Thân là màn ánh sáng vách ngăn của đất lưu đày, nó có thể ngăn cách “Đại khủng bố” bên ngoài Khu Bảo Hộ cùng với giam cầm kẻ lưu vong bên trong đất lưu đày.
Vốn dĩ, Tô Tiểu Bạch cho là phân thân của mình không có con dấu của kẻ lưu vong, nên có thể rất dễ dàng liền rời đi vùng này, đi tìm tòi bên ngoài Khu Bảo Hộ của Cổ Vực, dù sao phân thân không sợ bị cái chết uy hiếp, dù là có “Đại khủng bố” cũng chịu nổi.
Nhưng chuyện hiển nhiên cũng không đơn giản như hắn tưởng tượng, cái bóng số 2 nắm giữ thực lực ít nhất là cấp Cửu Bộ Cổ Tổ, dưới tình huống không dùng thủ đoạn, liền giống như hoàn toàn bị chặn lại, mặc dù có thể nhìn thấy hết thảy cảnh vật đối diện bên kia màn sáng, lại bị cái bức tường vô hình này chặn lại, ngăn cách ra, không cách nào rời đi Khu Bảo Hộ.
“Thứ này thật cứng rắn, mặc dù không thấy được, nhưng lại có thể ngăn cản lực lượng cấp Cửu Bộ Cổ Tổ!”
“Vậy thử một chút chiêu này xem?”
Lần này, Tô Tiểu Bạch lật tay, trực tiếp lấy ra Hắc Đao, món vũ khí này nhờ vào số lượng cùng chất lượng của cái bóng, uy lực không ngừng tăng lên, bây giờ đã đạt đến một mức độ tương đối khả quan.
Hơi chút bảo thủ nói, một đao đem cấp Thập Bộ Cổ Tổ lột xuống một lớp da coi như còn nhẹ, nếu là nghiêm túc, chỉ riêng cây đao này hẳn là đủ để chém chết cấp Thập Bộ Cổ Tổ!
Ngưng thần nín thở, rảo bước bước ra, Tô Tiểu Bạch chém ra một đao cực kỳ hung ác!
Một đao này, khiến cho không gian rung chấn, đủ để chôn vùi một vùng sao trời!
Nhưng mà, màn sáng kia chỉ là hơi hơi chấn động một cái, cũng không hề xuất hiện dù là một tia một hào kẽ hở!
Tô Tiểu Bạch lập tức trợn tròn mắt: “Bền chắc như vậy? Vậy thì chỉ có thể vận dụng lá bài tẩy!”
Trong một ý niệm, cái bóng số 2 xem như mẫu thể, trực tiếp cùng vô số cái bóng cũ kết hợp lại cùng nhau, biến thành hình thái cường đại nhất—— cái bóng khổng lồ.
“Công pháp tế tự, công pháp thiêu đốt...”
Tô Tiểu Bạch cũng phải nghiêm túc, trực tiếp vận dụng hết thảy thủ đoạn trong tay.
Hiển nhiên, lúc trước hắn khinh thường mức độ cứng cáp của cái vách ngăn này, lần này, hắn muốn dùng hết toàn lực đánh ra một con đường!
Ùng ùng!
Thần Lôi đầy trời ầm ầm giáng xuống, cái bóng khổng lồ giống như một tôn Sát Thần ngâm giữa biển sấm sét cuồng bạo. Ở bên trong mảnh không gian này, thực lực này đủ để đánh đâu thắng đó, ngay cả Ngân Hà mênh mông đều lộ ra vô cùng nhỏ bé.
Một đòn, có thể phá diệt Tinh Vực, nói là dễ như bỡn cũng không quá đáng.
Cái bóng nắm giữ Đại Đạo mới tinh, lực phá hoại đã không gì sánh nổi.
Nhưng mà cho dù là như vậy, cũng chỉ có thể để lại một vết tích không đáng kể trên màn sáng, nhanh chóng biến mất.
Tô Tiểu Bạch khôi phục lại nguyên dạng, mắt đầy nghi ngờ, chẳng phải nói là chỉ nhốt kẻ lưu vong sao? Nếu như vách ngăn này ngay cả mình đều không đánh tan được, nhóm Viễn Cổ Bá Giả cần gì phải cố ý nhấn mạnh không nên rời đi Khu Bảo Hộ?
Hắn còn nhớ loáng thoáng trước khi tiến vào Cổ Vực, ba vị Viễn Cổ Bá Giả dặn đi dặn lại, để cho bọn họ ngàn vạn lần không nên rời đi Khu Bảo Hộ, nếu không sẽ gặp phải Đại Khủng Bố, loại lo âu này hiển nhiên là quá lo xa. Dù là những thiên tài Vũ Trụ kia có thể giống như Tô Tiểu Bạch, đi tới khu vực biên giới này, cũng sẽ giống như kẻ lưu vong, một mực bị vây ở trong đây, cho đến khi Vũ Trụ Thiên Tài Đại Chiến kết thúc!
Cái bóng dưới hình thái khổng lồ, thực lực đỉnh phong đã đến gần Vượt Cổ, thời điểm này, ở bên trong quyết chiến chi địa, đã không có người có thể vượt qua thực lực này, như vậy đều còn không ra được, trong đầu Tô Tiểu Bạch thật sự nghĩ, ý đồ xông vào Cổ Vực cướp đoạt khắp nơi làm ra nghiệp lớn sợ rẳng phải rơi vào khoảng không.
Đang lúc này, không gian bên ngoài màn sáng Cổ Vực, đột nhiên rung một cái.
Đó là chấn động giống như trời long đất lở, ngay cả Tô Tiểu Bạch đều bị rung lắc đến lảo đảo, phát hoảng nhìn về phía bên ngoài, không biết xảy ra chuyện gì.
“Sóng năng lượng thật khủng bố, coi như cách vách ngăn bảo vệ đều có thể cảm giác rõ ràng sự cường đại của cỗ lực lượng này!”
Nhịp tim của Tô Tiểu Bạch kịch liệt tăng nhanh, ngay sau đó liền thấy đầu Bào Hào khổng lồ kia đột nhiên bị đánh bay, ngay sau đó bốc lên sương máu, bay ngược mà tới, trực tiếp xuyên qua vách ngăn Khu Bảo Hộ, rơi xuống ở trên một dải đất liền khô cằn!
Lực trùng kích thật cường hãn!
Tô Tiểu Bạch chịu đựng gió bão kịch liệt, gắng sức mở hai mắt ra, xác nhận một chút, thì thấy con Bào Hào khổng lồ này quả thật trực tiếp từ bên ngoài bay vào bên trong!
Thì ra tầng vách ngăn này chẳng qua là đối nội, lại không đối ngoại. Bên trong không cách nào rời đi, nhưng từ bên ngoài tiến vào bên trong mà nói lại không bị ngăn trở!
“Có người động thủ đánh chết đầu hung thú Cổ Cấp này!”
Tô Tiểu Bạch ngắm nhìn bốn phía, trước hết cũng không có tìm được người khởi xướng.
Thực lực của con Bào Hào khổng lồ, ít nhất đạt tới cấp bậc của Thuần Dương Cổ Tôn, dựa theo dáng vóc của con thú này, khi bộc phát thậm chí có thể phát ra lực lượng càng khủng bố hơn, mà một con mãnh thú cấp Tôn Giả, lại trực tiếp bị một đòn miểu sát, từ địa phương bên ngoài cách xa ngàn tỷ dặm trực tiếp ném vào trong Khu Bảo Hộ, đây là năng lượng kinh khủng bực nào!
Mà bỏ qua thực lực của bản thân Bào Hào, chỉ riêng độ khổng lồ của nó, coi như là bây giờ Tô Tiểu Bạch toàn lực ứng phó, cũng không thể đem một vật lớn như ngôi sao ném ra khoảng cách xa như vậy, đây đã nằm ngoài phạm vi hắn có thể nhận thức.
Bào Hào khổng lồ ngã quắp xuống trên đại lục khô cằn, miệng phun sương máu, vùng vẫy mấy cái, ngay sau đó trên người bắt đầu bốc lên hơi nước màu trắng, rất nhanh xụi lơ xuống, hoàn toàn không còn thở.
Người đánh chết nó, lưu lại vết thương vô cùng trí mạng trong cơ thể, vì vậy cho dù là Bào Hào nắm giữ thực lực phía trên Cổ Tôn, cũng không cách nào kéo dài hơi tàn, chẳng qua chỉ là trong chốc lát liền hoàn toàn chết bất đắc kỳ tử.
Sau một khắc, vô cùng đường đột, trong không gian xuất hiện một đạo thân ảnh màu vàng óng.
Cũng không phải là lướt tới, hay là vượt qua không gian xuất hiện, đạo thân ảnh kia giống như một mực tồn tại ở nơi đó, chẳng qua là Tô Tiểu Bạch chưa bao giờ phát hiện.
Đó là một vị lão giả sắc mặt đỏ thắm, râu tóc bạc phơ, nhìn qua không khác gì nhân loại bình thường, cả người hắn khoác áo bào màu vàng, thắt lưng quấn một cuộn gấm vẽ hình thú màu trắng bạc, trong tay đang cầm một cái bồn.
Ánh mắt hắn bình tĩnh, vô hình hay cố ý nhìn về vị trí Tô Tiểu Bạch đang đứng.
Cùng ánh mắt kia đối mặt trong một thoáng, bản thể của Tô Tiểu Bạch ở Vũ Trụ trong cơ thể xa xôi đều không nhịn được giật mình, có vài phần cảm giác lạnh cả người.
Dòng sông Thời Gian! Đó là lực lượng của dòng sông Thời Gian!
Trong đôi mắt lão giả, phảng phất có thể nhìn thấu ngàn tỷ năm Thời Không, toàn bộ dòng sông Thời Gian giống như chìm nghỉm vào trong đó, chỉ là mới nhìn, cũng làm cho nội tâm người ta sinh ra một loại kính sợ cùng sợ hãi khó mà diễn tả bằng lời!
Nếu không phải Tô Tiểu Bạch đã có thể cảm giác được lực lượng của dòng sông Thời Gian, có thể ngay cả việc cảm ứng được sự tồn tại của lão giả này cũng làm không được!
Lão giả mặc áo bào bằng vàng đã vượt qua dòng sông Thời Gian, trên người hắn tản mát ra uy nghiêm, thậm chí còn vượt qua uy áp ba vị Viễn Cổ Bá Giả toát ra trước khi Vũ Trụ Thiên Tài Đại Chiến bắt đầu! Tồn tại có thể hoàn toàn vượt qua giới hạn tra xét, Tô Tiểu Bạch vẫn là mới gặp lần đầu!
Mà, đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy được bản thể cường giả Cổ Cấp!
Nếu như nói có nhân vật gì, mới đơn thuần xuất hiện liền có thể khiến cho ba vạn Đại Đạo run rẩy mà nói, đó chính là cường giả Cổ Cấp!
Khi Tô Tiểu Bạch nhìn về phía đối phương, vị lão giả mặc áo bào bằng vàng kia cũng chú ý tới cái bóng số 2 —— cái tên thuộc Hạ Giới này, phát hiện được hắn!