“Mà hiện giờ, công kích này là hắn mượn sức mạnh mây xanh, càng cường đại hơn.”
Tô Tiểu Bạch thấy vậy cũng thầm gật đầu.
Lúc trước đúng là hắn đã xem thường Thanh Phong thánh tử này. Nhưng mà.
Mặc dù như vậy Tô Tiểu Bạch vẫn có cơ hội chiến thắng khi phó với Thanh Phong.
Ngay sau đó bàn tay Thanh Phong thánh tử múa máy liên tục, từng đạo linh lực màu xanh giống như một mảng kiếm quang sắc bén gào thét chém thẳng về phía Tô Tiểu Bạch.
“Ừ? Không ổn, đây là một môn kiếm thuật rất lợi hại. Thanh Phong thánh tử vậy mà đã tu luyện môn kiếm thuật này tới trình độ xuất quỷ nhập thần rồi, thậm chí còn có thể tùy ý điều khiển kiếm quang xunh quanh, tạo thành công kích, lực công kích cũng không tầm thường.”
Tô Tiểu Bạch nhìn thấy uy thế của kiếm quang cũng hơi nhíu mày.
Chiêu thức này nếu là ở kiếm tông thánh tông cũng là kiếm quyết khó học với khó nắm giữ được.
Nhưng kiếm quyết như vậy ở trong tay Thanh Phong thánh tử lại có thể vận dụng nhuần nhuyễn, nước chảy mây bay lưu loát sinh động như thế, đúng là điều khiển như một cánh tay.
Hơn nữa kiếm quyết này còn ẩn chứa lực linh hồn mạnh mẽ, rất có lực uy hiếp.
“Hừ, Tô Tiểu Bạch, ngươi chết đến nơi rồi. Còn không mau quỳ xuống xin tha, có lẽ còn có cơ hội sống. Nếu không, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết.”
Thanh Phong thánh tử vẻ mặt đắc ý nói.
Tô Tiểu Bạch nghe vậy, cũng cười ha ha, nói: “Thanh Phong thánh tử, ta khuyên ngươi mau chóng cút đi. Đừng ở trước mặt ta làm ra vẻ nữa.”
Thanh Phong thánh tử lại tát Tô Tiểu Bạch hai cái, đồng thời hừ lạnh nói:
“Hừ. Muốn chết. Hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm thử sự lợi hại của ta.”
Thanh Phong thánh tử nói xong đột nhiên vung ra hai chưởng.
Một chưởng vỗ vào kiếm quang, chớp mắt kiếm quang hóa thành một luồng sáng cầu vồng đánh về phía Tô Tiểu Bạch.
Luồng sáng này ẩn chứa khí thế mạnh mẽ sắc bén đâm vào trong cơ thể Tô Tiểu Bạch, làm xương cốt trong người hắn phát ra tiếng cót két đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, thân hình hắn cũng bay ngược ra ngoài đập mạnh vào vách đá ở sơn cốc.
Thân hình Tô Tiểu Bạch vừa rơi xuống, một trận đau nhức lập tức truyền khắp tứ chi.
Suýt nữa làm hắn ngất đi.
Nhưng mà hắn vẫn cắn răng kiên trì.
Bởi vì đây là một cửa khảo hạch cuối cùng, Tô Tiểu Bạch phải thông qua cửa này mới có thể rời khỏi núi Thanh Phong.
Nếu không vượt qua được mạng của hắn sẽ phải để lại đây.
“Tô Tiểu Bạch.”
“Ngươi sao rồi?”
Trữ Thiến thấy Tô Tiểu Bạch bị thương thì rất lo lắng. Tô Tiểu Bạch lắc đầu ý bảo không cần lo lắng.
“Hừ. Tô Tiểu Bạch, ngươi nghĩ rằng chỉ bằng ngươi mà có thể chiến thắng được ta sao?”
Thanh Phong thánh tử nhìn Tô Tiểu Bạch, vẻ mặt kiêu ngạo, khóe miệng lộ ra một nụ cười trào phúng.
Vừa dứt lời ấn tay của hắn đã biến thành mười vạn mũi kiếm màu xanh phóng về phía Tô Tiểu Bạch.
Tô Tiểu Bạch cũng quát nhẹ một tiếng, thúc giục ra Cửu U Ma Công của mình, là công pháp [Cửu U cắn nuốt] của Cửu U Ma Công tầng thứ tám.