Ta Có Hệ Thống Vô Địch? Ngươi Có Không?

Chương 2 - Tu Luyện

“Ngưng Khí Đan? Tẩy Tủy Đan? Nó là cái gì?”

“Đây là loại đan dược có thể giúp phàm nhân ngưng tụ hạt giống huyền khí trong đan điền,sinh ra huyền khí để tu luyện.

Tẩy Tủy Đan là đan dược giúp võ giả tẩy tủy gân cốt,khiến cơ thể đẩy các tạp chất trong cơ thể ra ngoài.”

“Vậy còn cái công pháp phàm phẩm thượng giai là như thế nào?”

“Công pháp được chia ra làm nhiều bậc,gồm:

-Phàm phẩm

-Linh Phẩm

-Tinh Phẩm

-Huyền Phẩm

-Hoàng Phẩm

-Địa Phẩm

-Thiên Phẩm

Mỗi bậc chia ra 3 giai: Hạ,Trung,Thượng”

“Vậy à!”

Khải Phong đăm chiêu suy nghĩ một lúc,hỏi hệ thống một số thứ về tu luyện,rồi bảo:

“Làm thế nào để sử dụng Ngưng Khí Đan?”

“Ký chủ chỉ việc nhấp vào kho đồ,chọn vật phẩm rồi sử dụng thôi”

“Ồ! Đúng là có dòng chữ kho đồ dưới bảng thông tin thật này!”

Sau khi nhấp vào và sử dụng Ngưng Khí Đan,Khải Phong cảm nhận trong cơ thể mình có một dòng nước đang chảy khắp người,không ngừng tụ tập tại đan điền.

Khải Phong cảm thấy dưới rốn hơi khó chịu,ngứa ngáy.

Khải Phong liền ngồi xuống,xếp bằng và tập trung dẫn huyền khí bạc trắng mỏng như sợi chỉ theo sự chỉ dẫn của hệ thống tới dưới rốn,nhanh chóng cô đọng. Chưa đến 5 giây sau thì một hạt mầm dạng hình tròn cỡ hạt gạo,lóng lánh trong suốt,tỏa sáng chậm rãi xoay tròn trong đan điền.

Hắn mỉm cười,nói:

“Vậy ra đây là hạt giống huyền khí”

Khải Phong lại tiếp tục tập trung vận động dòng nước ôn nhu chảy vào đan điền hắn,chỉ có ôn nhưỡng hạt giống huyền khí đến sung túc,thì nó mới đâm chồi,giúp cải tạo thân thể,tăng sức mạnh cho bản thân.

Đó là lí do tại sao mà võ giả luôn vượt qua phàm nhân là vậy.

Sau khoảng 2 canh giờ thì rốt cuộc Khải Phong cũng đã lấp đầy,khiến hạt giống huyền khí sung túc.

Ở trung tâm đan điền,hạt gióng huyền khí càng ngày càng lấp lánh sáng rực,trong suốt tỏa ra đang tỏa ra một nguồn năng lượng chảy khắp kinh mạch.Từng lũ huyền khí bạc trắng quay quanh hạt giống huyền khí không ngừng.

“Chúc mừng kí chủ chính thức nắm giữ huyền lực,đạt được cảnh giới Luyện Khí Cảnh nhất phẩm,bước chân vào con đường tu luyện!!”

Bỗng nhiên,giọng nói từ hệ thống đánh thức tinh thần của Khải Phong.

Hắn mở to đôi mắt ra,chậm rãi đứng dậy. Hắn cảm thấy cơ thể của mình sau khi kích phát hạt giống huyền khí thì hình như cơ thể cũng có chút thay đổi.

Trong đầu, Khải Phong có cảm nhận rõ ràng hơn một chút,loại cảm giác này khá là khó nói nên lời,dường như là các giác quan của hắn đều trở nên tinh tường hơn trước.

Hắn vừa đi vừa suy nghĩ,sắp xếp những gì mà hắn vừa trải qua.

“Này,hệ thống,rốt cuộc thì ngươi là thứ gì? Tại sao ngươi lại giúp đỡ ta?”

Mãi cho đến lúc sau,thì hắn mới chợt nhớ về chuyện này nên hắn liền hỏi:

“Vấn đề này hệ thống không thể trả lời,mong chủ nhân thông cảm.”

Nghe thế,hắn cũng không hỏi nữa,mặc dù điều đó cũng khá là kích thích trí tò mò nhưng nếu hệ thống không muốn trả lời thì hắn cũng hỏi nữa.

Nghỉ ngơi được một lúc thì hắn cũng lại tiếp tục sử dụng Tẩy Tủy Đan,theo hệ thống nói thì đan dược này tuy không thể tăng tu vi cho bản thân nhưng nó có thể giúp người sử dụng tẩy cân phạt tủy.

Theo thời gian,hắn cảm thấy thân thể của mình càng lúc càng đau nhức,bên trong não hải của hắn như muốn nổ tung,tuy rất đau nhưng hắn cũng không kêu la mà mặt mày chỉ nhăn nhó. Từ hệ thống thì hắn biết được rằng càng chịu lâu thì cơ thể hắn cũng sẽ loại bỏ được nhiều tạp chất hơn,cơ thể của hắn cũng sẽ thoát thai hoán cốt,thay đổi da thịt.

Ầm!" Khải Phong đột nhiên cảm thấy bên trong não hải mình nổ tung như một trái bom, hắn thân hình đại chấn, giống như hoàn toàn không còn trọng lượng, thần trí bỗng chốc biến thành mơ mơ hồ hồ. Hắn rên lên một tiếng, phun ra một búng máu tươi, ngất xỉu!

Cơ nhục hắn bất tri bất giác nhè nhẹ co rút,từ trong thân thể chảy ra tia chất lỏng màu đen chầm chậm rơi xuống chiếc trường bào màu đỏ hắn đang mặc sạch sẽ được mẫu thân hắn mặc cho cách đây không lâu đã trở nên đen kịt,bốc mùi hôi thối kinh khủng…

Nếu bên cạnh mà có một cường giả cao nhân thì hẳn sẽ nhận ra được đây là ‘thoát phàm chi cảnh,tẩy cân phạt tủy’ trong truyền thuyết!!!

Có thể nói là bắt đầu từ nay thì hắn đã chính thức thoát khỏi gông cùm xiềng xích,bước chân vào con đường tu hành.

Phải biết rằng một người tu hành thì nếu muốn được như Khải Phong thì phải trải qua một quá trình tu luyện dài lâu,chịu đựng không ít đau khổ. Nhanh thì 1-2 năm,chậm thì vài chục năm,trăm năm,có khi đến cả cuối đời vẫn không có cách nào bước chân được vào cánh cửa này. Nhưng riêng hắn thì khác,vì hắn có hệ thống ban tặng nên điều này chỉ xảy ra trong vòng 4-5 canh giờ.Đây đúng là nghịch thiên mà đi a.

-------------------------------------------------------

Cảm giác có một bàn tay ấm áp,dịu dàng đang chà xát lên cơ thể khiến Khải Phong giật mình tỉnh dậy. Mở mắt ra và nhìn xung quanh thì hắn thấy mình đang nằm trong một thùng tắm bằng gỗ rất lớn đã được đổ đầy nước ấm. Cảm nhận dòng nước ấm khiến hắn rã rời,cảm giác dễ chịu loan tả khiến hắn tỉnh táo,có lẽ là ai đó đã tắm rửa cho hắn trong lúc ngất xỉu.

Hắn nhìn sang bên phải,trước mắt hắn là một người phụ nữ trẻ trung đang ân cần chà rửa cơ thể đầy chất lỏng màu đen của hắn. Hóa ra là mẫu thân của hắn,Mộng Vân. Nàng vừa cầm một chiếc khăn sạch sẽ,trắng tinh để lau cơ thể hắn,đôi mắt vừa nhìn vừa lau khiến hắn cảm thấy hơi ngượng ngùng.Hắn đỏ mặt thốt lên:

“Mẫu…mẫu thân?”

Mộng Vân nhìn hắn rồi cười:

“Này tiểu tử,sao thế?”

Mặc dù trước mắt hắn là mẫu thân,người 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau,sinh ra hắn nhưng dù sao kiếp trước hắn cũng chỉ là một xử nam,chưa từng trải qua sự đời nên cũng khá là ngại ngùng. Theo như ký ức thì năm nay mẫu thân hắn mới 33 tuổi mà thôi,vẫn còn đang trong độ tuổi trẻ trung nên vẫn còn xinh đẹp,vì thế nên mà vị ‘mẫu thân’ kia mới ganh tị với mẫu thân hắn.

“Thôi,mẫu thân đi ra ngoài đi,để ta tự làm được rồi”

Hắn vừa nói vừa đỏ mặt.

Nghe thế,Mộng Vân không đi ra ngoài mà còn cốc đầu hắn 1 cú.

“Này tiểu tử,ngươi nói nhảm gì thế? Ta nuôi ngươi từ nhỏ tới lớn cũng được 15 năm rồi,cái gì thấy cũng thấy hết rồi,có gì mà phải ngại hả,đúng là tiểu tử ngốc!!”

Nghe xong thì mặt hắn càng đỏ hơn trước,tay vừa che hàng vừa nói:

“Nhưng đó là chuyện từ hồi bé tí,bây giờ dù gì thì ta cũng đã 15 tuổi rồi,ta cũng phải biết ngại chứ…”

“Hừ! Che cái gì mà che,hàng của ngươi ở trước mắt mẫu thân còn ngại cái gì! Nhớ khi xưa lúc mới đẻ ngươi ra ta còn búng nó vài phát!” Nàng vừa nói vừa kể rồi cười khúc khích.

“….”

Hắn cũng cạn lời luôn,chả biết nói gì!

“Thôi được rồi,ta không làm khó ngươi nữa,nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ rồi ra ngoài đi!”

Nói xong thì nàng đi ra ngoài rồi đóng cửa lại.

Hắn thở phào!

Bình Luận (0)
Comment