Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện (Bản Dịch)

Chương 982 - Chương 1012. Thống Lĩnh Thanh Vân Quan

Chương 1012. Thống lĩnh Thanh Vân Quan
Chương 1012. Thống lĩnh Thanh Vân Quan

Đinh linh đông long, khách sạn này ầm ĩ một hồi lâu, có hàn quang bay múa, binh khí vũ động cũng có thể cuốn lên cuồng phong.

Nhưng trong chớp mắt bụi trần tán ra bốn phía, tuy có hơn phân nửa cầu thang bị chặt đến nát bét, nhưng Tô Tiểu Bạch vẫn dựa thân vào bậc thang còn sót lại, lông tóc không thương.

“Rốt cuộc ngươi là ai, đưa kiếm cho ta!”

Sĩ quan thấy thế lập tức sắc mặt kịch biến, khẽ vươn tay bắt người bên cạnh đưa trường kiếm tới, thân hình lập tức hung bạo xông tới Tô Tiểu Bạch.

Động tác sĩ quan này sạch sẽ lưu loát, sức mạnh Kim Đan trung kỳ được hắn phát huy đến cực hạn, tung người vọt giữa không trung tựa như pháo ra khỏi nòng đạn.

Ầm ầm!

Ngay sau đó bên trong tiếng vang, toàn bộ cầu thang ầm vang sụp đổ, làm cho hai tỷ muội trên hành lang lầu hai kinh hô không thôi.

Nhưng trong bụi mù phiêu tán, Tô Tiểu Bạch vẫn đứng sừng sững ở chỗ cũ.

Chân hắn đạp hư không, tùy ý để cuồng phong lay động vạt áo, chỉ duỗi ra một tay đã dễ dàng kẹp lấy mũi nhọn trường kiếm trong tay sĩ quan kia.

“Thật đáng tiếc. Ngươi không nên ở trong quân đội .”

Nhìn sĩ quan kia trợn con mắt lên như đèn lồng, hắn nhàn nhạt mở miệng nói: “Quân đội huấn luyện thực sự có thể để cho ngươi phát huy ra trăm phần trăm sức mạnh vốn có, nhưng lại xóa bỏ khả năng ngươi phát huy ra vạn lần loại lực lượng này. Ngươi vốn nên là một thiên tài.”

Ông!

Đầu ngón tay hắn khẽ động, mạnh mẽ bẻ gãy lưỡi kiếm trong tay sĩ quan kia.

Sắc mặt sĩ quan kia biến hóa, thân hình không tự chủ được mà rơi vào trong đống phế tích.

“Ha ha ha, đêm nay mát mẻ cực kỳ, lại đúng lúc gặp chuyện tốt nhân sinh. Tiểu Viên, vì sao ồn ào vậy?”

Đột nhiên ngoài khách sạn truyền đến một tiếng cười hào sảng.

Cửa gỗ khách sạn kẹt kẹt mở ra, tiếng bước chân cũng đột nhiên ngừng lại.

Đôi mắt Tô Tiểu Bạch lưu chuyển, đã thấy được tráng hán mặc hoa y đứng ở trước sảnh lớn.

Tráng hán kia vừa tiến đến, lập tức làm cho cả khách sạn đều thấp hơn một đầu, lộ ra có chút không sánh bằng.

“Thống lĩnh, thuộc hạ ở đây.”

Trong bụi mù có tiếng hò hét, sĩ quan kia sắc mặt đỏ bừng đứng tại chỗ cũ chắp tay đáp lời.

Trong lòng của hắn thầm mắng Tô Tiểu Bạch không thức thời. Ở Vân Thanh quan này, có thể nói quân đội bọn hắn là nói một không nói hai, có ai dám nói nửa câu?

Tại sao hết lần này tới lần khác lại vào buổi tối hôm nay, ở khách sạn này đau đầu như vậy, làm cho hắn mất hết mặt mũi trước mặt thống lĩnh .

“Úc? Xem ra các ngươi không đánh lại hắn.”

Tráng hán được xưng thống lĩnh rất có hứng thú quét mắt đánh giá Tô Tiểu Bạch.

“Thuộc hạ tội đáng chết vạn lần, xin thống lĩnh trách phạt!”

Tráng hán nhìn Tô Tiểu Bạch, hắn cũng nhìn thống lĩnh kia.

Thực lực người này còn ở phía trên tu sĩ Kim Đan kỳ.

Tuy độ khó từ Kim Đan kỳ đến Hóa Dịch kỳ cũng không thể so sánh với từ Trúc Cơ kỳ đến Kim Đan kỳ, nhưng khoảng cách này phải cần lượng lớn linh lực không thể tưởng tượng nổi.

Hoặc là lấy vô số thiên tài địa bảo bổ dưỡng linh khí, hoặc là anh tài ngút trời mới có thể ở trong thời gian cực ngắn đột phá gông cùm xiềng xích.

Thống lĩnh này nhìn qua cũng không khác những binh lính khác quá nhiều, vậy mà đã đột phá đến Hóa Dịch kỳ, tuyệt đối không phải là một nhân vật đơn giản.

“Thống lĩnh, xin cho ta một cơ hội nữa, ta chắc chắn có thể đắc thắng trở về!”

Trong mắt sĩ quan lúc trước kia lộ thần sắc điên cuồng, cắn răng quát lên.

Trong lúc hắn nói chuyện linh lực trên thân đã nhanh chóng ngưng kết, còn mạnh hơn vừa rồi ba phần.

“Không cần, tiểu Viên. Chẳng lẽ ngươi muốn đùa sập cả tòa khách sạn này sao, ta phải tới nơi nào uống rượu đây.”

Thông lĩnh cởi mở cười hai tiếng, trước tiên hắn ngồi xuống bàn lớn ở sảnh, tiếp tục nói: “Nếu đã không đuổi được ngươi đi, ta cũng không thể để ngươi đứng ở đó nhìn ta uống rượu, không bằng ngươi cũng tới uống cùng đi.”

Lời nói này tựa như một vẻ an lành, nhưng thống lĩnh âm thầm bấm tay, lúc này đã ngưng tụ lại thành một cơn cuồng phong bay về phía Tô Tiểu Bạch, hắn muốn bắt lại người ở trước mặt mình.

Thời điểm này thống lĩnh đã phát giác được trong khách sạn có nhân vật Kim Đan hậu kỳ. Lần này xuất thủ hắn không hề khinh thường mà trực tiếp dùng toàn lực đánh ra, phải một kích phá địch.

Ông.

Đột nhiên một âm thanh trầm đục vang lên, hắn lập tức cảm thấy tim đau nhức, trong lòng rung động vạn phần.

Chiêu thức hắn xuất thủ đã bị phá!

Ở trong mắt binh sĩ chung quanh khách sạn, bọn hắn chỉ thấy đột nhiên nổi lên cuồng phong, ngưng tụ thành hình dạng giống như sói đói ở trên không nhào tới Tô Tiểu Bạch.

Nhưng thời điểm đoàn cuồng phong chuẩn bị đụng vào lại đột nhiên ầm ầm tiêu tan không còn thấy bóng dáng tăm hơi, giống như là đụng phải một bức tường bền chắc không thể phá vỡ.

“Đúng lúc ta đang khát nước đói bụng, vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh.”

Đi vài bước, Tô Tiểu Bạch đã đến bàn lớn đó, thống lĩnh kia ngồi xuống đối diện cùng ăn uống.

“Uyển Linh cô nương, các ngươi trước tiên về phòng nghỉ ngơi đi. Ta ăn uống no đủ sẽ sẽ trở về phòng nghỉ ngơi sau.”

Nghe hắn ngồi dưới lầu thản nhiên lên tiếng như thường, trong lòng Lâm Uyển Linh càng thêm bội phục Tô Tiểu Bạch.

Tình cảnh này nhìn thế nào cũng không giống như đối phương thật sự muốn mời hắn ăn cơm, nhưng hắn lại căn bản không quan tâm. Chẳng lẽ nói hắn quả thật chính là Tô Thần Chủ, Tô Tiểu Bạch kia sao ?

Lâm Uyển Linh nuốt muột ngụm nước miếng, vội vàng cười khổ hai tiếng tự nhủ: “Làm sao có thể, Thần Chủ rõ ràng là thứ những người kể chuyện kia tuỳ tiện biên ra.”

“Vậy cũng không được.”

Bỗng nhiên tỷ tỷ bên cạnh nàng quát nhẹ lên tiếng: “Có rượu thì mọi người nên cùng uống mới đúng. Tô tiên sinh, ngươi có thể nào để chúng ta về phòng nghỉ ngơi trước, còn mình lại ở đây ăn uống như gió cuốn.”

Nói xong nàng liền đi tới trước cầu thang đã sập kia, quyết tâm trực tiếp tung người nhảy xuống dưới. Lâm Uyển Linh theo phía sau kinh ngạc trong lòng, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy cũng không tiện mở miệng, cho nên cũng vội vàng đi theo.

Hai chị em gái này cũng đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, gắt gao nhìn chằm chằm tráng hán đối diện, trước tiên sảng khoái uống một chén rượu lớn.

Cũng không phải Lâm Uyển Tích muốn uống rượu, mà là nàng không muốn để cho một mình Tô Tiểu Bạch đối mặt với hiểm cảnh.

“Tô Huynh thật diễm phúc, có hai mỹ nữ như thế uống rượu cùng, quả thật sảng khoái. Nhưng sự tình khoái ý hôm nay lại xảy ra ở trên người của ta.”

Thống lĩnh kinh ngạc ngắm nhìn tỷ muội Lâm gia, cũng theo các nàng uống hết bát rượu, mở miệng cười ha ha nói: “Các ngươi đoán xem là chuyện gì?”

Hắn nói lời này ra, nhưng 3 người Tô Tiểu Bạch lại không có ai quan tâm.

Tô Tiểu Bạch chỉ quan tâm rượu thịt trước mặt, muốn hắn tiếp lời cười làm lành tuyệt đối là không thể. Mà tỷ muội Lâm gia lại càng xem thống lĩnh kia như địch nhân , sao có thể chủ động đáp lời.

Thái độ này làm cho sắc mặt thống lĩnh kia không vui, hắn đưa tay tiếp nhận một bát rượu khác do người bên cạnh rót, uống cạn xong, cầm chén đập ầm ầm lên bàn lớn tiếng quát: “Người khác đều nói nhân thế có điều thú vị, muốn thăng quan phát tài thì phải thí vợ. Ta nói toàn bộ đều là cẩu thí (đánh rắm), điều thú vị lớn nhất chính là xuất chinh vì nước, phơi thây nơi sa trường!”

“Hôm nay vừa nhận mệnh lệnh, ta chuẩn bị có thể lên tiền tuyến. Đến lúc đó nhất định phải khiến cho đám súc sinh da xanh kia người người quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, để bọn hắn thần phục Triệu vương ta!”

“Uyển Linh cô nương, thịt bò này cũng không tệ lắm, ngươi nếm thử đi.”

Đột nhiên nhãn tình Tô Tiểu Bạch sáng lên, nghiêng người nói hai câu.

Hết chương 1012.
Bình Luận (0)
Comment