“Thế giới kia?”
Mọi người nghe thấy lời nói của cự xà viễn cổ đều rất kinh ngạc, từ trước tới này bên ngoài một thế giới là một thế giới khác.
“Những yêu thú này có lực không gian mà? Sao lại còn hứng thú với thế giới kia? Bọn họ có thể dùng lực không gian của mình để mở ra một thế giới.”
Lang Phong cau mày nói, đi đến đây, hắn phát hiện có rất nhiều điều mình không biết. Hắn rất tò mò về mấy thứ này, nhưng cũng là trí mạng, không cẩn thận một cái là ngã xuống ngay.
“Các ngươi có từng nghe nói Thiên Thông Thú sống ở trong một không gian khác không, trong chủng tộc bọn họ có rất nhiều người có lực không gian phi phàm, loại Thông Thiên Thú tu luyện ở trong này sẽ bị cho là phản đồ của chủng tộc, bởi vì thông thường năng lực đặc biệt của họ không được phép rời khỏi tộc đàn.”
“Sao loại phản đồ như hắn không bị tóm trở về? Sao vẫn còn ở đây?”
Hổ Tam Sơn nghe vậy rất lâu không nói gì, nhưng nghe thấy tin tức này lại thấy hắn rất tích cực.
“Chắc là tộc đàn của hắn không biết hắn đang tu luyện ở trong này, nơi này bị phong bế với bên ngoài, tộc nhân của hắn sẽ không tới đây tìm hắn, bởi vì vẫn còn có phượng hoàng Cửu Vĩ Kim Loan…”
Tô Tiểu Bạch thấy Hổ Tam Sơn hơi không đúng, nhưng hắn không nói gì, dù sao với thực lực của họ nếu gặp gỡ trực tiếp với Thông Thiên Thú chỉ có cách chạy trốn.
“Chúng ta làm sao rời khỏi nơi này mà không làm kinh động đến hắn?”
Tô Tiểu Bạch hỏi.
“Thông Thiên Thú này rất ham mê tu luyện, chỉ cần chúng ta làm động tĩnh nhỏ, hơn nữa không ai phóng linh lực ra ngoài là được.”
Nhìn thì có vẻ Thông Thiên Thú rất khó đối phó nhưng nghe lời nói của cự xà viễn cổ Tô Tiểu Bạch cảm thấy không quá khó khăn.
“Tất cả mọi người nghe thấy rồi chứ, phân phó tộc nhân chúng ta không được phát ra tiếng động, thu hồi tất cả linh lực của mình lại.”
Tô Tiểu Bạch nói với Lang Phong và Hổ Tam Sơn ở bên cạnh, mang linh lực giấu vào trong thân thể mình. Đợi tất cả mọi người chuẩn bị xong, cự xà viễn cổ dẫn bọn họ đi tới.
Dọc theo đường đi không gặp trở ngại gì, bởi vì lãnh địa của cự xà viễn cổ với Thanh Thiên Thú rất gần nên cự xà viễn cổ xuất hiện Thông Thiên Thú có thể cảm ứng được, nhưng cũng không hiện thân ra kiểm tra, Tô Tiểu Bạch cảm nhận được xa xa có một linh lực dồi dào phát hiện ra sự tồn tại của cự xà viễn cổ.
Tô Tiểu Bạch ném ánh mắt nghi vấn về phía cự xà viễn cổ, cự xà viễn cổ gật đầu với hắn. Đột nhiên, có một giọng nói linh hồn bùng nổ ở phía trên bọn họ.
“Cự xà nhà ngươi tự nhiên tới lãnh địa của ta làm gì? Chẳng lẽ ngươi quá dư thừa linh lực muốn tặng không cho ta?”
Cự xà viễn cổ nhíu mày, không ngờ hôm nay lão gia hỏa này lại có hứng thú để ý đến mình.
“Thông Thiên Thú tiền bối, lúc ta đang luyện công bị một chút thương tổn, chỗ của ngươi có thảo dược có thể giúp ra trị liệu linh lực, ta chỉ đến đây tìm kiếm, không muốn quầy rầy ngươi tu luyện.”
Cự xà viễn cổ khoát khoát tay, ý bảo họ đi nhanh đi.
“Nếu đã đến đây, thì lễ vật cho ta đều để lại hết đi.”
Vừa dứt lời, có một bóng dáng xé rách không gian phía trên nhảy ra, sắc mặt cự xà viễn cổ đột nhiên đen lại.
“Sao lại như vậy? Ta đã bảo các ngươi thu hồi hết linh lực lại rồi mà.”