Tay hắn bắn vào chuôi kiếm, mũi kiếm bộc phát ra kiếm quang chói mắt nghênh đón kiếm phong của Âu Dương Đạc, một đạo kiếm quang nhanh như chớp, mang theo sức mạnh sắc bén.
Va chạm mạnh với mũi kiếm của Âu Dương Đạc.
Hai đạo kiếm quang va chạm vào nhau, phát ra tiếng động mạnh, hai thanh kiếm chấn động dữ dội ở trên không trung, sau đó tách ra hai bên sườn.
Sắc mặt Âu Dương Đạc hơi tái nhợt, khóe miệng chảy xuống máu tươi, hai tay của hắn run rẩy kịch liệt, thân thể cũng lui về phía sau ba trượng.
Khó khăn lắm mới ổn định cước bộ, hắn ngẩng đầu nhìn Thanh Phong thánh nhân đang đứng thẳng ở giữa không trung, sắc mặt trở nên khó coi.
Lúc Thanh Phong thánh nhân với Âu Dương Đạc giao thủ, thân thể Âu Dương Đạc đã bị thương nặng. Hiện giờ thương thế của hắn càng nghiêm trọng hơn. Trong lòng hắn hiểu rõ lúc này giao thủ, hắn đã rơi xuống thế hạ phong, hơn nữa hắn biết muốn thắng được phải tốn rất nhiều công sức, nhưng hắn cũng không nhận thua, hắn không cam lòng phụ thân mình chết như vậy.
Không cam lòng tất cả mọi thứ của hắn đều thuộc về Thanh Phong thánh nhân.
Thanh Phong thánh nhân nhìn Âu Dương Đạc chật vật, trên mặt hiện lên một tia trào phúng, hừ lạnh, nói.
“Âu Dương Đạc, ta khuyên ngươi nên từ bỏ chống cự đi, ngươi không trốn thoát được đâu, ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói đi! Ta có thể tha cho ngươi một mạng, nếu không, dù có liều mạng ta cũng phải giữ ngươi ở chỗ này.”
“A, ta cũng rất hy vọng ngươi có thể giữ được ta ở lại, ta cũng muốn mượn hoàn cảnh ở đây để đột phá cấm chế phong ấn trong cơ thể. Đến lúc đó ta sẽ nghiền xương ngươi thành tro.”
Trên mặt Âu Dương Đạc hiện lên vẻ dữ tợn, hung ác nhìn chằm chằm Thanh Phong thánh nhân.
Thanh Phong thánh nhân nhe vậy thì hơi sửng sốt, trừng mắt, nói: “Cái gì? Ý của ngươi là cấm chế trong cơ thể ngươi có thể giải trừ?”
Khóe miệng Âu Dương Đạc lộ ra một nụ cười lạnh tàn nhẫn, sau đó gật đầu nói: “Đúng vậy, phong ấn trong cơ thể ta sắp được giải trừ, ngươi chuẩn bị chịu chết đi.”
Thanh Phong thánh nhân nghe vậy, mặt hơi trầm xuống, trong lòng thầm thở dài một hơi: Qủa nhiên giống như suy nghĩ của ta, thực lực của Âu Dương Đạc đã đột phá tới Linh Sư cấp sáu rồi.
Hiện giờ lại khôi phục tới trạng thái Linh Sư cấp bảy hơn nữa thân thể hắn vô cùng dũng mãnh. Ngay cả mình cũng không phải đối thủ của hắn, hơn nữa, chuôi trường kiếm trong tay hắn còn rất quỷ dị, rất có uy lực.
Tuy trường kiếm này của mình cũng không tệ nhưng nếu so sánh với trường kiếm trong tay đối phương thì còn kém rất nhiều. Nếu liều mạng sẽ bất lợi cho hắn.
Nghĩ đến đây, Thanh Phong thánh nhân không chần chờ nữa, chân đạp mạnh vào không trung, cả người hóa thành một luồng ánh sáng xanh vọt về phía Âu Dương Đạc. Tốc độ của Thanh Phong thánh nhân rất nhanh gần như là ngay lập tức đã tới gần Âu Dương Đạc. Sau đó một chiêu công kích sắc bén chém về phía Âu Dương Đạc.
Ánh mắt Âu Dương Đạc hơi cứng lại, trường kiếm trong tay chém về phía Thanh Phong thánh nhân, thân thể hắn cũng vọt theo.