Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 565 - Chương 565: Phí Qua Đường!

Chương 565: Phí qua đường! Chương 565: Phí qua đường!

Bên trong Vạn Ma Quật, cái bóng số 3 thu hồi Đại Hắc Đao dài bốn mươi mét, liếc mắt nhìn về ba tên đồng bạn đang run lẩy bẩy.

Thi thể bừa bộn đầy đất, mười bảy người trước khi chết cũng không nhận thức được xảy ra chuyện gì.

Trước tiên là hết thảy động tác của bọn hắn bị cố định, sau đó mới không có bất kỳ dấu hiệu nào chết đi.

Giải quyết 17 tên thị vệ cấp Thượng Cổ Tôn Giả, Tô Tiểu Bạch lại lần nữa đem tầm mắt nhìn về phía mười sáu miếng sắt đen.

Miếng sắt đen ghi chép, là một bản đồ truyền thừa, bản đồ truyền thừa từ mười lăm khối miếng sắt đen nhỏ hợp lại mà thành, một miếng sắt đen cuối cùng thì chính là chìa khóa mở ra nơi truyền thừa.

Không chỉ có như thế, phần bản đồ truyền thừa này cũng đều đem hết thảy tin tức của người chế tạo ghi lại ở trên đó.

Đó là một vị tồn tại cấp Hoang Cổ Thiên Tôn tên gọi là Hạo Kiếp Thiên Tôn, tọa hóa vào bốn vạn kỷ nguyên trước, trước khi chết vì muốn tìm truyền nhân, để lại bảo tàng vô tận huy hoàng, cũng dùng nó để tạo ra một nơi truyền thừa, chỉ vì tìm được một tên đệ tử có thể kế thừa chí nguyện cùng Thuật Pháp của hắn.

Hạo Kiếp Thiên Tôn, thân là một vị Hoang Cổ Thiên Tôn sớm thành danh nhất ở vòng ngoài Cổ Vực, đã từng là nhân vật quan trọng trong toàn bộ Cổ Vực.

Khi hắn còn rất trẻ, ở cấp Tuyên Cổ Quân Vương đã có thể đại sát tứ phương, đem cừu địch toàn bộ tiêu diệt, đồng thời cũng nhận thức rất nhiều hảo hữu, ở thời kỳ đó Hạo Kiếp Thiên Tôn còn chỉ là một cường giả cấp Tuyên Cổ Quân Vương được xưng là Lôi Đình Quân Vương, cũng chưa chân chính quật khởi.

Cho đến một ngày kia, vị yêu nghiệt nghịch thiên này quyết định trùng kích cấp Hoang Cổ Thiên Tôn, gặp phải Lôi Kiếp bảy màu chưa từng có trong lịch sử.

Đó nghiễm nhiên chính là một trận hạo kiếp kinh khủng, Lôi Kiếp nhấn chìm hơn 10% phạm vi vòng ngoài Cổ Vực, đến mức sinh linh đồ thán, vạn vật chôn vùi, chỉ có vị cường giả này còn sống.

Lôi Kiếp ước chừng kéo dài thời gian một Kỷ Nguyên, ở sau khi Lôi Kiếp kết thúc, hắn cũng lấy Cổ Chi Lôi Đình Đại Đạo Chứng Đạo, đặt tên là Hạo Kiếp Thiên Tôn.

Lực lượng sấm sét của hắn lớn đến mức toàn bộ Cổ Vực trước đó đều chưa từng có, vượt qua tất cả Cỗ Cấp, vì vậy có thể thuận lợi lấy Cổ Chi Lôi Đình Đại Đạo Chứng Đạo Thiên Tôn Chi Vị.

Ngày xưa người này sát phạt nhiều đến nỗi đã làm cho cường giả ở vòng ngoài Cổ Vực nghe tin đã sợ mất mật, cho đến hôm nay vẫn có cường giả Cổ Cấp nghe được danh hào của hắn mà run lẩy bẩy.

Đây là một vị Cổ Cấp rất cường đại, cho dù là đặt ở trong đại cảnh giới cấp Hoang Cổ Thiên Tôn này, khẳng định cũng là nhân vật quan trọng hàng đầu.

Một vị đại lão như vậy, lại cũng bỏ mình.

Cũng may, nơi truyền thừa để lại bảo tàng của hắn.

Tô Tiểu Bạch mở khóa tin tức trong đó, liền lập tức điều động phân thân trước tiên hướng về nơi này.

Sườn đông độc chướng chi địa, nơi trung tâm có quần sơn vạn dặm vây quanh, một chỗ đỉnh núi bằng phẳng lộ ra đặc biệt nổi bật.

Trên đỉnh núi giống như bị người gọt ngang, có người lấy thần thông cường hãn xây dựng ra một khu mộ bằng đá, mai táng mấy ngàn tu sĩ ở chỗ này, mà Mộ Chủ chính là cường giả cấp Hoang Cổ Thiên Tôn —— Hạo Kiếp Thiên Tôn.

Trong này là nơi chôn xương của Hạo Kiếp Thiên Tôn, đồng thời cũng là nơi truyền thừa hắn tỉ mỉ bày ra.

Vòng ngoài nơi truyền thừa, hiện đầy khí độc cực độ nồng nặc, nếu là tu vi chưa bước vào cấp Viễn Cổ Bá Giả, sợ rằng còn chưa tiến vào bên trong đã bị sống sờ sờ độc chết.

Không chỉ có như thế, Tô Tiểu Bạch vẫn còn phát hiện lượng lớn thi thể dọc theo đường đi, trong đó không thiếu cường giả cấp Viễn Cổ Bá Giả, cho dù là cao thủ cấp độ này vẫn phải vẫn lạc ở nơi đây.

“Tê ——“

Tô Tiểu Bạch nhìn mà hít vào một ngụm khí lạnh, cho dù là ở trên chiến trường Đại Á Vũ Trụ, hắn đều chưa thấy qua tình cảnh nguy nga khắp nơi đều là thi thể cấp Viễn Cổ Bá Giả như vậy, mà ở trong này lại xuất hiện.

Cái này cũng ý nghĩa phía trước tồn tại nguy hiểm so với loạn đấu cấp Viễn Cổ Bá Giả còn muốn kinh khủng.

Tình cảnh kinh khủng như vậy đủ để dọa lui bất kỳ cường giả từ cấp Tuyên Cổ Quân Vương trở xuống ,duy chỉ có Tô Tiểu Bạch thì không thèm để ý, ngược lại thì rất nhuần nhuyễn bắt đầu vơ vét thi thể ngổn ngang đầy đất.

Các cường giả chết ở chỗ này hiển nhiên cũng không phải là mới xuất hiện gần đây, mà là trải qua tháng năm dài đằng đẵng, có không ít cao thủ viếng thăm qua nơi này, hoặc là vì truyền thừa mà tới, cũng hoặc là đi lạc đường, tóm lại bọn họ cuối cùng cũng không có người sống sót rời đi.

Thi thể đã sớm triệt để thối rữa, nhưng bọn hắn để lại không ít tài bảo, đều nằm trong tu di nạp giới, bị Tô Tiểu Bạch vừa thu lại, chuyển hóa thành mấy tỷ trên chục tỷ Cổ Nguyên.

Chỉ cầu một chút lợi nhuận như vậy, Tô Tiểu Bạch cũng sẽ không bí quá hóa liều, chạy đến chỗ nguy hiểm như vậy đi tìm một chút tài sản.

Linh hồn lực lan tràn ra ngoài, bước chân Tô Tiểu Bạch đột nhiên dừng lại.

Phía trước có vật sống.

Hoặc có lẽ là, một sinh mệnh Cổ Vực còn sống.

Để tay lên ngực tự hỏi, Tô Tiểu Bạch nhưng mà không cách nào ở một địa phương quỷ quái như vậy bồi hồi thời gian dài, nếu như đối phương không phải mới vừa tiến vào nơi đây, đó có thể sẽ là một quái vật phi thường khủng bố.

Lúc này, phía trước truyền đến thanh âm của đầu sinh mệnh Cổ Vực kia: “Sinh mệnh Hạ Giới, cớ gì mà ngươi tới chỗ này?”

Tô Tiểu Bạch dứt khoát nói: “Vì tài bảo.”

Sinh mệnh Cổ Vực cười: “Ta khuyên ngươi mau cút, nếu không phía trước liền là đất chôn thân của ngươi...”

“Làm sao, ngươi muốn ngăn cản ta?”

“Ngăn lại ngươi cũng không phải là ta, mà là chính ngươi.”

Sinh mệnh Cổ Vực từ trong sương mù đi ra, cuối cùng hóa thành một người lùn thon gầy linh động, bộ dáng hơi có chút tương tự với Tinh Linh, nhưng trên người lại mang theo một cỗ ma khí.

Khi nhìn thấy nó, Tô Tiểu Bạch cũng rốt cuộc hiểu được tại sao người này có thể lởn vởn bên trong nơi khí độc đậm đà như vậy.

Ma Chiểu Địa Tinh, đây là một loại sinh mệnh Cổ Vực chỉ có ở độc chướng chi địa, tuyệt đại đa số đều chỉ có thực lực cấp Thượng Cổ Tôn Giả.

Bọn nó hoàn toàn do khí độc tạo thành, ngưng tụ thành linh thể, cũng không sợ độc khí ở nơi này.

Đầu sinh mệnh Cổ Vực trước mặt này đã đạt tới thực lực cấp Viễn Cổ Ức Kỷ Bá Giả, thả ở bên ngoài cũng là nhân vật hết sức mạnh mẽ.

Mặc dù nó nhìn qua chỉ là một con Địa Tinh lùn hiền lành.

Địa Tinh xoa xoa tay nói: “Sinh mệnh Hạ Giới, ngươi muốn đi vào nơi truyền thừa, dựa vào chính ngươi là không đủ, nhất định phải có sự trợ giúp của ta, ngươi mới có biện pháp tiến vào, nếu không thì sẽ giống như những người khác, bị vây nhốt đến chết bên trong khí độc.”

Nó chỉ chỉ phương hướng Tô Tiểu Bạch đi tới: “Xem xem sau lưng ngươi kìa, đường ngươi đi ban đầu đã biến mất rồi, bây giờ người đã đi vào Cổ Chi Không Gian Đại Đạo cấp Tuyên Cổ Quân Vương, chỉ cần ngươi ở phía dưới cấp Tuyên Cổ Quân Vương, không có trợ giúp của ta, ngươi đừng nói có vào hay không, ngay cả muốn thoát thân đều khó như lên trời!”

Ý nói, là muốn thu phí qua đường.

Tô Tiểu Bạch ngược lại cũng không hồ đồ, từ trong lồng ngực móc ra một viên đan dược óng ánh trong suốt lớn chừng lòng bàn tay.

Ma Chiểu Địa Tinh vừa thấy vật này, trợn cả mắt lên: “Ngươi lại biết luyện chế Tụ Thần Đan, đây chính là bảo bối rất có ích lợi với linh thể!”

Tô Tiểu Bạch lật tay một cái, lại lấy ra một viên Tụ Thần Đan khác.

Tài liệu luyện chế loại đan dược này ở khắp nơi trong độc chướng chi địa đều có, ngay từ đầu khi thu thập tài nguyên, Tô Tiểu Bạch liền dùng chức năng một khóa luyện đan luyện ra một nhóm đan dược như vậy.

Trước chế biến, sau thu về, có thể khiến cho giá trị tài liệu tăng gấp đôi, đan dược giống vậy, trong tu di nạp giới của Tô Tiểu Bạch còn có gấp mấy lần.

Ma Chiểu Địa Tinh mặt mày hớn hở nhận lấy đan dược, từ trong lồng ngực móc ra một cuốn sách cũ rách nát, đưa cho Tô Tiểu Bạch, phía trên viết ẩu viết tả chừng mấy chữ to ——Tâm đắc luyện công của Độc Chướng Chi Chủ.

Bình Luận (0)
Comment