Mộ Bia lão nhân không trở tay kịp đối với tốc độ của Tô Tiểu Bạch, có mấy quyền nếu Mộ Bia lão nhân không có phòng hộ, đã bị Tô Tiểu Bạch làm hộc máu.
Đột nhiên, trước mắt Tô Tiểu Bạch hiện lên một đám sương mù, Mộ Bia lão nhân biến mất ở ngay trước mặt hắn.
Tô Tiểu Bạch nhíu mày, hai chân đạp đất trực tiếp bay lên trên rừng rậm, muốn tìm tung tích của Mộ Bia lão nhân, nhưng tìm một lượt vẫn không thấy bóng người.
“Lão gia hỏa này cứ chạy mất như vậy?”
Tô Tiểu Bạch lầu bầu, không tin Mộ Bia lão nhân lại chạy mất như vậy.
Ở phía trên rừng rậm, hắn nhìn hai vòng xác định không có tung tích của Mộ Bia Lão nhân mới yên lòng. Hắn vừa đặt hai chân xuống trên mặt đất đã bị một đôi tay khô kìm chặt lại.
“Me nó, thì ra lão gia hỏa này giấu ở dưới lòng đất.”
Hai tay Tô Tiểu Bạch lập tức hiện ra lực ngọn lửa nện mạnh xuống mặt đất.
“Đi ra ngoài cho ta!”
Theo lực ngọn lửa xâm nhập xuống đất, một mảnh đất ở khu vực này bị rung chuyển mạnh.
Ở cách đó một đoạn, Mộ Bia lão nhân lập tức nhảy ra, nhìn sắc mặt không được tốt lắm, rõ ràng công kích vừa rồi đã làm hắn bị thương.
“Ta còn tưởng là ngươi chạy trốn rồi, không ngờ vẫn trốn ở dưới này, lão nhân nhà ngươi cũng rất nham hiểm.”
Tô Tiểu Bạch vừa nói vừa nhổ một ngụm đờm ở dưới lòng bàn chân của Mộ Bia lão nhân.
Sắc mặt Mộ Bia lão nhân càng khó coi, đánh không lại Tô Tiểu Bạch thì không nói còn bị hắn nhục nhã như vậy.
“Hôm nay bất cứ giá nào ta cũng phải thu phục lực ngọn lửa của ngươi, nếu không ta sẽ mang họ ngươi.”
Vừa dứt lời, trường bào Mộ Bia lão nhân mặc đột nhiên nổ tung ra, cả người bắt đầu mờ ảo.
“Long trọng giới thiệu cho ngươi, công pháp mà ta tu luyện là phương pháp cắn nuốt, loại công pháp này có thể cắn nuốt vạn vật thế gian, đương nhiên linh lực của người tu luyện là tốt nhất.”
“Những người tu luyện bị ta bắt được đều bị ta hút sạch linh lực, cho dù ngươi cứu bọn họ trở về cũng không khác gì phế nhân.”
Nhìn thấy Mộ Bia lão nhân biến thành sương mù dày đặc, Tô Tiểu Bạch đã cảm nhận được hơi thở ăn mòn trên người của người Lang tộc từ lâu, mặc dù những người đó đều biến thành phế nhân nhưng đã đồng ý với Lang Phong, cũng coi như cố gắng hết sức.
Tô Tiểu Bạch không nói gì thêm, trong nháy mắt đã di chuyển tới bên cạnh Mộ Bia lão nhân, đánh một quyền ra như đánh vào bịch bông...
“Cùng một loại công kích sao ta có thể để ngươi thực hiện được hai lần?”
Mộ Bia lão nhân cười âm hiểm.
Tô Tiểu Bạch nhíu mày, đánh liên tiếp hơn mười quyền, nhưng đều không có hiệu quả gì, xem ra Mộ Bia lão nhân đã xuất ra hết những con bài chưa lật.
Tô Tiểu Bạch cười lạnh đột nhiên miệng phun ra một con hỏa long (rồng lửa), Mộ Bia lão nhân hừ lạnh, một đám sương mù đen hình thành cự long nuốt chửng con hỏa long của Tô Tiểu Bạch xuống.
“Con hỏa long này mùi vị không tệ.”
Một tiếng cười truyền ra từ trong đám mây đen.
Tô Tiểu Bạch cười lạnh.
“Nổ!”
Cự long sương mù trực tiếp nổ tung, đám sương mù trước mặt cũng bị thương nặng.
“Điều này không thể nào?”
Mộ Bia lão nhân bị thương nặng biến trở về hình dạng nhân loại.
“Con hỏa long vừa rồi là chân hỏa của ta, nếu ngươi muốn cắn nuốt thì phải xử lý được lực ngọn lửa của ta, nhưng đáng tiếc, ngươi không có loại sức mạnh này.”
Tô Tiểu Bạch nhìn thấy Mộ Bia lão nhân khàn giọng nói.