Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 981 - Chương 1011. Giành Lấy Cuộc Sống Mới

Chương 1011. Giành lấy cuộc sống mới
Chương 1011. Giành lấy cuộc sống mới

“Tỷ tỷ, thuốc này coi như không vì ngươi thì cũng phải ăn vì ta !”

Trong phòng khách Lâm Uyển Linh sắp tức đến mức đỉnh đầu bốc khói, ai biết tỷ tỷ nhà mình lại đột nhiên nháo quỷ gì.

Nhưng Lâm Uyển Tích nhìn đến nơi khác, hồi lâu không nói lời nào.

“Tô tiên sinh, ngươi cũng nói gì đi.”

Uyển Linh cô nương không có cách nào khác, quay đầu cầu khẩn Tô Tiểu Bạch.

Tỷ tỷ là thân nhân duy nhất còn lại của nàng, nếu tỷ tỷ không còn nữa, vậy thì......

Việc này quả thật chính là gia sự, một người ngoài không hiểu nguyên do như Tô Tiểu Bạch cũng không tiện nói nhiều. Lúc này hắn bị Uyển Linh cô nương lôi kéo đi về phía trước hai bước, đến trước mặt Uyển Tích cô nương, bất đắc dĩ cũng chỉ có thể nói hai câu.

“Uyển Tích cô nương, sự tình ngươi nói tất nhiên là thật. Dù sao gạt được người khác, không lừa được chính mình. Chỉ là ngươi nhìn thế đạo này bất công thì quyết ý phải rời bỏ, có vẻ hơi có phần nhu nhược .”

Hắn nói hai câu, quay người chỉ ra cửa sổ tiếp tục nói: “Xa không nói, chỉ nói gần. Tê Tê Lương Vấn Thiên kia có bằng lòng đi quan phủ cùng ta hay không? Nhưng chung quy hắn vẫn phải đi với ta. Quan huyện không xứng kia có bằng lòng đưa tiền thưởng cho chúng ta hay không, cuối cùng vẫn là phải đưa.”

“Uyển Tích cô nương, so với một lòng muốn chết để cho muội muội ngươi thương tâm, không bằng chấn chỉnh lại tinh thần làm một phen sự nghiệp.”

Lời nói đã đến nước này hắn liền xoay người lại ngồi xuống, quả thật thấy được hai con ngươi đã mất hết linh khí của Uyển Tích cô nương lập tức triển lộ tinh quang.

Lời tuy nói như thế, nhưng Tô Tiểu Bạch cũng hiểu được khó khăn trong đó.

Nếu không phải hắn trùng hợp gặp phải Lâm Uyển Linh, e rằng hai chị em gái này chỉ có thể chờ chết trong thôn, còn nói cái gì mà một phen sự nghiệp.

“Tỷ tỷ, Tô tiên sinh nói chí phải. Lúc trước chúng ta nghèo hai tay trắng, ăn một bữa không biết bữa sau. Nhưng bây giờ chúng ta được quý nhân như Tô tiên sinh tương trợ lại khác nhau rất lớn , tỷ tỷ ngươi mau ăn đan dược này đi.”

Cố khuyên hai câu, Lâm Uyển Linh quay đầu lại nhìn hắn hì hì cười nói: “Sự tình khác, Tô tiên sinh sẽ giúp chúng ta đúng không?”

Thấy nàng nói như vậy, Tô Tiểu Bạch có chút kinh ngạc nhưng vẫn nhẹ gật đầu.

Bây giờ hắn cũng không có chuyện khẩn cấp gì, chút việc nhỏ này giúp thì giúp. Nhưng nếu có manh mối Tô thị nhất tộc hắn cũng phải lập tức lên đường đi tìm, việc khác đều phải gác lại.

“Muội muội đừng nói bậy bạ, đan dược này ta ăn cũng được.”

Lâm Uyển Tích vội vàng lên tiếng quát lớn, liền đưa tay cầm đan dược bỏ vào trong miệng. Nàng tự nhiên cũng hiểu được bực đại nhân vật như Tô Tiểu Bạch này nhất định có việc riêng của mình phải làm, nàng có tài đức gì để cho hắn tận tâm tận lực hỗ trợ bên cạnh ?

Đan dược vào miệng lập tức hóa thành nước bọt trượt vào trong bụng, sau lại chuyển thành ngàn vạn luồng khí lạnh nối thẳng toàn thân, Lâm Uyển Tích lập tức thoải mái không chịu được rên rỉ hai tiếng.

Nàng chỉ cảm thấy đan dược này tựa như tiên đan trong lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân vậy, bệnh tật tốt không còn, thân thể nhiều hơn mấy phần khí lực so với lúc trước, viên đan dược này có thể nói là hiệu lực nổi bật.

Thấy tỷ tỷ quả thật tốt lên, Lâm Uyển Linh bước lên phía trước ôm nàng, kêu khóc nói: “Tỷ tỷ, chẳng lẽ vì ta nghịch ngợm chọc giận ngươi không vui, cho nên ngươi không muốn làm bạn với ta nữa sao......”

Những lời này làm cho Tô Tiểu Bạch nghe được toàn thân nổi da gà, vội vàng đứng dậy đi ra ngoài .

“Chủ quán, cho chút rượu ngon thịt ngon!”

Vừa quát xong, hắn đã phát giác được bầu không khí có hơi khác thường.

Hắn từ lầu hai chậm rãi đi xuống dưới, con mắt híp lại đảo qua 10 khách nhân ngồi dưới lầu một. Tuy bọn khách nhân này cũng đang ăn thịt uống rượu, nhưng lại không có người nào nói chuyện, chỉ có âm thanh ăn uống xột xoạt .

Hơn nữa đám người này đều không phải là người bình thường, tất cả đều là tu sĩ, trong đó thực lực thấp nhất cũng có tu vi trúc cơ hậu kỳ .

“Ngươi, tên gọi là gì?”

Không phải chờ lâu, bên cạnh sớm có người lách mình đến trên bậc thang ngăn hắn lại.

Người này tuy thân mang áo bông bình thường, nhưng trong lúc nói chuyện giơ tay nhấc chân đều lộ ra một cỗ khí tức sát phạt, khí tức này chỉ có ở trong quân đội mà thôi.

Hồi tưởng lại vị quan huyện kia nói từ trước đến nay Vân Thanh quan đều do quân đội cầm quyền, nói không chừng đám người này là vì Tô Tiểu Bạch hắn mà tới, có thể là thay vị quan mập mạp kia làm hoặc là cho Lương Vấn Thiên.

“Tô Thiên Sinh.”

Hắn nhíu mày, nói ra tên giả thời gian trước mình đã từng dùng.

Dù sao ba chữ Tô Tiểu Bạch này ở trên toàn bộ thế giới đã là không có ai không biết không người nào không hay. Nếu hắn nói tên thật chỉ có thể dẫn đến bạo động không cần thiết .

“Tô Thiên Sinh?”

Người cản đường kia cau lông mày lại, lúc này phất tay nói: “Nhanh chóng thu dọn đồ đạc đổi một khách sạn khác, khách sạn này đã bị quân đội Vân Thanh quan chúng ta trưng dụng!”

“Quân gia, ngươi làm người khác khó chịu rồi.”

Không đợi Tô Tiểu Bạch mở miệng, Lâm Uyển Tích đã sớm đứng ở lối đi nhỏ lầu hai quát nhẹ : “Bây giờ đêm hôm khuya khoắt, ngươi nói chúng ta phải đi về đâu? Chúng ta ở trọ đã trả tiền xong xuôi, chẳng lẽ muốn chúng ta giao tiền xong lại phải đi ra ngoài đường ngủ?”

Các nàng ở trong phòng nghe bên ngoài tranh cãi, vội vàng chạy ra, đúng lúc thấy được một màn này. Lâm Uyển Tích từ trước tới nay xử lý sự tình luôn có chút nhu nhược, mới vừa rồi nghe Tô Tiểu Bạch nói một phen, lần này nàng mới dám giận dữ mở miệng.

Bản than nàng đã từng bị trọng thương, trước mắt coi như là dạo qua một vòng Quỷ Môn quan trở về, đã sớm coi nhẹ sinh tử của bản thân.

Lâm Uyển linh ở bên cạnh thấp thỏm lo âu, chỉ sợ tỷ tỷ nhà mình gây ra chuyện lớn. Nhưng nghĩ lại, chỉ cần nàng có thể ở bên cạnh tỷ tỷ, cho dù là chết cũng có gì đáng sợ?

Bởi vậy nàng cũng phụ hoạ hô theo: “Đúng vậy, các ngươi như vậy vô cùng quá đáng, vô duyên vô cớ đã muốn chúng ta đi, các ngươi cho mình là Thiên Vương lão tử sao.”

Tô Uyển Tích nói giống như là một thanh trường kiếm, lưỡi kiếm lộ rõ , Uyển Linh cô nương thì trái ngược, nhưng cũng là đầu mâu chỉ thẳng sĩ quan rất không nói lý kia.

Không phục tùng mệnh lệnh?

Lần hò hét này trực tiếp nhóm lên lửa giận trong lòng sĩ quan kia, sắc mặt hắn âm trầm, trong mắt lộ ra vẻ ngoan lệ như muốn ăn thịt người.

“Tốt, các ngươi đã không đi thì tự gánh lấy hậu quả. Có ai không!”

Hắn nghiêng đầu quát lên tiếng: “Giết ba tên dân đen này cho ta, miễn cho chúng làm chướng mắt đại nhân đang đến.”

“Vâng!”

Âm thanh tuân lệnh vang động trời, người đang ngồi trong đại sảnh kia đều nhao nhao đứng dậy quay đầu nhìn chằm chằm vào 3 người Tô Tiểu Bạch trên bậc thang .

Lần này dọa cho Lâm Uyển Linh kinh hô lên tiếng, lui lại nửa bước theo bản năng, sắc mặt cũng thay đổi. Tuy sắc mặt Tô Uyển Tích cũng khó nhìn, nhưng lại cắn môi không chịu nhượng bộ nửa bước.

Tô Tiểu Bạch thì bình tĩnh ngưng thần quan sát bốn phía.

Trong tửu quán có khoảng ba mươi, bốn mươi binh sĩ, phần lớn là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, thực lực quả thật không kém. Mà sĩ quan lên tiếng vừa rồi là Kim Đan trung kỳ, trên thân còn có từng đợt linh khí phun trào, khẳng định có pháp bảo phòng thân.

Mà trong lời nói cỉa hắn để lộ ra bọn hắn muốn trưng dụng khách sạn này, tựa hồ là muốn nghênh đón một đại nhân nào đó ......

Táp!

Thấy 3 người Tô Tiểu Bạch còn không chịu rời khỏi, lúc này mấy người lính đằng trước kia rút kiếm trực tiếp bổ tới đỉnh đầu hắn.

Thùng thùng.

Hai tiếng trầm đục vang lên, đã có hai thanh trường kiếm chém vào trên lan can cầu thang, suýt nữa trực tiếp bổ ra cầu thang .

Hai kiếm này vốn là hướng về đỉnh đầu Tô Tiểu Bạch, nếu không phải hắn bước chân, trước mắt sớm đã mưa máu đầy trời.

“Tô tiên sinh, cẩn thận bên phải!”

Nghe tỷ muội Lâm gia ở lầu hai la lên, chân mày hắn nhíu chặt hơn.

Nếu là đối phương động thủ trước, vậy hắn cũng không cần hạ thủ lưu tình.

Hết chương 1011.
Bình Luận (0)
Comment