

“Các ngươi nói dân trong thành đó đã bị tàn sát hàng loạt đúng không? Như vậy chẳng lẽ đó chính là thành thị mà chúng ta đang ở sao?”

“Ta nghĩ là đúng vậy.”

Âu Dương Tình gật đầu, nghiêm túc nói: “Nhưng mà thành này vẫn cách oán linh một đoạn. Cho nên ta đoán, những oán linh này bị người giết chết bọn họ đuổi ra khỏi quê nhà, ngay cả linh hồn cũng không có nơi nào để về.”

“Như vậy thì cũng quá thảm.”

Kha Tuyết nghe vậy cảm thấy rất đồng tình: “Sao có thể không có tính người như vậy?”

“Người Ma Vực làm ra chuyện gì cũng không kỳ quái.”

Tô Tiều Bạch hừ một cái, bình luận.

Hết chương 1937.
Bình Luận (0)
Comment