Tô Tiểu Bạch cũng nhìn Thanh Phong thánh tử, biểu tình trên mặt rất bình tĩnh.
“Thanh Phong thánh tử à, ngươi chắc chắn là có thể giết được ta sao?”
Tô Tiểu Bạch cười hỏi.
Thanh Phong thánh tử nhìn Tô Tiểu Bạch tươi cười, nghe thấy lời nói này của Tô Tiểu Bạch, cũng hơi sửng sốt, trong lòng cảm thấy bất an.
Nhưng mà, Thanh Phong thánh tử cũng không do dự lâu, lạnh lùng hồi đáp:
“Đúng vậy, ta tin là có thể giết chết ngươi.”
“Bởi vì, ta là một nửa bước Thánh Tôn chân chính, mà ngươi chỉ là một phế vật vừa mới tiến vào cảnh giới Thánh Tôn mà thôi. Ngươi có thể đối nghịch với ta cũng chứng minh ngươi là một thánh thể thiên phú bẩm sinh.”
“Nếu ngươi gia nhập gia tộc Thanh Phong chúng ta, có lẽ ta sẽ tha cho ngươi một mạng chó.”
Tô Tiểu Bạch nghe vậy không nhịn được nở nụ cười.
“Ngươi đúng là rất buồn cười.”
Nói xong Tô Tiểu Bạch trực tiếp đá ra một cước, lập tức một quyền cương sắc bén thổi quét về phía Thanh Phong thánh tử.
Một cước này trực tiếp làm nổ tung hư không, uy thế kinh thiên động địa, thậm chí còn dẫn tới một tia thần lôi.
“Cái gì? Thứ rác rưởi như ngươi mà cũng có thực lực bậc này sao? Không thể nào, không thể nào.”
Trên mặt Thanh Phong thánh tử cũng hiện lên vẻ hoảng sợ.
Nhưng mà, lúc này quyền cương sắc bén đã đã đến trước người hắn. Thanh Phong thánh tử vội vàng thúc giục thánh khí trong cơ thể, chắn trước người, đồng thời cũng đánh ra bộ quyền pháp huyền diệu.
Cái đạp sắc bén va chạm với quyền pháp.
Một tiếng giòn vang, bộ quyền pháp huyền diệu lập tức vỡ tan. Mà đạo quyền cương vẫn mang theo sức mạnh khủng bố nhằm về phía Thanh Phong thánh tử.
Thanh Phong thánh tử thấy quyền cương này tốc độ rất nhanh hơn nữa sức mạnh còn hung ác như thế, cũng nhanh chóng thúc giục ra Thanh Mục Kỳ (cờ gỗ) của mình, nghênh đón quyền cương kia của Tô Tiểu Bạch.
Thân quyền cương va chạm với Thanh Mộc Kì phát ra một tiếng nổ vang. Thanh Mộc Kì trực tiếp bị luồng sức mạnh cường đại đánh lui.
Mà một đạp kia vẫn tiếp tục đánh về phía Thanh Phong thánh tử.
Lại một tiếng trầm đục vang lên, thân thể Thanh Phong thánh tử cũng run lên mấy cái.
Rõ ràng, quyền cường mạnh mẽ vừa rồi đã làm cho Thanh Phong thánh tử chịu không ít tổn thương.
“Tiểu tử ngươi thực lực cũng không tồi. Nhưng mà đây cũng chỉ là tạm thời.”
“Ta vẫn chưa thi triển ra thực lực thật sự đâu.”
“Ta muốn cho ngươi thấy, ngươi với cường giả Thánh Tôn chân chính khác nhau ở chỗ nào.”
Thanh Phong thánh tử nổi giận gầm lên, trực tiếp thúc giục thánh lực trong cơ thể.
Trong phút chốc, cả người Thanh Phong thánh tử tỏa ra những hào quang linh khí màu xanh.
Ngay sau đó thân ảnh Thanh Phong thánh tử đột nhiên trở nên cao lớn hơn mấy lần. Trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một đám mây xanh.
Đám mây xanh này được ngưng tụ từ sức mạnh mây xanh trên người hắn.
Lúc mây xanh ngưng tụ thành hình cả trời đất đều tối lại. Thanh Phong thánh tử tỏa ra hơi thở ngập trời.
“Thánh Tôn thất trọng cảnh đỉnh.”
“Thì ra Thanh Phong thánh tử này vốn là một võ giả Thánh Tôn ngũ trọng cảnh. Công kích vừa rồi của hắn chỉ là dùng dư chấn của công kích kia mà thôi.”
“Một ngụy Thánh Tôn như hắn cũng chỉ tương đương với thực lực của võ giả nhân loại Thánh Quân sáu trọng cảnh mà thôi.”