Mà nơi này lại bố trí một cấm chế mạnh như vậy, có thể thấy chủ nhân cấm chế tu vi rất mạnh.
Cho dù là Tô Tiểu Bạch cũng không thể phá giải được, đừng nói đến những Thánh Vương sáu trọng cảnh như bọn họ, thậm chí là cả Thánh Vương bát trọng.
Tô Tiểu Bạc hít sâu một hơi, áp chế cảm xúc trong lòng, sau đó lắc mình tiến vào trong sơn động.
Sơn động này là một thạch động rất lớn, rộng khoảng một trăm mét, hơn nữa bên trong cũng chứa nồng đậm linh khí, hơn nữa trong thạch động chỉ có một cái thềm đá không có vật phẩm gì khác.
Hoàn cảnh nơi này không khác gì tòa sơn cốc bên ngoài, nhưng mà Tô Tiểu Bạch phát hiện hoàn cảnh ở đây ác liệt hơn bên ngoài.
Linh khí nơi này cũng nồng đậm hơn, có thể thấy tu luyện ở trong này sẽ nhanh hơn bên ngoài gấp mấy lần, thậm chí là mười lần.
Nhưng mà những điều này không có tác dụng gì với Tô Tiểu Bạch, hiện giờ hắn chỉ muốn làm một việc duy nhất là mau chóng tìm được Tô Nhu và tiểu hồ ly, hắn không tin Tô Nhu bị bọn họ bắt được.
“Ừm? Nơi này hình như có thứ gì đó?”
Đột nhiên, mắt Tô Tiểu Bạch sáng lên, nhìn thấy trên thềm đá có thi thể của một con hồ ly đang nằm bò, con hồ ly kia rất giống bộ dạng của tiểu hồ ly.
Không nhìn thấy cái đuôi của tiểu hồ ly đâu, lúc này nó đang nằm ở đó, bộ lông trên người cũng bị cháy đen một mảng. Mà Tô Tiểu Bạch nhìn thấy bộ dạng của nó thì thay đổi sắc mặt, trái tim co rút lại.
“Tiểu hồ ly, tiểu hồ ly, ngươi tỉnh tỉnh.”
Tô Tiểu Bạch vội vàng ngồi xổm xuống, đưa tay bế tiểu hồ ly ở trên mặt đất lên ôm vào trong ngực, kiểm tra thương thế cho nó.
“Tiểu hồ ly, ngươi tuyệt đối không được chết, ta còn chờ ngươi báo thù giúp ta nữa, ngươi tuyệt đối không được chết.”
Tô Tiểu Bạch nhìn tiểu hồ ly, vô cùng đau lòng.
Tô Tiểu Bạch lấy linh dược của mình ra cho tiểu hồ ly dùng.
Nhưng làm hắn thất vọng là sau khi tiểu hồ ly ăn linh dược vào vẫn không tỉnh ngược lại càng ngày càng suy yếu, hơi thở cũng càng yếu ớt.
Trong lòng hắn thầm kêu không ổn, hắn biết tiểu hồ ly thật sự gặp nguy hiểm rồi.
Mà lúc này, mấy hộ vệ Thanh Phong thánh địa ở bên ngoài cũng đang đi vào trong sơn động.
Thánh chủ bọn họ nói là không được để bất kỳ kẻ nào quấy rầy hắn tu luyện, bọn họ cũng không được phá hư hắn tu luyện.
“Thánh chủ, vừa rồi ở bên ngoài thuộc hạ phát hiện một thiếu niên đang đánh lén thánh chủ Thanh Phong thánh địa chúng ta.”
Lúc này một tên hộ vệ Thanh Phong thánh địa tiến lên bẩm báo.
“Nga?”
“Lại có người dám đánh lén Thanh Phong Thánh Tử? Tiểu tử này không muốn sống nữa sao.”
Lúc này, một gã nam tử trung niên từ trong cửa động đi ra, người này có mái tóc hồng, bộ dạng rất khôi ngô, hơn nữa tu vi của hắn đã đạt tới Thánh Vương ngũ trọng cảnh đỉnh.
Tu vi khủng bố như vậy chắc chắn nằm trong top ba thế hệ trẻ tuổi của Thanh Phong thánh địa, thậm chí là top năm, bởi vì người này đã vượt qua thiên tài bình thường, hắn thuộc nhóm người được Thanh Phong thánh chủ coi trọng nhất.
Cho nên tu vi của hắn rất cao, hơn nữa sức chiến đấu còn vô cùng đáng sợ, là một cường giá chiến lực khủng bố.
“Thiếu niên đó có bộ dạng như thế nào?”