Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 564 - Chương 564: Địch Tập Kích, Mười Bảy Người!

Chương 564: Địch tập kích, mười bảy người! Chương 564: Địch tập kích, mười bảy người!

Binh bất yếm trá, Đạo cao một thước Ma cao một trượng.

Hết thảy những gì phát sinh ở ngoại giới đều bị linh hồn lực của Tô Tiểu Bạch nhìn thấy rõ ràng.

Bọn thị vệ trông gà hóa cuốc, tự cho là hết sức cẩn thận mà lui về cảng tránh gió sau cùng —— Vạn Ma Quật.

Nơi đây là chỗ an toàn Tô Tiểu Bạch bàn giao cho bọn thị vệ, nhìn bề ngoài nơi này mãnh thú tụ tập, khí độc đậm đà, nhưng sau khi trải qua một phen xử lý của Tô Tiểu Bạch, sinh mệnh Cổ Vực ở nơi này đã biến mất hầu như không còn, khí độc cũng bị khống chế ra vòng ngoài, bên trong hết sức an toàn.

Từ mỗi cái phương hướng, tiếng bước chân bất đồng đang chậm rãi vang lên.

Bọn thị vệ núp ở bên trong Vạn Ma Quật, hiển nhiên đã cảm nhận được địch nhân đến gần, đều là lau mồ hôi một cái.

Số lượng này, hẳn là có thị vệ xung đột bên ngoài, sắp khai chiến chứ?

Bọn thị vệ bên trong Vạn Ma Quật còn chưa biết hết thảy những gì đang phát sinh.

Mà Tô Tiểu Bạch vào giờ phút này, đã đến thời điểm mấu chốt nhất.

Hàng triệu cái bóng dồn hết sức lực, hết ngày dài lại đọc suốt đêm thâu, nội dung trong miếng sắt đen cuối cùng cũng bị Tô Tiểu Bạch bóc ra màn che.

Ở Vũ Trụ trong cơ thể, mười sáu miếng sắt đen trôi nổi trên không trung, tản mát ra hào quang rực rỡ, khiến cho đám người Tô Linh Nhi đều là trố mắt líu lưỡi.

Cho dù là Tử Yên Cổ Tổ, cũng là há to miệng, hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.

Đoạn ngày giờ này các nàng một mực thấy Tô Tiểu Bạch đang chơi đùa những miếng sắt đen này, nhưng mà lấy thực lực của các nàng căn bản không nhìn ra bất kỳ manh mối phía trên.

Nhưng mà bây giờ, coi như là kẻ ngu cũng nhìn ra được, bên trong miếng sắt đen nhất định ẩn giấu nội dung kinh người!

Cặp mắt Tô Tiểu Bạch sáng lên, trong lòng vô cùng kích động.

Mười sáu miếng sắt đen này, lại ghi chép nơi truyền thừa của một tên Hoang Cổ Thiên Tôn!

Căn cứ chỉ dẫn của bản đồ, nơi truyền thừa ngay tại bên trong độc chướng chi địa, hơn nữa trong đó tích trữ lượng lớn chí bảo trên thế gian, giá trị liên thành.

Cấp Hoang Cổ Thiên Tôn, là nhân vật so với cấp Tuyên Cổ Quân Vương càng mạnh mẽ hơn.

Khoảng cách Hoang Cấp chỉ có một đường, đặt chân ở cảnh giới điểm cao nhất trong Cổ Cấp, vượt qua cấp độ cực hạn của Đạo Pháp trong truyền thuyết.

Nói thật Tô Tiểu Bạch cũng không mơ ước Thuật Pháp Đại Đạo trên người cường giả siêu cấp, chỗ hắn chân chính xem trọng là tài sản không thể đo lường trong đó.

Rất đơn giản, ví dụ như ở trong Đại Á Vũ Trụ đánh chết một vị cấp Viễn Cổ Ức Kỷ Bá Giả, Tô Tiểu Bạch có thể lấy được lợi nhuận hẳn là khoảng mấy tỷ Cổ Nguyên, nếu là cấp Tuyên Cổ Quân Vương, mấy con số này đạt tới mấy chục tỷ đều không kỳ quái.

Đương nhiên, đây không thể là chuyện đơn giản như nhau, cấp Viễn Cổ Bá Giả cùng cấp Tuyên Cổ Quân Vương, ở trước mặt Hoang Cổ Thiên Tôn rất có thể là chênh lệch như phàm nhân cùng Thiên Thần, giết bọn họ có thể lấy được tài sản chênh lệch cao ngất trời.

Nói cách khác, bây giờ Tô Tiểu Bạch căn bản không cần đem tầm mắt đặt vào địa phương khác, chỉ cần từ truyền thừa mà Hoang Cổ Thiên Tôn lưu lại lấy được tài nguyên, là có thể vượt qua tài bảo của những địa phương khác cộng dồn lại.

Chẳng qua trước khi đó...

“Thật giống như có người rất không thức thời.”

Tô Tiểu Bạch liếc mắt một cái, phát hiện bên trong cảm ứng của linh hồn lực, có một đám người bắt đầu tụ họp.

Vân Khê Quận Chúa chính là đánh chủ tính lên chiến thuật lấy lui làm tiến, cho nên không thể nào là năm tên thị vệ kia của nàng phát động đánh úp.

Địch nhân, là đang tụ lại về hướng năm người bọn họ, mười bảy người ôm thành một đoàn hành động... Đây cũng tính là chuyện hiếm thấy.

Tô Tiểu Bạch biết giữa Thánh Tử Thánh Nữ có lục đục với nhau, chỉ mong đối phương chết càng sớm càng tốt, nhưng mà còn không rõ ràng lắm việc bọn họ vì lợi ích chung còn có thể kéo bè kết phái.

Tìm phiền toái cho mình, đối với bọn họ nhưng mà một chút chỗ tốt cũng không có.

Bên ngoài Vạn Ma Quật, một bộ bóng trắng lấp lóe mà ra, ở rất xa trên đỉnh núi quan sát mặt đất.

Khí độc trôi nổi, trong tầm nhìn mịt mờ, mười bảy cái bóng thận trọng đi qua vòng ngoài, âm thầm vào trong Vạn Ma Quật.

Không có tranh đấu, cũng không có chém giết, thậm chí ngay cả động tĩnh đều tận lực làm ra nhỏ nhất, những người này không thể nghi ngờ rằng đã liên thủ.

Sương mù sáng sớm trắng phau phau cùng khí độc màu tím nhạt đan vào một chỗ, ở chỗ này, mắt thường không cách nào nhìn thấy vật thể ở một mét trước mặt.

Cái bóng số 3,sau khi được ban bố nhiệm vụ, liền theo sau vào trong Vạn Ma Quật.

Bên trong Vạn Ma Quật, lũ quỷ múa loạn, nào ngờ ma quỷ chân chính đã mò tới sau lưng tất cả mọi người.

Tinh Vẫn Chi Địa

Vân Khê Quận Chúa thấy sáu tấm mệnh phù trước mặt đột nhiên có một tấm bể nát, trong lòng chợt giật mình.

Không phải là Tô Tiểu Bạch.

Nhưng đây cũng không phải là tin tức tốt, bởi vì bọn thị vệ của nàng bây giờ là trong trạng thái tụ lại một chỗ, bất kỳ một ai chết đi, đều mang ý nghĩa những người khác lúc này cũng lâm vào trong nguy cơ.

Còn thừa lại bốn tấm mệnh phù, lóe lên ánh sáng màu đỏ, chuyện này ý nghĩa là bọn họ đã lâm vào trong kịch chiến, hơn nữa đã có người bị thương.

“Tình huống không quá lạc quan, Bạch Ảnh, ngươi đang ở đâu?”

Vân Khê Quận Chúa cắn chặt bờ môi, nàng rất rõ chiến lực của thị vệ phe mình, mặc dù không yếu, nhưng chưa chắc thật quá mạnh, nếu như ở thời khắc quan trọng này hao binh tổn tướng, cho dù là nàng cũng không chịu nổi loại đả kích này.

Địch nhân là làm sao phát hiện bọn họ? Cùng bao nhiêu người gặp gỡ chính diện? Là tập kích bất ngờ hay là chiến đấu?

Lệnh bài ở trung tâm nhất không nhúc nhích, mờ đi rất lâu.

Đó là mệnh phù thuộc về Tô Tiểu Bạch.

Bỗng dưng, lại một khối mệnh phù bể tan tành, trong bốn người còn dư lại bây giờ lại chết thêm một người.

Bọn thị về liều chết truyền lại một tin vắn tắt, địch tấn công, mười bảy người.

Tin tức vô cùng ngắn gọn, nhưng lại để cho Vân Khê Quận Chúa mặt xám như tro tàn.

Những người còn lại, toàn bộ liên thủ!

Nàng chợt nhìn về phía những Thánh Tử Thánh Nữ khác, chỉ thấy mỗi người bọn họ đều lấy một loại vẻ mặt vô cùng quỷ dị chăm chú nhìn nàng.

Hoặc là cười đểu, hoặc là châm chọc, dĩ nhiên cũng có bỏ đá xuống giếng.

Mười bảy tên thị vệ, đến từ ba vị Thánh Tử, hai vị Thánh Nữ, trung bình mỗi người nắm giữ ba tên thị vệ, có tối đa bốn tên thị vệ.

Nói cách khác, chỉ cần nhân số của Vân Khê Quận Chúa lại giảm một người, liền không còn nắm giữ bất kỳ ưu thế nào.

Thế cục rất tàn khốc, ba tên thị vệ còn sống này rất có thể đều sẽ chết hết.

“Thật đáng tiếc, người thị vệ kia mặc dù rất mạnh, nhưng đây không phải sân khấu của một người.”

Kỳ Lân Thánh Tử bày mưu lập kế, mặc dù hắn tổn thất rất thảm liệt, ngay cả binh khí cấp Tuyên Cổ Quân Vương đều chắp tay nhường cho người, nhưng dưới bốn năm trôi qua, dưới trướng hắn còn sống bốn tên thị vệ, mà bây giờ Vân Khê Quận Chúa cũng chỉ có bốn tên thị vệ.

Tô Tiểu Bạch đưa hắn ép vào đường cùng, hắn liền đưa Vân Khê Quận Chúa ép vào đường cùng.

Mười bảy tên thị vệ hợp vây, ba người còn thừa lại kia không có bất kỳ cơ hội sống sót.

Ở sau đó, mới thật sự là tỷ đấu.

Nhưng mà, đột nhiên, có một vị Thánh Tử phát ra thanh âm nghi hoặc.

“Ồ, đây là cái tình huống gì?”

Đông đảo Thánh Tử Thánh Nữ, rối rít đem tầm mắt nhìn về phía mệnh phù của thị vệ nhà mình.

Vốn dĩ bọn người còn đang lâm vào kịch chiến, mệnh phù đều hiện ra vầng sáng đỏ chói mắt.

Nhưng thời khắc này, vầng sáng đỏ toàn bộ mờ đi, gần như biến mất không thấy gì nữa.

Sau một khắc, mười bảy tấm mệnh phù trong nháy mắt toàn bộ bể tan tành!

Cùng lúc đó, lực cắn trả khổng lồ phản phệ năm người kia, ba vị Thánh Tử hai vị Thánh Nữ, đều là nén nhịn nội thương, cả người nặng nề ngã xuống Thần Đài, không gượng dậy nổi.

Vân Khê Quận Chúa nhìn chằm chằm tấm mệnh phù ở trung tâm nhất kia.

Nó chỉ là lóe lên một cái, những người khác liền cũng bị mất.

Sức chiến đấu thật là đáng sợ!

Bình Luận (0)
Comment