Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 1091 - Chương 1091: Lực Lượng Thời Gian (1)

Chương 1091: Lực Lượng Thời Gian (1) Chương 1091: Lực Lượng Thời Gian (1)

"Phốc!"

Người đeo mặt nạ phun ra một ngụm máu.

Xuyên qua áo bào tàn phá, có thể nhìn thấy trên da thịt y, từng đạo ma văn sáng lên.

"Rống. . ."

Đầu người đeo mặt nạ đột nhiên co quắp hai lần, trong cổ phát ra âm thanh trầm thấp, không giống tiếng người.

Y không lưu loát ngước mắt, chấn kinh mình thế mà không thua bởi Thiên Cơ Khôi Lỗi, lại bại trong tay một tên Tiên Thiên!

Tên Tiên Thiên này, so với Trảm Đạo y từng chiến qua, còn muốn. . .

"Đặc thù?"

Nghĩ đến đây, tư duy người đeo mặt nạ cứng đờ.

Ma văn liên tiếp sáng lên, ý thức y đã bắt đầu mơ hồ.

Linh đài thanh minh bị thú tính phá hủy từng chút một, các loại tâm ma, chấp niệm ngày thường tu luyện ra, ùn ùn kéo đến.

"Hoắc!"

Trong cổ lần nữa phát ra tiếng gào thét quái dị.

Từ Tiểu Thụ lui về sau một chút, nhìn chằm chằm người trước mặt dị biến.

Lúc đó tại Bạch Quật, trên Ly Kiếm Thảo Nguyên, hắn nhìn thấy rất nhiều người vì tranh đoạt Hữu Tứ Kiếm, rơi xuống hạ tràng tẩu hỏa nhập ma.

Đây là một thanh kiếm siêu tuyệt, chi dựa vào thanh danh, đã có thể hấp dẫn kiếm tu, anh tài thiên hạ, nối đuôi nhau chạy đến tiểu thế giới Bạch Quật.

Nó không phải danh kiếm, lại có danh hào Hỗn Độn Thần Khí, cộng thêm lúc trước từng đi theo Đệ Bát Kiếm Tiên, tỏa ra hào quang rực rỡ, thế nhân đều biết.

Tựa hồ giữa thiên địa này, không có thứ gì có thể đỡ được một trảm của hung kiếm.

Mà hiện thực, đúng là như thế.

Không phải kiếm tu, không được Hữu Tứ Kiếm tán thành, Từ Tiểu Thụ chưa từng gặp qua người nào, dám can đảm cứng rắn dùng Hữu Tứ Kiếm.

Luận người dám đỡ Hữu Tứ Kiếm. . .

Cho dù là Trảm Đạo, Thái Hư, cũng phải vô cùng thận trọng.

Cho nên, một kiếm qua đi, Từ Tiểu Thụ ngừng chân.

A Giới tựa hồ cũng cảm ứng được, đi tới bên cạnh Từ Tiểu Thụ, hiếu kỳ quan sát nhân loại gần trong gang tấc, lại đang không ngừng run rẩy.

"Ma ma?"

A Giới hiếu kỳ, bỗng nhiên đưa tay ra, tựa hồ cảm ứng được lực lượng Hữu Tứ Kiếm, nó liền muốn hút ra nhìn thử.

"Dừng tay."

Từ Tiểu Thụ vội vàng ngăn nó lại, bảo A Giới hóa thành thiết cầu, lần nữa nhét vào trong ngực.

"Rống, rống rống. . ."

Thân thể người đeo mặt nạ co rút, biên độ càng lúc càng lớn, dường như đã sắp không gánh được.

Lúc này, Quỷ Ngục Liên Hoa bắt đầu vỡ vụn.

Mất đi ý chí chủ nhân gia trì, giới vực bắt đầu điêu tàn.

Từ Tiểu Thụ sợ lực lượng Bạch Viêm bị ngoại nhân biết, liền thu liễm thần thông, hút Bạch Viêm trở lại khí hải, đồng thời đè ép lực lượng Tẫn Chiếu Nguyên Chủng trở về, dùng Tam Nhật Đống Kiếp ngăn nó.

Sinh Sinh Bất Tức điên cuồng vận chuyển.

Phần tay cụt, lấy tốc độ mắt trần cũng có thể nhìn thấy khôi phục.

Từ Tiểu Thụ cắn răng nhịn xuống xúc động đưa tay lên gãi, không để ý tình huống tay cụt, một mực nhìn chằm chằm người đeo mặt nạ.

Mặc dù vừa rồi bị Bạch Viêm thiêu đốt, thế nhưng người đeo mặt nạ vẫn phân ra một phần lực lượng bảo vệ tấm mặt nạ Diêm Vương kia, không để nó hóa thành tro bụi.

Từ Tiểu Thụ đưa tay.

"Có cần phải như vậy không, là dáng dấp quá xấu sao? Hay là bị người nhìn thấy, liền phải gả cho người đó?" Từ Tiểu Thụ âm thầm đậu đen rau muống.

Tháo mặt nạ xuống, một khuôn mặt hết sức trẻ tuổi xuất hiện.

Từ Tiểu Thụ nhất thời sợ run.

Gương mặt này, cho dù hiện tại thống khổ nhăn thành một đoàn, bị ma văn nhiễm đến khó phân mà biệt, cũng có thể nhìn ra lúc trước, thập phần suất khí.

Mà chuyện quan trọng nhất, chính là người kia không quá hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi. . .

Còn không phải trung niên nhân.

Chỉ là một thanh niên hơi lớn tuổi!

"Ngưu bức. . ."

Từ Tiểu Thụ hơi xúc động.

Hắn căn bản không ngờ tới, người nắm giữ nguyên tố áo nghĩa, có được Thánh Thể kiêm Định Hồn Tình, lại trẻ đến như vậy.

Từ Tiểu Thụ đột nhiên nghĩ đến Vũ Linh Tích.

Nếu khi đó tên kia không lựa chọn truy sát mình, lại không bị Tang lão bắt gặp, thành tựu của Vũ Linh Tích, hẳn cũng không kém gia hỏa này là bao.

Một người là thủ tọa Linh bộ nắm giữ áo nghĩa, một người là thành tổ chức Diêm Vương thần bí, thân kiêm nhiều thứ. . .

Đều rất trẻ trung.

Đều rất cường đại!

Là tồn tại có thể siêu việt cùng cấp, thậm chí vượt cấp, bễ nghễ thiên hạ!

"Đáng tiếc, các ngươi đều phạm phải cùng một sai lầm. . ."

Từ Tiểu Thụ thu hồi Hữu Tứ Kiếm, ngồi xổm giữa không trung, nhìn bầu trời dần dần sáng tỏ, có hơi thất thần,"Vì sao. . . vì sao các ngươi luôn thích khi dễ nhỏ yếu? Một số thời khắc, có ít Tiên Thiên, không dễ ức hiếp nha."

"Rống!"

Tiếng gầm của mgười đeo mặt nạ vô cùng dữ tợn, không còn nhân tính.

Khí hải trong cơ thể y bạo loạn, linh nguyên bành trướng, không ngừng trùng kích nhục thể.

Nhưng Thánh Thể quá mạnh, cho dù linh nguyên bạo loạn, vẫn không thể khiến thân thể nổ tung.

Từ Tiểu Thụ lại thoáng lui về sau một chút.

Lúc này giới vực đã biến mất, âm thanh dòng người huyên náo khôi phục.

Từ Tiểu Thụ hơi kinh ngạc, hắn vẫn còn ở trong hẻm nhỏ.

Vừa rồi Quỷ Ngục Liên Hoa gần như hủy thiên diệt địa, cùng Quỷ Ngục Liên Hoa bị Bạch Viêm thiêu đốt, đều không có lan đến gần một gốc cỏ dại ở trong hẻm.

Ở nơi âm u hẻo lánh, vẫn có sinh cơ màu xanh biếc, ương ngạnh quật cường.

"Quá lợi hại. . ."

Từ Tiểu Thụ không khỏi cảm thán, người đeo mặt nạ đối với chưởng khống lực lượng, đã cơ hồ đạt tới đỉnh cao.

Không hổ là nam nhân lĩnh ngộ áo nghĩa "Thiết".

Người khác mở giới vực, đều bao trùm phạm vi vài dặm.

Cho dù chiến đấu kết thúc, địa phương giới vực bao phủ, cũng sẽ bị dư ba ảnh hưởng, biến thành một mảnh hỗn độn.

Người đeo mặt nạ thì khác.

Y mở giới vực, là áp dụng phương pháp lấy giới tử nạp tu di, mở ra một mảnh chiến trường khác, không để dư ba ảnh hưởng đến cảnh vật xung quanh.

Cho dù trong hẻm nhỏ từng phát sinh một trận chiến kinh tâm động phách, cũng sẽ không ai để ý, nhớ rõ.

"Sắp chết rồi ư?"

Từ Tiểu Thụ nghe thấy gia hỏa trước mặt gầm thét dữ tợn, ý thức được nơi này đoán chừng sẽ hấp dẫn những người khác đến.

Nhưng hắn không có trực tiếp kết kiễu gia hỏa kia, cũng không có lập tức rời đi, mà vẫn chờ đợi.

Không sai, Từ Tiểu Thụ đang chờ.

Người đeo mặt nạ xuất hiện quá quỷ dị.

Sau khi mình cầm tới Thiên Tri Chi Nhãn, tên kia tự xưng "Diêm Vương" đột nhiên chạy đến, Từ Tiểu Thụ không cho rằng chỉ có một người như vậy, lại dám nhằm vào Khương thị.

Cho dù người này trước mặt, không thể không thừa nhận, y rất mạnh!

Nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều!

Cho nên Từ Tiểu Thụ đang đợi.

Hắn cho rằng thiên tài siêu tuyệt như vậy, cho dù phóng tới Thánh Thần Điện, cũng sẽ phát ra hào quang rực rỡ.

Y thật sẽ đơn giản chết dưới Hữu Tứ Kiếm sao?

"Nếu tổ chức Diêm Vương là một khối hoàn chỉnh, bên trong đều là người như thế. . ." Từ Tiểu Thụ cẩn thận ngẫm nghĩ, đột nhiên lưng phát lạnh.

Chuyện này quá đáng sợ!

Lúc trước hắn chưa từng nghe nói qua có tổ chức nhưvay65.

Mà tồn tại như thế, chỉ sợ Thánh Nô cũng phải tận lực chú ý, Thánh Thần Điện, cũng sẽ đau đầu không thôi.

Cho dù hiện tại tổ chức này không mạnh, nhưng tiềm lực của nó, tuyệt đối là vô hạn.

"Rống!"

Thanh niên trước mặt càng lúc càng xao động.

Thánh Thể có thể chống đỡ lâu như vậy, đã nằm ngoài dự liệu của Từ Tiểu Thụ.

Nhưng đối phương cảm ngộ Vương Tọa Đạo cảnh viên mãn, căn cơ khí hải vững chắc, sau khi tẩu hỏa nhập ma, cũng rất khó sụp đổ.

Từ Tiểu Thụ biết chuyện này, nhưng hắn cũng biết.

Mặc dù khó. . .

Nhưng hết thảy, bất quá chỉ là vấn đề thời gian.
Bình Luận (0)
Comment