Bởi vì, theo bọn họ đệ tử phái Thanh Phong Kiếm ngay cả một chiêu của Tô Tiểu Bạch cũng không đỡ được, đây chính là khiêu khích nghiêm trọng với trưởng lão bọn họ.
Điều này cũng làm cho bọn họ sinh ra oán hận và địch ý với Tô Tiểu Bạch.
“Thằng nhãi này đúng là khinh người quá đáng, chúng phải dạy dỗ hắn một trận, nếu không hắn coi phái Thanh Phong Kiếm ta là quả hồng mềm sao?”
“Đúng, không thể để hắn kiêu ngạo như vậy, ta cũng muốn cho thằng nhãi kia trả giá.” Các trưởng lão khác cũng mở miệng nói.
Mà lúc này Thanh Phong Thánh Tử cũng bước tới bên cạnh chúng trưởng lão.
“Chư vị trưởng lão, các người không cần bàn nữa, ta đã biết nên làm sao rồi.”
Thanh Phong Thánh Tử nói.
“Thánh Tử đại nhân có gì phân phó?”
Các trưởng lão phái Thanh Phong Kiếm thấy Thanh Phong Thánh Tử chủ động xin đi giết địch thì đều vẻ mặt cung kính nhìn Thanh Phong Thánh Tử mở miệng dò hỏi.
Thanh Phong Thánh Tử nói: “Các ngươi đều là phụ tá đắc lực của cha ta, là nhân tài kiệt xuất của Thanh Phong thánh địa chúng ta, thực lực của các ngươi cũng không tầm thường, ta hy vọng các ngươi có thể liên hợp lại cùng bao vây diệt trừ tiểu tử kia.”
“Nếu tiểu tử kia không đồng ý, không muốn quy thuận phái Thanh Phong Kiếm, ta sẽ tự thân xuất mã.”
“Thánh Tử đại nhân yên tâm, chúng ta nhất định sẽ hỗ trợ ngài giết chết tên tiểu tử kia.”
“Đúng vậy, Thánh Tử đại nhân, chuyện này cứ giao cho chúng ta đi.”
Mấy trưởng lão nghe Thanh Phong Thánh Tử nói vậy đều vỗ ngực cam đoan nói.
Thanh Phong Thánh Tử nghe xong, khóe miệng cũng nhếch lên một nụ cười u ám, sau đó phất tay với mấy trưởng lão, ý bảo họ có thể đi xuống nghỉ ngơi.
Rất nhanh họ đã rời khỏi, mà ánh mắt của Thanh Phong Thánh tử lại dừng ở cửa sơn động lớn kia.
“Thằng nhãi kia, cuối cùng vẫn tới cửa, lúc này ta muốn xem thử, ngươi rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào.”
Thanh Phong Thánh Tử hừ lạnh một cái, chuyển động thân hình nháy mắt đã đi tới gần sơn động kia.
“Đây là đâu?”
Lúc này Tô Tiểu Bạch đang núp ở ngoài tòa sơn động, hắn nhìn tòa sơn động kia cũng hơi sửng sốt.
Bởi vì bên ngoài sơn động bố trí một cái cấm chế cỡ lớn, như vậy ngoại trừ ‘Tô Tiểu Bạch’ hoặc là Thanh Phong Thánh Tử,v.v… có thực lực Thánh Đế ra thì không ai có thể xâm nhập vào trong sơn động này, cũng không tìm được thứ gì.
“Hừ, nơi này là cấm địa của ta, không ai được phép đi vào.”
“Người là ai?”
“Nếu không phải người của Thanh Phong thánh địa chúng ta thì mau rời khỏi đây.”
Mấy hộ vệ Thanh Phong thánh tử nhìn thấy Tô Tiểu Bạch, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm hắn, đồng thời bọn họ còn dùng linh hồn truyền âm hỏi thánh chủ của mình xem thánh chủ có biết Tô Tiểu Bạch không, hơn nữa ra lệnh cho họ bắt Tô Tiểu Bạch lại, tra khảo một trận.
Dù sao bây giờ Thanh Phong thánh tử bọn họ cũng mất mặt rồi, nếu không băm vằm thằng nhãi này ra làm mảnh nhỏ thì mặt mũi của bọn họ sẽ mất hết.
Nhưng mà thánh chủ lại không trả lời, bởi vì trong đầu bọn họ cũng không có trí nhớ về người này.
Tô Tiểu Bạch hơi nhíu mày, hắn cảm nhận được trên người mấy tên Thanh Phong thánh tử này phát ra một cỗ uy áp mạnh mẽ.
Mấy tên Thanh Phong thánh tử này đều đạt tới Thánh Vương sáu trọng cảnh đỉnh, thực lực rất mạnh