Tô Tiểu Bạch hừ lạnh, cười mỉa nói.
Mặc dù hiện giờ tình huống của hắn không ổn lắm, nhưng hắn vẫn tin mình có thể giết chết được Thanh Phong thánh nhân. Chỉ là tất cả đều cần có thời gian.
“Ha hả. Tô Tiểu Bạch, giờ bổn tọa sẽ cho ngươi thấy, cái gì mới là cao thủ cảnh giới Tiên Đế thật sự.” Thanh Phong thánh nhân hừ lạnh, hai tròng mắt lóe lên tia sáng lạnh. Trên mặt hắn lộ ra một nụ cười khát máu.
“Nếu đã như vậy, bổn tọa sẽ cho ngươi thấy thực lực thật sự của bổn tọa.”
Hai tròng mắt của Thanh Phong thánh nhân phát ra hai tia sáng làm người ta phải sợ hãi. Sau đó đột nhiên toàn thân hắn rung lên, tỏa ra một luồng hơi thở kinh người.
Hơi thở kia rất đáng sợ, giống như một pho tượng cự thú viễn cổ, phát ra một loại uy nghiêm hủy thiên diệt địa.
Thanh Phong thánh nhân bước từng bước trong không trung, nháy mắt người đã xuất hiện ở bên cạnh Tô Tiểu Bạch, vươn hai tay vỗ mạng ra ngoài.
Phanh.
Sức mạnh vô hình tuôn ra từ trên bàn tay của Thanh Phong thánh nhân. Chớp mắt, một nắm đấm to lớn đánh vào ngực Tô Tiểu Bạch.
Lồng ngực Tô Tiểu Bạch lập tức truyền đến một loạt tiếng răng rắc răng rắc giòn tan. Ngay sau đó là tiếng xương ngực của hắn bị vỡ vụn.
Phốc xuy, thân hình Tô Tiểu Bạch bay ngược ra ngoài giống như đạn pháo, đập vào cây cổ thụ, đột nhiên một loạt tiếng cạch cạch chói tai vang lên.
Phốc xuy.
Tô Tiểu Bạch mở miệng, phun ra một ngụm máu lớn.
Sắc mặt hắn cũng trở nên tái nhợt.
“A…”
Tô Tiểu Bạch hét lên một tiếng thê lương và thảm thiết, miệng vết thương trên người liên tục trào ra máu tươi, nhiễm đỏ quần áo của hắn, nhìn rất chật vật.
Thanh Phong thánh nhân thấy vậy thì lông mày hơi nhếch, trên mặt lộ một tia giễu cợt, lạnh lùng nhìn Tô Tiểu Bạch.
Chiêu thần thông mà hắn vừa thi triển chính là một trong những sát chiêu lợi hại nhất của hắn, tên là Vạn Long Phá Hư Quyền, là công pháp truyền thừa của sư môn hắn.
Dưới uy lực của chiêu thần thông này, dù là cường giả cấp bậc Chân Tiên cũng không né được, chỉ có cường giả Tiên Đế may ra mới ngăn được.
Tô Tiểu Bạch bị chiêu này đả thương coi như là trừng phạt đối với hắn.
Nhưng mà trong lòng Thanh Phong thánh nhân hiểu rõ, công kích lần này của hắn đã tạo thành vết thương lớn với Tô Tiểu Bạch. Trong khoảng thời gian ngắn chắc chắn không thể khôi phục được.
Cho nên mục tiêu của hắn vẫn là pháp bảo ở trong cơ thể Tô Tiểu Bạch kia.
“Một linh khí tốt, bổn tọa rất thích, Tô Tiểu Bạch bổn tọa tạm tha cho ngươi một mạng, đợi bổn tọa chiếm được pháp bảo này của ngươi, nhất định sẽ cho ngươi ngàn đao, nghiền xương thành tro.”
Thanh Phong thánh nhân nhìn Tô Tiểu Bạch, nhe răng cười nói.
“Ngươi mơ tưởng hão huyền. Ngươi đừng hòng lấy được pháp bảo của ta.”
Tô Tiểu Bạch nghiến răng nghiến lợi nói.
“Thật sao? Vậy thử một lần đi, xem ngươi có bảo vệ được pháp bảo này không? Hiện giờ tính nhẫn nại của bổn tọa đã bị ngươi mài sạch rồi.”
“Cho nên, ta sẽ dùng hành động thực tế nói cho ngươi biết, rốt cuộc ai mới là cường giả thật sự, vương giả thật sự. Tô Tiểu Bạch hôm nay ngươi xác định là rơi vào tay ta rồi. Ha ha ha.”