Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 2112 - Chương 2162. Lưỡi Hái Tử Vong

Chương 2162. Lưỡi Hái Tử Vong
Chương 2162. Lưỡi Hái Tử Vong

Tô Tiểu Bạch cảm nhận được hơi thở tử vong ở trên Lưỡi Hái của Mộ Bia lão nhân, da mặt không nhịn được run lên.

“Không ngờ lão gia hỏa này lại không biết xấu hổ như vậy, tu luyện bao nhiêu mà đối phó với ta vẫn phải lấy ra vũ khí.”

Mặc dù tiếng mắng của Tô Tiểu Bạch không lớn nhưng vẫn rơi vào tai của Mộ Bia lão nhân.

“Mặc dù ngươi là tiểu bối của ta nhưng thực lực của ngươi làm ta không thể xem thường, nhiều năm qua đây là lần đầu tiên ta phải lấy ra Lưỡi Hái Tử Vong, cũng coi như là vinh hạnh của ngươi.”

Mộ Bia lão nhân nói xong giơ Lưỡi Hái lên cao chém mạnh về phía Tô Tiểu Bạch, mặc dù Lưỡi Hái không chạm tới thân thể Tô Tiểu Bạch nhưng hơi thở ăn mòn bề mặt của nó đã trực tiếp chạm vào Tô Tiểu Bạch.

Tô Tiểu Bạch không trốn tránh lựa chọn đối mặt với lực đánh của Lưỡi Hái, không ngờ hơi thở ăn mòn của nó lại mạnh như vậy, Tô Tiểu Bạch bị chấn động phải lùi lại mấy bước.

Mộ Bia lão nhân thấy công kích của Lưỡi Hái có tác dụng thì vội vàng chém thêm mấy cái, muốn chặt đứt đường lui của Tô Tiểu Bạch.

Tô Tiểu Bạch trải qua một lần giáo huấn, lần này đã né tránh công kích của Lưỡi Hái, theo cánh tay vung lên năm quả cầu lửa trực tiếp bay về phía Mộ Bia lão nhân.

Quả cầu lửa còn chưa chạm tới thân thể của Mộ Bia lão nhân đã bị Lưỡi Hái cản lại.

“Chuôi Lưỡi Hái này đúng là có chỗ kỳ diệu, ngay cả lực tinh lọc ngọn lửa của ta cũng không thể động tý nào đến nó, xem ra phải nghĩ cách khác thôi.”

Lúc này, Tô Tiểu Bạch không thể không nghiêm túc đối diện với đối thủ trước mặt, Mộ Bia lão nhân có thực lực mạnh hơn những người lúc trước mình gặp rất nhiều.

“Biết vì sao bọn họ gọi ta là Mộ Bia lao nhân không? Đó là bởi vì những người giao thủ với ta, không ai sống sót từ trong tay của ta.”

Mộ Bia lão nhân cười nói, từng bước ép sát Tô Tiểu Bạch.

Tô Tiểu Bạch cũng không có cách nào, vừa thả ra lực ngọn lửa chống cự lại hơi thở ăn mòn của Lưỡi Hái Tử Vong, vừa suy nghĩ có cách gì đối phó với kẻ địch khó chơi trước mặt này không, cho dù lực ngọn lửa của mình mạnh như thế nào, cứ tiêu hao như vậy cũng không phải cách.

Tô Tiểu Bạch đột nhiên dừng lại dậm chân về phía sau, nhắm mắt thu thập tất cả nguyên tố lửa ở gần vào người mình, hiện giờ hoàn cảnh xung quanh không có sinh khí, nhưng mà nhan sắc của ngọn lửa trên người Tô Tiểu Bạch ngày càng đậm.

Mộ Bia lão nhân nhìn thấy động tác của Tô Tiểu Bạch cũng nhíu nhíu đầu mày, hắn cảm nhận được một hơi thở nguy hiểm từ động tác của Tô Tiểu Bạch.

“Đừng vọng tưởng dùng cách gì chống lại tiến công của ta, thực lực của ngươi chưa đạt tới trình độ này, không thì ngươi cứ ngoan ngoãn giao lực ngọn lửa trên người ngươi ra đi, ta đảm bảo sẽ không biến ngươi thành con rối của ta.”

….

Mộ Bia lão nhân thấy được sự biến hóa thực lực của Tô Tiểu Bạch, hắn còn tưởng đây là bí pháp gì đó, có thể gia tăng thực lực trong thời gian ngắn. Tô Tiểu Bạch nghe Mộ Bia lão nhân nói vậy thì cười cười, đột nhiên biến mất ở trước mặt Mộ Bia lão nhân.

“Hãy nằm xuống cho ta!”

Vừa dứt lời, sau lưng Mộ Bia lão nhân đã bị trúng đòn nghiêm trọng, Tô Tiểu Bạch tăng tốc lên, ngay cả Mộ Bia lão nhân cũng không nhìn rõ động tác của hắn.

“Sao động tác của ngươi có thể nhanh như vậy?”

Mộ Bia lão nhân rất kinh ngạc đồng thời thân thể nhanh chóng lui về phía sau, muốn kéo giãn khoảng cách với Tô Tiểu Bạch.

“Còn định chạy?”

Tô Tiểu Bạch nhìn ra suy nghĩ của Mộ Bia lão nhân, dịch chuyển mấy cái, mỗi một quyền đều đánh vào người Mộ Bia lão nhân.

Hết chương 2162.
Bình Luận (0)
Comment