Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 1889 - Chương 1939. Tù Ngưu Hiện Thân

Chương 1939. Tù Ngưu hiện thân
Chương 1939. Tù Ngưu hiện thân

Theo nó thấy chiêu này không sao cả! Bởi vì là thân là một mãnh thú, thực lực của nó mạnh bằng một nửa người tu luyện, dù có nhiều người tới nữa cũng không thể chống lại nó, chỉ đi nộp mạng mà thôi! Tù Ngưu thấy Tô Tiểu Bạch dùng chiêu vừa rồi chỉ là phô trương thanh thế mà thôi.

Nó cho rằng, bây giờ nhìn Tô Tiểu Bạch có vẻ rất uy phong nhưng thực tế cứng đối cứng sẽ bị nó nghiền nát dễ dàng.

Thân hình nó rắn chắc giống như một ngọn núi nhỏ, lúc va chạm dễ dàng đâm kẻ địch đến tan xương nát thịt.

Hơn nữa Tù Ngưu còn rất tự tin với năng lực phòng ngự của mình. Nó thấy trường kiếm trong tay những người tu luyện này giống như cây tăm, căn bản không làm gì được nó.

Tù Ngưu cho rằng, bọn họ không thể đánh xuyên qua lực phòng ngự khủng bố của nó. Muốn phá vỡ lớp da dày của nó? Bọn họ còn quá non! Đương nhiên. Đây chẳng qua chỉ là lòng tự tin mù quáng của Tù Ngưu.

Theo truyền thống thì cha mẹ sinh con trời sinh tính. Loại thần thú này có tiên thú cũng có manh thú. Mà con trước mắt mọi người chính là hung thần bị Ma Vực ăn mòn biến thành mãnh thú. Cho nên tính tình ngạo mạn cũng là bình thường. Từ trước đến nay Tù Ngưu chưa từng gặp phải đối thủ. Nhưng mà, ngoại tộc giống như Tô Tiểu Bạch thì không sợ cường giả. Thậm chí kẻ địch càng mạnh hắn càng có hứng thú.

Sở dĩ như vậy là bởi vì hắn nghĩ muốn gia tăng thực lực phải liên tục khiêu chiến cường giả.

Sau khi chiến thắng cường giả, tự nhiên hắn sẽ mạnh lên! Suy nghĩ của Tô Tiểu Bạch cũng không sai. Nhưng nếu người tu tiên cấp bình thường cứ mù quáng bắt chước suy nghĩ này của hắn chỉ dẫn tới diệt vong mà thôi. Ví dụ như huynh muội Âu Dương. Ý tưởng của bọn họ cũng có nhiều chỗ giống với Tô Tiểu Bạch. Nhưng mà hiệu quả thực tế thì sao? Nếu Tô Tiểu Bạch không ra tay thì đời này bọn họ xem như chấm dứt tại đây rồi. Khiêu chiến cường giả là rất nguy hiểm. Chỉ có số ít người có thể làm được an toàn.

Lúc này, chỉ thấy Tô Tiểu Bạch bắt đầu chuẩn bị cho trận chiến kế tiếp. Hắn nhìn thấy Tù Ngưu, bất động. Tù Ngưu thấy Tô Tiểu Bạch không sợ mình cũng không nghĩ nhiều. Nó chỉ coi Tô Tiểu Bạch là một kẻ không biết sống chết mà thôi.

Tù Ngưu sẽ lập tức cho những người này biết thế nào là sợ hãi với áp đảo cường đại thật sự.

Nó thấy sức mạnh của mình đủ để kết thúc chiến đầu trong vòng một giây, thậm chí chưa đến gần, sừng trâu của Tù Ngưu đã bộc phát ra ma khí mãnh liệt.

Âu Dương Đạc thấy vậy lập tức lấy pháp bảo ra, hô to.

“Giao cho ta! Để ta ngăn cản chiêu này!”

Thứ hắn lấy ra chính là một phiến tường bằng sắt.

Đây là pháp bảo cường đại mà hắn rất kiêu ngạo, có thể huy động pháp bảo phóng ra linh lực mạnh mẽ tăng đàn hồi cho vách tường, làm pháp thuật do sừng trâu phóng ra bị bắn ngược trở lại.

Tô Tiểu Bạch thấy rất thú vị, vì vậy quyết định tạm thời không nhúng tay vào, xem hắn sẽ đối phó với kẻ địch thế nào.

Sừng trâu của Tù Ngưu rất nhanh lại lóe ra tia sáng, phóng ra ngọn lửa với lôi quang mãnh liệt.

Hết chương 1939.
Bình Luận (0)
Comment