Kỳ thật Lang Phong cũng có lo lắng như Kha Sương Kha Tuyết, nhưng trên đường đi thì loại lo lắng này đã từ từ tan biến.
“Các ngươi có ý tưởng gì thì nói ra đi.”
Tô Tiểu Bạch thấy hai người có điều muốn nói, vì thế trực tiếp hỏi.
“Ta muốn hỏi, ở trong Vô Cực ngươi có đủ năng lực bảo vệ chúng ta không?”
Kha Sương hỏi.
Tô Tiểu Bạch nghe thấy vấn đề này thì cười bất đắc dĩ.
“Các ngươi cũng biết Vô Cực là nơi như thế nào rồi, ta chỉ có thể nói ta sẽ cố gắng bảo vệ các ngươi, tuyệt đối không qua loa tạm bợ với mạng sống của các ngươi.”
“Tỷ tỷ, hay là chúng ta đi đi.”
Kha Tuyết hơi sợ, Kha Sương hơi cắn môi gật đầu.
“Đi!”
“Đi, đã đi xa như vậy rồi, tin ngươi một lần, dù sao không ra khỏi đây cũng biến thành linh hồn.”
Kha Sương liều mạng nói, Kha Tuyết vốn định khuyên tỷ tỷ rời đi, không ngờ Kha Sương lại kiên định như vậy nên không biết phải nói gì.
Tô Tiểu Bạch nghiêng đầu nhìn về phía Lang Phong.
“Ngươi đừng nhìn ta, ta và các ngươi đã đi đến đây rồi, không có lý do để từ bỏ.”
Lang Phong cười nói, trong tộc đàn hắn ý kiến của tộc nhân cũng rất lớn, trên đường đi tới đây Lang tộc cũng tổn thất rất nhiều, nhiều tộc nhân muốn lui ra ngoài giữ lại một ít thực lực.
Nhưng cường giả đi được xa như vậy có thể đếm được trên đầu ngón tay, Lang Phong cảm thấy lúc này đi theo Tô Tiểu Bạch là một cơ hội, vì thế áp chế toàn bộ âm thanh phản đối trong tộc xuống.
“Ta biết ở trong tộc ngươi rất áp lực, ngươi yên tâm ta sẽ cố hết sức.”
Tô Tiểu Bạch vỗ vỗ vai Lang Phong nói, Lang Phong cười gật đầu.
Chờ tất cả mọi người rời khỏi lều trại, Tô Tiểu Bạch mới ngồi co quắp xuống dưới đất, trọng trách của hắn cũng rất nặng nề, lúc trước còn có Hổ Tam Sơn chia sẻ một chút, giờ toàn bộ đều đặt trên người mình.
Tô Tiểu Bạch nhắm mắt lấy lại bình tĩnh, đứng dậy đi đến lều trại của Âu Dương Trạch.
“Ôi cha, giờ có thể tu luyện rồi?”
Tô Tiểu Bạch đi vào lều trại thấy Âu Dương Trạch đang tu luyện thì kinh ngạc vui mừng nói.
“Tiểu Bạch đại sư, chỗ mà Thông Thiên Thú tìm rất tốt, ta cảm giác ở đây tốc độ tu luyện nhanh hơn rất nhiều, tốc độ hồi phục thân thể cũng nhanh hơn.”
Âu Dương Trạch đánh mấy quyền vào không khí, có thể thấy hắn đã khôi phục được xấp xỉ rồi.
“Các ngươi thì thế nào?”
Âu Dương Trạch.
“Không sao. Sau khi Hổ Tam Sơn đi, có một số người cũng có ý định rời đi, may đều khuyên được.”
Tô Tiểu Bạch khoát tay nói, hắn không muốn Âu Dương Trạch phải lo nghĩ nhiều cho mình, thân thể mới bình phục, lo nghĩ nhiều sẽ tăng thêm gánh nặng.
“Tiểu Bạch đại sư, sao lại có thời gian dảnh sang đây vậy?”
Âu Dương Tình trở lại lều trại nhìn thấy Tô Tiểu Bạch thì rất kinh ngạc.
…
“Nhớ cơm ngươi làm.”
Tô Tiểu Bạch nói đùa.
Âu Dương Tình vừa nghe vậy vội vàng chạy đi làm cơm.
“Ai, không vội, ta nói đùa thôi.”
Tiếng kêu của Tô Tiểu Bạch cũng không gọi được Âu Dương Tình trở về.
“Cô nàng này, vừa nghe nói ngươi thích ăn cơm nàng làm, mỗi lần nấu cơm đều hăng hái hơn.”
Âu Dương Trạch cười nói.
“Chúng ta còn cách Vô Cực không xa, ta quyết định ở đây nghỉ ngơi hồi phục cho tốt, mấy ngày nữa sẽ không được yên lành như thế này.”
Tô Tiểu Bạch nói với Âu Dương Trạch, thân thể Âu Dương Trạch cũng chỉ mới hồi phục, nói với hắn một tiếng để hắn tự cân nhắc trong lòng, không cần phải chăm sóc cho Âu Dương Tình quá.