Bọn họ phải cùng nhau đồng tâm hiệp lực, cho dù họ rất muốn ra ngoài nhưng cũng chỉ có thể chịu đựng. Đúng lúc này áp lực không gian lại gia tăng rất nhiều.
Sau đó áp xuống người Âu Dương Tình.
Lúc này hành động của Âu Dương Tình đã rất gian nan, nhưng nàng vẫn dìu ca ca của mình một cách tuyệt vọng, khóc nói: “Ca ca, ca huynh làm sao vậy?”
Tô Tiểu Bạch nghe thấy giọng nói nhìn về phía này, thấy Âu Dương Trạch đã hôn mê bất tỉnh.
Trong lòng hắn lập tức nhảy dựng lên, biết nếu tiếp tục như vậy thì tình trạng của Âu Dương Trạch sẽ càng ngày càng xấu, hắn phải đi qua xem thử.
Âu Dương Tình lấy mấy viên linh đan ra cho vào miệng ca ca, nhưng hình như không có tác dụng gì, làm nàng rất thất vọng, theo bản năng tìm kiếm Tô Tiểu Bạch.
Muốn hắn hỗ trợ thì thấy Tô Tiểu Bạch đang gian nan đi tới, lập tức khóc lên.
Hô lớn: “Tiểu Bạch đại sư!”
Tô Tiểu Bạch muốn giữ chút sức lực đi qua nên không nói chuyện, giờ trọng lực đã tới giới hạn cao nhất của bọn họ, nếu cứ tiếp tục như vậy họ sẽ bị ép chết ở đây.
Hiện giờ đi lại rất khó khăn, Tô Tiểu Bạch gian nan di chuyển về phía trước, mỗi một bước in dấu rất sâu trên mặt đất. Hắn cảm thấy đoạn đường ngắn này đã lấy nửa cái mạng già của hắn, trong đan điền khí huyết cuồn cuộn, cả người nặng nề, mỗi một bước đều rất khó khăn.
Mấy chục phút sau, hắn đi như ốc sên cuối cùng cũng đi tới bên cạnh Âu Dương Trạch.
“Đặt hắn trên mặt đất đi, cứ như vậy ngươi cũng không chịu nổi.”
Tô Tiểu Bạch nhịn đau đớn nói.
Có lẽ bề ngoài bình tĩnh của hắn đã ảnh hưởng tới Âu Dương Tình, cuối cùng nàng cũng khôi phục một ít lý trí, không sụp đổ…
Âu Dương Tình lo lắng hỏi: “Tiểu Bạch đại sư, ca ca ta làm sao vậy?”
Tô Tiểu Bạch bảo nàng đừng lo lắng, sờ sờ đầu nàng, cười nói: “Ca ca ngươi hắn chỉ là ngất đi không có chuyện gì, yên tâm.”
Hắn cũng không biết mình có nên làm Âu Dương Trạch tỉnh lại không, bởi vì hắn cảm thấy hiện giờ Âu Dương Trạch ngất xỉu sẽ tốt hơn, ít nhất sẽ không thấy áp lực đau khổ, chờ khi hắn tỉnh lại bọn họ đã phá được trận pháp…
Tô Tiểu Bạch nói: “Âu Dương Tình, ngươi để ý ca ca ngươi, đừng để hắn rơi vào nguy hiểm, nếu cảm giác được nguy hiểm thì gọi ta, ta ở ngay gần đó, sẽ lập tức tới.”
Sở dĩ hắn nói như vậy là bởi vì hắn biết nơi này đã không còn gì nguy hiểm, chỉ cần phá được trận pháp là xong.
Âu Dương Tình luôn tin tưởng Tô Tiểu Bạch, nghe vậy thì không hề nghi ngờ gật đầu nói: “Tiểu Bạch đại sư, ngươi yên tâm không cần lo cho ca ca, ta sẽ bảo vệ tốt ca ca.”
Tô Tiểu Bạch thấy nàng gật đầu hơi thở phào nhẹ nhõm, trở về chỗ mắt trận.
Năng lực của Yêu tộc tốt hơn Nhân tộc rất nhiều, Lang Phong và Hổ Tam Sơn đang thong thả đi tới, cuối cùng cũng không cảm thấy trọng lượng nữa.
Đúng lúc Tô Tiểu Bạch cũng đang chậm rãi đi đến, thấy hai người đứng lên thì vẻ mặt vui mừng, trong lòng suy đoán chắc là bọn họ đã khôi phục.
Lập tức vui vẻ hỏi: “Hai người các ngươi đã tốt rồi sao?”