Tô Tiểu Bạch cũng hiểu sự phản đối của Hổ Tam Sơn, đối với Yêu tộc bọn họ, lời nói của yêu tộc là khó tin nhất, với họ khế ước tinh thần chỉ là tờ giấy bỏ đi.
Tô Tiểu Bạch gật đầu, không nói gì nữa quay đầu nhìn về phía Lang Phong và Kha Sương Kha Tuyết.
“Các ngươi có ý kiến gì?”
Tô Tiểu Bạch hỏi.
“Chúng ta cảm thấy lời cự xà viễn cổ nói không thể tin.”
Lời nói của Kha Sương cũng đại diện cho ý kiến của Kha Tuyết, mặc dù ở đây có nhiều người cùng thảo luận chuyện này, nhưng chỉ có Tô Tiểu Bạch là nhân loại, còn lại đều là Yêu tộc, đối với Yêu tộc lời nói của cự xà viễn cổ chỉ là nói xạo.
“Ta chọn tin tưởng lời nói của hắn, bởi vì hắn còn con của mình nữa, không cần phải lừa ta.”
“Hơn nữa so đấu thực lực đơn thuần thì người ngã xuống là hắn, nếu như không sợ hãi con của hắn thì hôm nay ta chắc chắn sẽ đánh chết hắn.”
Tô Tiểu Bạch nói với mọi người.
“Hắn có thể sống và lớn lên ở trong này đến bây giờ là bởi vì không gặp phải người có thực lực mạnh hơn hắn, hoặc là nói đã một thời gian dài không gặp được người có thực lực mạnh mẽ.”
“Có thể cự xà viễn cổ sẽ xin hợp tác với những yêu thú khác.”
Lang Phong ở bên cạnh suy nghĩ nói, thật ra lo ngại của hắn Tô Tiểu Bạch cũng nghĩ tới rồi.
Nhưng trực giác nói với hắn điều này không thể, bởi vì tôn nghiêm của cự xà viễn cổ không cho phép hắn làm như vậy.
“Dù sao ta quyết định tin tưởng hắn, cho dù hắn hãm hại chúng ta thì chúng ta cũng không có gì phải sợ, cùng lắm thì cá chết lưới rách, ta sẽ bảo vệ được các ngươi.”
Tô Tiểu Bạch cười nói với mọi người.
“Sao có thể để một mình ngươi gánh vác nhiều như vậy? Ngươi đã quyết định tì ta không có gì để nói.”
Lang Phong cười bất đắc dĩ nói.
…
Hổ Tam Sơn thấy Lang Phong đã tỏ thái độ, bản thân cũng không thể nói thêm gì.
“Tộc đàn của ta đều nghe theo ta, quyết định của ta không ai dám phản đối, nếu Lang Phong đã nói vậy thì ta cũng là thái độ này.”
Hổ Tam Sơn xấu hổ cười nói.
Tô Tiểu Bạch cũng hiểu được lo ngại của họ, dù sao họ cũng không phải một mình mà còn có cả tộc đàn.
“Hai tỷ muội các ngươi thì sao?”
Tô Tiểu Bạch nhìn về phía Kha Sương hỏi.
“Chúng ta sẽ không lâm trận bỏ chạy, đã có rất nhiều tiền bối hóa thành trạng thái linh hồn vĩnh viễn ở lại đây, chúng ta chỉ hy vọng nếu có vấn đề gì xin mang linh hồn chúng ta ra ngoài…”
Kha Sương chắp tay bất đắc dĩ nói, lúc trước thấy nhiều tiền bối Hồ tộc ở trạng thái linh hồn như vậy, cảm xúc của Kha Sương Kha Tuyết cũng không tốt lắm.
Tô Tiểu Bạch gật đầu, hắn hiểu được thỉnh cầu của hai tỷ muội này.
“Yên tâm, sẽ không để các ngươi đi đến nước này.”
“Lúc trước ta và cự xà viễn cổ đã hẹn ngày mai ở chỗ chúng ta quyết đấu linh lực, ta sẽ đi trước, các ngươi dẫn đại đội theo sau ta, chờ không có vấn đề gì thì nhìn tín hiệu của ta đi qua, đây cũng là một cách an toàn hơn.”
Mọi người gật đầu, cảm thấy kế hoạch của Tô Tiểu Bạch rất an toàn, ít nhất là không ngốc đi qua đó tặng người ta đầu, dù có vấn đề gì với thực lực của Tô Tiểu Bạch vẫn bảo toàn thoát ra.
“Cứ quyết định như vậy đi, các vị trở về nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai xuất phát.”
Tất cả mọi người trở về lãnh địa của mình phân phó tộc nhân chuẩn bị.
Chờ mọi người về hết, Tô Tiểu Bạch đi tới lều trại của Âu Dương Trạch.
“Tiểu Bạch đại sư, thương thế của ngươi đều tốt rồi chứ?”
Âu Dương Tình nhìn Tô Tiểu Bạch cười đi vào vội vàng hỏi.